Toàn Bộ 10 Đồng

Chương 2



Cậu nhóc cho dù đói đến đâu, khi ăn vẫn rất nhã nhặn. Muốn hỏi nhã nhặn thế nào sao? Bình thường khi một hán tử ăn thịt nướng, sẽ dùng răng cắn miếng thịt từ giữa rồi kéo một phát vào miệng. Còn cậu nhóc, một xiên thịt có 5 miếng, hắn cắn thành 15 lần. Còn cánh gà cũng không lấy ra cầm ăn, mà để nguyên trong xiên que, cắn từ từ. Dùng lời của chủ quán mà nói, cách ăn này không hề đàn ông.

Đợi cậu nhóc ăn xong, hắn bắt đầu giương hai bàn tay lên tìm khăn tay. Đương nhiên là không có.

Chủ quán hỏi hắn, “Tìm cái gì?”

“Khăn tay. Anh có không?”

“Chỉ có giấy vệ sinh. Dùng không?”

“Hả? Giấy vệ sinh với khăn tay khác nhau chỗ nào?”

“Khăn tay chủ yếu dùng để lau miệng, cũng có thể chùi đít. Mà giấy vệ sinh chủ yếu dùng để chùi đít, cũng có thể lau miệng.”

“… Không sao, cho tôi giấy vệ sinh đi.”

Chủ quán ném đầu lọc xuống đất, xoay người lấy một cuộn vệ sinh phóng vào tay cậu nhóc, hắn thấy cậu nhóc còn thật sự lấy giấy lau tay, bỗng nhiên mở miệng hỏi, “Nhàn rỗi không có việc gì làm nên mới đến đây bày bán, đây là hoạt động giải trí mới của mấy kẻ có tiền à?”

“Hả hả hả?” Cậu nhóc hô ba tiếng, mở to mắt vô tội, “Gì mà kẻ có tiền? Có ăn được không?”

“Đừng giả bộ.” Chủ quán vươn tay tới, nhéo cái mũi của cậu nhóc, “Nhìn cậu đi, áo thun Armani, quần đùi Gucci, cái rương còn là hiệu LV, tiếng phổ thông cũng nói không tốt… Cậu tưởng tôi chưa từng gặp mấy kẻ có tiền à?”

“Đều là giả, là giả!” Cậu nhóc nhanh chóng xua tay, “Quần áo của tôi đều mua ở vỉa hè, cộng lại cũng chưa tới 100 đồng.”

Chủ quán liếc mắt nhìn hắn, không tiếp tục đề tài này nữa. Không khí có chút im ắng, cậu nhóc nhanh chóng nói sang chuyện khác, “A, anh nướng thịt rất ngon, nhưng mà tôi không thể ăn không trả tiền, bao nhiêu vậy?”

Chủ quán lúc này mới mở miệng nói chuyện, “10 đồng.”

Cậu nhóc hơi cúi mặt, không phải nói người Trung Quốc rất khách khí sao? Không phải sau đó sẽ nói “Không sao, tôi không lấy tiền của cậu.” sao? Tại sao người kia còn thật sự đòi tiền mình a.

Vừa nghĩ tới hôm nay mới kiếm được 50 đồng, giờ phải bỏ 10 đồng ra trả tiền thịt nướng, cậu nhóc cảm thấy cắt thịt mình còn thoải mái hơn. Chủ quán thấy bộ dáng của hắn như cha mẹ mới chết, cũng không đành lòng áp bức hắn nữa, buồn bực khoát tay, “Quên đi quên đi, 10 đồng thôi mà, lấy một món đồ cậu làm là được.”

Vừa nghe thấy không cần trả bằng tiền, cậu nhóc bật người, vội vàng mở cái rương ‘LV giả’ ra tìm nửa ngày, cuối cùng lấy được một dây móc điện thoại, “Ông chủ ông chủ, anh thấy cái này thế nào, là tôi tự mình làm đó, mỗi một hạt đều là tự tôi xâu vào! Tuyệt đối đáng giá 10 đồng!”

Dây móc điện thoại đó là một xâu chuỗi màu hồng nhạt, tự nhiên là cho con gái dùng. Chủ quán tất nhiên không xài thứ này, nhưng khóe mắt khi lướt qua ngón tay của cậu nhóc, thấy trên tay hắn dán băng keo cá nhân, trong lòng liền mềm xuống. Hắn nghĩ, một đại thiếu gia khẳng định rất ít khi làm loại chuyện này, hôm nay hứng chí bưng đồ ra chợ bán, kết quả không bán được bao nhiêu, cũng rất đáng thương. Nghĩ như thế, chủ quán vươn tay chụp lấy rồi tùy tiện nhét vào túi quần.

Ngày hôm sau cậu nhóc lại tới, lên tiếng chào hỏi chủ quán, theo thường lệ tìm một góc ngồi xuống bày hàng. Hôm nay nhiều hàng hơn hôm qua, vòng tay đủ kiểu, dây móc nho nhỏ hình cây thông. Nhưng mà, vết thương trên tay cũng nhiều hơn.

Hôm nay hấp dẫn rất nhiều cô gái, hầu như đều là khách hàng chờ chủ quán nướng thịt, không có gì làm nên tới mua trang sức, thuận tiện chọc cậu nhóc vài câu, nhéo nhéo sờ sờ, rồi còn xin số điện thoại vân vân. Hôm nay cậu nhóc bán được rất nhiều, cũng là nhờ quán thịt nướng của chủ quán.

Chờ dòng người thưa dần, cậu nhóc vô cùng cao hứng cầm một vòng tay lấp lánh trong rương, vui vẻ phấn khởi chạy tới trước mặt chủ quán.

“Cái gì a?”

“Cho anh nè!”

Chủ quán vừa nghe thấy, long mày liền nhấc lên kinh ngạc, tâm nói hôm qua còn nói thằng nhóc này ngốc quá, kết quả xem ra, người này còn có tâm lấy đồ tặng mình xem như quà hậu tạ. Nghĩ như vậy, ánh mắt của chủ quán có chút tối đi.

“Cho nên ông chủ, hôm nay tôi muốn ăn ba xiên cánh gà! Còn có ba xiên thịt nướng!”

Hả? Hai từ “Cho nên” này như thế nào lại tới a…

Chủ quán chớp mắt vài cái mới hiểu được, cậu nhóc lấy trang sức đổi đồ ăn, giống y như ngày hôm qua. Trong lòng cười mình nghĩ quá nhiều, lại cười cậu nhóc quá đáng yêu, động tác nướng thịt cũng nhanh hơn.

Chưa qua hai tuần, chủ quán toàn thân từ trên xuống dưới liền thay đổi. Dây móc điện thoại hồng nhạt, phía dưới có gắn lục lạc, móc chìa khóa là hình con thỏ ôm cà rốt và n thứ khác. Mỗi khi chủ quán dùng cánh tay thô kệch nướng thịt, đằng sau đai lưng sẽ là một chuỗi linh đinh lang đang các thứ móc chìa khóa, dây đeo điện thoại màu hồng chóe, hồng phấn, hồng cánh sen đủ loại… Khách nhân ngồi phía sau xém nữa cười tới phun luôn thức ăn.

Người tặng quà với người nhận quà đều không quan tâm thứ này có hợp với chủ quán hay không, hai người cứ như cũ, rạng sáng hai giờ lại ngồi đối diện nhau ăn thịt, nhẹ nhàng vui vẻ.

“Anh nướng thịt thật sự rất ngon… Rốt cuộc là làm thế nào vậy!” Miệng cậu nhóc dính đầy dầu mỡ, ánh mắt nhìn về phía chủ quán mang đầy sùng bái.

Chủ quán ngậm điếu thuốc, tay thì chơi điện thoại, “Bí quyết gia truyền, thịt được ướp với nước sốt đặc biệt.”

Cậu nhóc cái hiểu cái không gật đầu, hỏi tiếp, “Bí quyết gia truyền đó là thế nào?”

Chủ quán hít một hơi, không nói gì.

“Ông chủ, sao anh không nói vậy.”

“Cậu muốn biết bí quyết gia truyền của tôi?”

“Đúng vậy đó.”

“Vậy đừng về nhà, tới nhà tôi đi.”

“Hả?”

“Tôi sẽ ướp một lần cho cậu xem, không muốn sao?”

Cậu nhóc gật đầu như gà mổ thóc, nhưng qua chốc lát cũng không nói gì, một lúc sâu mới cầm cây que do dự nói, “Cái này… Đợi tôi gọi điện thoại cái đã.”

“Trễ như vậy mới về, mò ra vỉa hè bán hàng, anh của cậu không lo, giờ đi cả đêm không về, anh của cậu lại lo?” Chủ quán hừ hừ.

Cậu nhóc cười cười làm lành, ôm di động chạy ra một bên gọi. Năm phút sau quay lại, thần tình vui vẻ nói, “Anh của tôi chịu rồi! Vậy tối nay quấy rầy ông chủ!”

Chủ quán nói, “Cho dù cậu không được đi tôi cũng phải cướp cậu về!”

Rạng sáng, cậu nhóc mang đồ đạc tới nhà chủ quán, trải qua 3 giờ đồng hồ, hai người mới đem 10kg thịt bỏ vào trong thau ướp.

Mắt thấy trời bắt đầu sáng, cậu nhóc một chút buồn ngủ cũng không có, ngược lại còn tràn đầy hưng phấn, bởi vì hắn có thể tự mình tham gia quá trình chế biến, thật sự rất tuyệt vời.

Nhà của chủ quán không lớn, có ba phòng, 1 phòng là nhà bếp, vì nhà bếp quá nhỏ nên chủ quán đã dùng phòng khác để ướp thịt, xiên thịt cũng ở đó luôn. Vì thế, cậu nhóc và chủ quán chỉ có thể ngủ cùng trên một chiếc giường, cũng may giường của chủ quán là giường đôi, hai người ngủ cùng cũng không sao.

Có thể bởi vì trước đó quá mệt mỏi, cậu nhóc nằm xuống giường liền ngủ, chủ quán nhìn hắn vài lần, cũng nằm xuống chợp mắt nghỉ ngơi.

Cậu nhóc ngày thường được dạy rất nghiêm khắc, đồng hồ sinh học cũng đã sớm tập thành, mặc kệ hắn ngủ trễ tới đâu, bảo đảm đúng 8h sẽ tỉnh lại, sau đó muốn ngủ tiếp thì nằm xuống ngủ. Hôm nay sau khi cậu nhóc tỉnh lại, thật sự không biết tại sao mình lại nằm trong lòng chủ quán. Hắn nhất thời đỏ mặt lên, đẩy chủ quán ra, vội vội vàng vàng chạy vào WC — Hấy da, phải đi vệ sinh gấp!

Kết quả chờ hắn giải quyết xong, lúc bước ra phát hiện có bốn năm người giúp việc làm cho chủ quán cũng tới. Hỏi ra mới biết, bọn họ tới đây giúp chủ quán xiên thịt.

“A? Ngày hôm qua cậu ngủ ở nhà ông chủ hả?” Người giúp việc A nói, “Thật không nghĩ tới quan hệ giữa hai người lại tốt như vậy nha!”

Người giúp việc B che miệng cười, “Nếu không thì mấy cái vật nhỏ bé xinh xinh trên người ông chủ là do ai làm đây ~”

Cậu nhóc lập tức nói, “Ngày hôm qua vì mệt quá nên mới ngủ nhờ nhà ông chủ thôi.”

Người giúp việc C gật gật đầu, “Tôi cũng đoán vậy, nếu cậu nói ông chủ dẫn cậu về chỉ cách ướp thịt thì tụi tôi sẽ chết không nhắm mắt!”

Trong lòng cậu nhóc cả kinh, nhưng sắc mặt không thay đổi, “Sao lại nói vậy?”

Người giúp việc D trả lời, “Người nào mà chẳng biết, ông chủ dựa vào bí quyết ướp thịt tuyệt vời mới có thể bán đắt được như thế. Chúng tôi làm cho hắn ba năm, cũng không thấy hắn hó hé gì. Hắn cũng có nói — Cách ướp thịt này, hắn chỉ có thể nói với vợ tương lai của mình thôi!”

Cậu nhóc lập tức đỏ hồng từ đầu cho tới chân.

Hết chương 2