Tỉnh Mộng Gặp Được Chàng

Chương 5: Gặp gỡ



Tại trạm tàu điện, Một tên trộm thò tay vào tính móc túi cô. Bỗng một thanh niên cao ráo, dáng người đô con nắm lấy tay hắn vật ngã ngửa ra sau. Nghe tiếng ồn cô quay người lại giật mình khi thấy chiếc ví của mình đang nằm rơi trên sàn, bên trong tiền đã rơi ra một ít, cô giật mình vội vàng nhặt lại số tiền bị rơi. Tay vừa nhạt tiền, miệng cô vẫn không quên cảm ơn người thanh niên đó. Sau khi nhặt xong số tiền vương trên nền, cô đứng thẳng người dậy, tay phuit bụi trên chiếc váy.

Một lần nữa cô lại nói lời cảm ơn thanh niên ấy:

“ Cảm ơn anh hôm nay đã giúp tôi bắt tên trộm, nếu không có anh tôi không biết phải làm sao nữa. Thật sự rất cảm ơn anh”

“ Không có gì, cô kiểm tra lại có mất gì không”

“ À dạ, tôi ko mất gì cả”

Đang tính quay lên mời anh ta chầu caffe cảm ơn, nhưng lại thấy anh ta đi mất, cô gọi với không được tính đuổi theo nhưng tàu đã đến, cô đành phải thôi, không đuổi theo nữa.

Về đến nhà cô liền đi tắm rửa, dù sao cũng là một buổi party, đâu thể nào qua loa được.

Teong nhà tắm, ngân nga giai điệu mình yêu thích, bản thân bỗng trở nên thư thái hẳn. Một lúc sau nghe có tiếng chuông cửa bên ngoài, cô chắc mẩm là Danie đến, tay với lấy chiếc túi sách, cô đi ra gặp bạn mình.

Giây phút thấy cô trong chiếc váy zạ hội, Daniel bỗng chốc có chút khựng lại vô thức khen “ Cậu đẹp quá”, quả thật chiếc váy rất hợp với cô. An lạc nghe vậy có chút ngượng ngùng, tuy An lạc cô không phải là một cô gái có thân hình mảnh mai, mình hạt sương mai. Nhưng cô biết bản thân mình có những khuyết điểm gì từ đó chọn mua một chiếc váy có thể che đi khuyết điểm và tôn lên được những điểm nổi bật trên cơ thể cô.

Daniel nhẹ nhàng đi lại và dìu cô lên chiếc xe mui trần của mình. Hai người bọn họ cười nói vui vẻ suốt cả đường đi. Khoảng 30 phút sau. Cuối cùng chiếc xe cũng dừng trước cửa một căn biệt thự lớn. Cô trở nên kinh ngạc trước sự tráng lệ của căn biệt thự này. Daniel dắt tay cô đi vào trong.

bên trong căn biệt thự ấy. Một bữa tiệc hoành tráng đang được diễn ra, và người chủ trì bữa tiệc chính là cựu chủ tịch của câu lạc bộ.

“ Chào mừng mọi người đến với bữa tiệc ngày hôm nay. Nhân kỉ niệm mười năm thành lập câu lạc bộ, chúng tôi rất lấy làm vinh dự khi mọi người đều có mặt để tham gia cùng chúng tôi ngày hôm nay”.

“ Như các bạn đã biết, ngày hôm nay đến đây mỗi người đều sẽ phải chuẩn bị một bạn cặp. Và điều đó chính là để chuẩn bị cho phần vũ hội mở màn buổi tiệc ngày hôm nay”

“ Tiếp theo đây xin mời King and Queen của bữa tiệc ngày hôm nay sẽ nhảy mở màn cho phần vũ hội, chúng ta cùng cho một tràng pháo tay chào mừng cặp đôi Mộ dung Viêm và Oriana”

Lời mời vừa dứt đèn bỗng tắt. Một luồng sáng bỗng bật lên ngay giữa khán phòng. Một cặp đôi với khí chất cao lãnh đang đứng nắm tay nhau”.

Nhìn đến đây An Lạc cô ngạc nhiên như mới phát hiện một báu vật, Daniel đứng bên cạnh thấy vậy thì không khỏi thắc mắc mà hỏi cô: “ Có chuyện gì mà cậu tỏ ra ngạc nhiên vậy An lạc, bộ cậu biết hai người họ à???”

“ Mình có từng gặp qua cái anh chàng kia, cậu biết anh ta là ai không?”

“ Anh ta là Mộ Dung Viêm, con trai của tập đoàn bất động sản BACKPON khá nổi tiếng, hiện anh ta đang là du học sinh năm cuối. Không những vậy anh ta còn là King của cuộc thi King and Queen cuối năm ngoái đó”.

Nghe đến cái tên BACKPON cô có chút thân quen. Đây không phải là một công ty khá nổi tiếng trong nước sao, hóa ra anh ta lại là đồng hương với mình. Thật may mắn, cô thầm nghĩ

Tiếng nhạc mở màn kết thúc, mọi người bắt đầu buổi vũ hội, ai ai cũng trông thật lộng lẫy và quý phái.

Bỗng Daniel kéo tay cô lại và bắt đầu khiêu vũ, vì có chút không quen và cũng chưa từng tập bao giờ nên cô có hơi sượng và hay vấp phải chân của bạn nhảy.

Daniel thấy thế thì không nhịn được mà cười, điều này càng khiến cô ngại hơn nữa. Cố thêm đuọc một lúc, cuối cùng cô cũng bỏ cuộc liền bảo Daniel cùng đi lại quầy ẩm thực để nhâm nhi một chút gì đấy.

Sau khi nếm thử một chút bánh ngọt, cô liền lấy một ly vang đỏ và ra ngoài ban công của khán phòng hóng gió. Đẩy cửa ra, cô giật mình khi nhìn thấy một thân ảnh cao lớn với bộ vét đén sang trong đang đứng ngay chỗ lan can, nhìn thoáng qua cô nhận ra đây là người đã giúp mình lúc ở tàu điện ngầm.

Cô liền quay vào khán phòng và lấy thêm một ly vang đỏ.

“ Xin chào, không biết anh có bằng lòng để tôi mời anh một ly được không?”

Mộ Dung Viêm có chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng lấy lại cảm xúc.

“ Oh, rất hân hạnh khi được nhận rượu từ một quý cô xinh đẹp đây”

“ Mời anh”