Toàn Thế Giới Đều Muốn Ta Kêu Ba Ba

Chương 27: Đến nhà Tông Tuyển



Fan CP, hay còn gọi là couple’s fan, chỉ sở thích ghép đôi những người mình thích để họ ở bên nhau, được gọi là ghép CP, ở trong mắt của fan CP, có thể nói là vạn vật đều có thể ghép với nhau, hơn nữa còn bất chấp cả giới tính.

Giống như bây giờ…

Tuy các fan CP biết rõ quan hệ giữa Kỷ Hoài và Giang Qua có lẽ cũng không giống trong tưởng tượng của bọn họ, nhưng thật lòng mà nói, nhìn đến ảnh chụp Kỷ Hoài (trưởng thành rất đẹp trai) và Giang Qua (trưởng thành cực kỳ đẹp trai) đưa Thu Thu (vừa đáng yêu vừa xinh đẹp) cùng đi ăn tối, giá trị nhan sắc này còn không xứng là một nhà ba người sao?

Thực sự là tuyệt phối, đỉnh của đỉnh, chính là cặp đôi thần tiên đó, đúng không?

Có thể nói là chưa thấy cặp nào đẹp đôi như vậy.

Đối với điều này, trí tưởng tượng của các fan CP về Giang Qua và Kỷ Hoài cũng không khác nhau là mấy, nhưng thực tế lại khác một trời một vực, các fan CP nhìn những tấm ảnh này thì cảm thấy bọn họ rất xứng đôi, còn hai người Giang Qua và Kỷ Hoài chỉ muốn nói…

Hừ!

“Các cô ấy muốn làm cái gì? Tự tôi còn không thể, bọn họ có thể cái gì?” Tuy rằng rất nhiều lúc Kỷ Hoài là một tên đầu gỗ, nhưng mà dù sao cậu cũng ở trong giới giải trí lâu như vậy, sao có thể không biết đến sự tồn tại của fan CP, còn cả hủ nữ nữa chứ?

Là gương mặt hàng đầu của giới giải trí, có không ít lần Kỷ Hoài bị các fan mạnh tay ghép CP, mặc kệ là phim truyền hình hay là phim điện ảnh, bạn diễn cùng giới hay khác giới đều có, theo lý mà nói, Kỷ Hoài đã tập mãi thành quen mới đúng, cho dù không phải tập mãi thành quen thì cũng không đến mức có phản ứng lớn như thế.

Nhưng phản ứng của Kỷ Hoài lại lớn như vậy, nguyên nhân, chắc là vì Kỷ Hoài không muốn ghép CP với Ngải Năng Mĩ*?

Giang Qua lúc trước còn là Gorzan/ Merba/ Gakuma Quỷ hai mặt, túc na quỷ*: “……???”

Cậu ta đem tất cả tên các quái thú trong《 Ultraman Tiga 》 lấy ra à?

*Tên các nhân vật trong “Ultraman Tiga”.

Giang Qua không phải người của giới giải trí, nhưng mà bây giờ tin tức phát triển như vậy, hắn lại thường xuyên tiếp xúc internet, ít nhiều cũng biết được những thông tin mới, cho dù đó đều là những tin tức mà hắn không muốn biết.

Cho nên vừa nhìn thấy cái gì mà Kỷ Giang với Giang Kỷ, Giang Qua lập tức hiểu được ý nghĩa của mấy cái bình luận này.

Nhưng mà Giang Qua thà rằng mình không "get" được ý của các cô gái đó còn hơn, bởi vì…

Mấy cô gái này đang nói những lời quỷ quái gì thế?

Tuy rằng Giang Qua không có kinh nghiệm yêu đương phong phú như Kỷ Hoài, cũng không thích mấy em gái chân dài ngực to giống cậu ta, nhưng hắn xác định tuyệt đối không có một chút ý tưởng không an phận nào với Kỷ Hoài.

Hắn thẳng, rất thẳng, sắt thép thẳng có hiểu không?

Cho nên nhìn thấy những bình luận này, Giang Qua chỉ đơn giản là nhíu nhíu mày, so với người bực bội đến mức dậm chân như Kỷ Hoài thì phản ứng của hắn bình tĩnh hơn nhiều, bình tĩnh đến mức Kỷ Hoài đang tức đến dậm chân kia cũng không nhịn được liếc nhìn hắn hết lần này đến lần khác.

“Làm sao?” Giang Qua cũng không phải người mù, sao mà không nhìn thấy động tác nhỏ của Kỷ Hoài chứ?

“Khụ khụ.” Bị Giang Qua bắp gặp, Kỷ Hoài cũng không xấu hổ, nhưng mà…

Kỷ Hoài lại liếc mắt nhìn Giang Qua một cái, sau đó mới nói: “Tôi nói trước nha, loại xu hướng giới tính nào cũng cần được tôn trọng, nhưng tôi xác định bản thân mình thích em gái mềm mại, anh có hiểu ý của tôi không?”

Giang Qua không ngốc, tuy rằng lúc đầu hắn chưa hiểu rõ những lời nói của Kỷ Hoài là có ý gì, đang nghĩ thầm từ bao giờ quan hệ của bọn họ lại tốt đến mức có thể nói đến mấy vấn đề như tôn trọng với cả sở thích?

Nhưng mà khi hắn nhìn thấy trong lúc nói lời này, trên mặt Kỷ Hoài thiếu điều viết mấy chữ to đùng "Đừng yêu tôi, không có kết quả đâu", Giang Qua lập tức liền hiểu.

Không thể trách phản ứng của Giang Qua “chậm” như vậy, bởi vì hắn hoàn toàn không nghĩ đến Kỷ Hoài còn có thể tự luyến và ảo tưởng đến mức này.

“Cậu cho rằng cậu là Thu Thu chắc?” Giang Qua rất muốn trực tiếp ném cho cậu một ánh mắt xem thường, hắn đánh giá Kỷ Hoài từ trên xuống dưới một lượt, sau đó dùng một loại giọng điệu hết sức khinh thường nói: “Người gặp người thích?”

Sáu năm liên tiếp giành được danh hiệu nam diễn viên được hoan nghênh nhất, fans tuổi nào cũng có, rất nhiều fan nữ, cũng có không ít fan nam, Kỷ Hoài rất tự tin nói: “Đúng vậy.”

Giang Qua: “…”

Ok.

Hỏi sai vấn đề rồi.

Giang Qua cũng biết nhân khí của Kỷ Hoài rất cao, cho nên thấy cậu trả lời như vậy, hắn không thể phản bác được, vì vậy mà bầu không khí có chút xấu hổ.

Giang Qua biết làm thế nào bây giờ?

Hắn chỉ có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra.

“Quỷ nhỏ, qua đây.” Giang Qua ngoắc ngón tay gọi Thu Thu, chờ đến khi bé tới gần liền duỗi tay ôm bé lên. Hắn đặt bé ngồi trên đùi mình, sau đó nói: “Hôm nay ba lại dạy cho con một kiến thức mới.”

Kỷ Hoài đứng một bên cũng không hiểu Giang Qua có ý gì, nhưng mà cậu cũng không hỏi, chỉ đứng bên cạnh quan sát.

Thật ra Kỷ Hoài cũng không hiểu Giang Qua cho lắm, bởi vì hắn không phải là người của công chúng, mà Kỷ Hoài thì không có bản lĩnh chỉ tra một chút đã nhìn thấu được thân phận và quá khứ của người khác.

Cho nên Kỷ Hoài chỉ có thể trực tiếp hỏi hệ thống lưu manh kia, hết cách rồi, từ sau khi cậu phát hiện trừ mình ra, ba vị ba ba còn lại đều là cá lọt lưới của chế tài giáo dục*, Kỷ Hoài thường hay lo lắng bản thân sẽ mơ màng hồ đồ mà bước lên thuyền giặc.

*Nói một chút về chỗ này, chắc hẳn các bạn đọc đều nhớ đến tình huống nhận nuôi Thu Thu đúng không nè! Ý của Kỷ Hoài chính là ba người kia dám làm giả kết quả xét nghiệm ADN, vô cùng nghênh ngang vi phạm pháp luật, cho nên bọn họ chính là con cá bị lọt lưới, không được dạy dỗ kỹ lưỡng và nghiêm túc về pháp luật.

Lúc ấy tuy rằng Kỷ Hoài cũng không thích hệ thống, nhưng cậu vẫn miễn cưỡng tin rằng nó sẽ không hố cậu, cho nên lúc nó nói ba người còn lại không phải là người xấu, Kỷ Hoài cũng không nghi ngờ gì, vì vậy cậu cũng không tìm người đi điều tra họ.

Đúng vậy, suy nghĩ của Kỷ Hoài quả thật đơn giản như vậy, yêu cầu rất thấp, chỉ cần không phải người xấu là được.

Vì thế bây giờ hiểu biết của Kỷ Hoài đối với Giang Qua chỉ là hắn không phải người xấu, còn những thứ khác, cậu cũng không biết gì hết. Nhưng mà bây giờ cậu đã biết thêm một thông tin, đó là Giang Qua là một…

Lập trình viên?

Giang Qua liếc mắt nhìn Kỷ Hoài một cái, không thừa nhận nhưng cũng không phủ nhận, mà đôi tay hắn vẫn tiếp tục lướt trên bàn phím, gõ liên tiếp một dãy các kí tự mà Kỷ Hoài không hiểu.

Đến cuối cùng khi hắn ấn xuống phím enter, Kỷ Hoài kinh ngạc phát hiện các bình luận xuất hiện hai chữ Kỷ Giang hoặc là Giang Kỷ đều tự động biến thành □□ và □□.*

*Tác giả để vậy đó nha, không phải bọn mình tự xử đâu, hì hì!

Kỷ Hoài: “……???”

Nhóm fans CP: “……??????”

“Oa.” Kỷ Hoài cũng biết một chút về công việc của lập trình viên, nhưng mà tận mắt nhìn thấy vẫn khiến cậu cảm thấy vô cùng kinh ngạc, cậu cũng mặc kệ mình vừa mới ám chỉ Giang Qua rằng đừng yêu cậu, lúc này lại rất chủ động bước đến hỏi hắn: “Anh làm như thế nào vậy? Quá lợi hại! Tôi có thể học cái này không?”

“Nãy giờ cậu không nhớ sao?”

“Anh đang đùa tôi đấy à?” Kỷ Hoài nói: “Mới nhìn một lần, ai mà nhớ được?”

Kỷ Hoài tỏ vẻ, đừng nói người chưa bao giờ học lập trình như cậu, cho dù người đã từng học cũng không thể mới nhìn một lần đã nhớ được, đúng không?

Những lời này Kỷ Hoài không nói ra nhưng mà từ phản ứng của cậu Giang Qua cũng đoán được, vì vậy hắn nhìn cậu ta bằng ánh mắt nghiền ngẫm, sau đó nói: “Cậu không nhớ được, không có nghĩa là người khác không nhớ được.”

“Không thể nào.” Kỷ Hoài nói chắc như đinh đóng cột: “Nếu có người chỉ xem một lần mà có thể học được, tôi sẽ livestream ăn…”

“Ba Đường Đường!” Trong đầu của Thu Thu còn đang ghi nhớ những câu lệnh vừa rồi, nghe thấy Kỷ Hoài nói liền vội vàng ngắt lời cậu: “Lời không thể tùy tiện nói được đâu ba.”

“Dĩ nhiên là ba biết đạo lý này.” Kỷ Hoài sờ sờ đầu Thu Thu, sau đó nhìn Giang Qua nói: “Chỉ là có người nào đó là không biết mà thôi, hôm nay tôi nói luôn, nếu có người chỉ cần xem một lần là có thể học được thì tôi sẽ livestream ăn bàn phím!”

Mỗi lần nhắc nhở Kỷ Hoài đều bị làm lơ, Thu Thu: “……”

Ba Đường Đường, ba sẽ hối hận đó.

Bé con nhìn về phía Kỷ Hoài, ánh mắt kia chẳng khác nào đang nhìn một đứa nhỏ không hiểu chuyện.

“Cậu nhớ kỹ lời cậu vừa nói đấy.” Giang Qua cong cong môi, sau đó duỗi tay vỗ nhẹ đầu nhỏ của Thu Thu nói: “Đến đây, quỷ nhỏ, đem những gì ba vừa dạy con làm lại một lần, làm xong chúng ta có thể xem biểu diễn rồi.”

Kỷ Hoài: “…???”

Làm một lần?

Thu Thu?

Kỷ Hoài nhìn về phía bé con, lập tức chạm phải ánh mắt của bé, cậu rất muốn hỏi bé là mấy lời của Giang Qua có đúng không, nhưng còn chưa kịp mở miệng đã thấy được ánh mắt đồng tình của bé đang nhìn mình, giống như đang nói…

Con đã nhắc nhở rồi, ba Đường Đường.

“Đừng nhìn nữa, nhanh lên.” Giang Qua trực tiếp duỗi tay xoay đầu bé qua bên này, tuy rằng Kỷ Hoài không biết những câu lệnh mà Thu Thu gõ ra có giống của Giang Qua hay không, nhưng chờ đến khi bé dùng tay nhỏ ấn vào phím enter, trên màn hình liền xuất hiện tình huống giống hệt của Giang Qua lúc nãy, cuối cùng Kỷ Hoài cũng biết, quả nhiên trên thế giới này còn có người chỉ cần xem một lần đã học được!!!

Nói thật, Kỷ Hoài vẫn luôn biết Thu Thu là một cô bé thông minh, nhưng cậu không thể ngờ rằng, bé lại có thể thông minh đến mức này sao?

Nhưng mà đối với Kỷ Hoài bây giờ, chuyện Thu Thu thông minh đến mức nào đã không còn quan trọng nữa, quan trọng nhất lúc này là cậu nên đối mặt với bàn phím mà Giang Qua đưa tới như thế nào đây?

“Ăn đi, đừng khách khí.” Giang Qua hoàn toàn là dáng vẻ đang xem kịch vui: “Đây đều là Thu Thu hiếu thuận với cậu đó.”

Kỷ Hoài: “……!!!”

Cái này hình như cũng quá “Hiếu thuận” rồi nhỉ?

*KHÓC*

*

Cuối cùng Kỷ Hoài đành rưng rưng ăn hết toàn bộ bàn phím… Mới là lạ, nhưng mà rating của 《 Xin chào bảo bối 》 tập hai so với tập một thì tăng lên không ít.

Cái này có một phần nguyên nhân là do sau khi chương trình phát sóng được một tuần, độ chú ý đã tăng lên. Còn nguyên nhân lớn khác chính là hai tin tức Kỷ Hoài muốn nhận Thu Thu làm con gái nuôi và ba ruột siêu đẹp trai của Thu Thu.

Nói như vậy cũng là có căn cứ, bởi vì sau khi tập hai phát sóng, fan mẹ của Thu Thu tăng lên rất nhiều, nhưng mà hoàn toàn tương phản với các fan mẹ lúc trước.

Ở tập một, fan mẹ của Thu Thu chính là fan mẹ theo “nghĩa đen”, nhưng mà fan mẹ ở tập này chính là các fan mẹ thực sự muốn làm “mẹ” của Thu Thu.

Minh chứng cụ thể là bình luận ở tập một đại khái như sau:

—— Aaa Thu Thu đáng yêu quá, mẹ yêu con!

—— Xác nhận đã xem, Thu Thu chính là bé con mà mẹ yêu nhất!

—— Hu hu hu nhóc con đáng yêu như vậy nhất định là do ăn Khả Ái Đa (kem Cornetto) mà lớn đúng không?



Nhưng bình luận trong tập mới thì sao? Chính là thế này:

—— Không dám giấu giếm, kỳ thật cá nhân tôi cũng cực kỳ thích Thái Cực quyền, cho nên bé con có muốn hẹn gặp một chút không? Chỉ cần mang ba ba con theo là được.

—— Hu hu hu nhìn bé con vì kiếm tiền mà bán nghệ, tim tôi đau quá đi! Không được, nhất định phải phát donate thôi, nên anh Hoài à, anh có thể cho tôi xin wx* của anh không?

*Có thể là weixin, ứng dụng nhắn tin, chuyển khoản ở Trung Quốc.

—— Aaa trí nhớ của Thu Thu lợi hại quá, để mẹ kiểm tra một chút, số điện thoại của ba ba con là bao nhiêu vậy?



“Đây là muốn số điện thoại của ba ba ạ?” Thu Thu vừa nhìn thấy bình luận muốn “Kiểm tra trí nhớ”, bé không trực tiếp bỏ qua, rất thật lòng mà đặt câu hỏi: “Nếu là số điện thoại của ba con, vậy chính là 15016……”.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vợ Xấu Chồng Mù
2. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
3. Thiên Cổ Phong Lưu Trong Một Nụ Cười
4. Ngư Sủng Trong Lòng Bàn Tay Bạo Quân Tàn Tật
=====================================

Thu Thu còn chưa kịp đọc số điện thoại của Giang Qua ra đã bị Kỷ Hoài nhanh tay lẹ mắt bịt kín miệng: “Này này này~ Cái này không thể nói đâu~”

Kỷ Hoài cố ý dùng giọng nói của mình để che lấp giọng của Thu Thu, cho dù bây giờ là đang quay chứ không phải phát sóng trực tiếp, nhưng mà ở đây nhiều người như vậy, nếu Thu Thu thực sự đọc số điện thoại của Giang Qua thì sẽ rất phiền toái.

Nếu Giang Qua chỉ là một người thường, có lẽ bị lộ số di động cũng không phải chuyện gì lớn, bởi vì ở thời đại thường xuyên nhận được điện thoại quấy rầy này, rất nhiều người đều bị tiết lộ thông tin.

Nhưng mà Giang Qua vì cậu và Thu Thu nên đã được nhiều người biết đến, hơn nữa rất có khả năng sẽ càng được chú ý nhiều hơn, bởi vì《 Xin chào bảo bối 》 vẫn còn rất nhiều tập.

Là người của công chúng, số điện thoại của Kỷ Hoài không ít lần bị tiết lộ ra ngoài cho nên cậu hiểu cảm giác bực bội đó, tuy rằng lúc trước cậu bị Giang Qua lừa nên cảm thấy rất khó chịu, nhưng mà nói gì thì nói, nếu không phải vì giúp cậu thì Giang Qua cũng không cần diễn kịch với cậu, nếu vậy thì cũng sẽ không bị mọi người chú ý đến.

Bị Kỷ Hoài che miệng, Thu Thu chớp chớp mắt, đưa tay kéo tay cậu xuống, sau đó hỏi: “Không được nói số điện thoại của ba ba cho người khác ạ?”

“Có thể, nhưng mà không được tùy tiện đem số điện thoại của ba ba nói cho người lạ.” Không cần nghĩ cũng biết không có ai dạy Thu Thu chuyện này, ba Văn mẹ Văn thì không cần phải nói, còn Giang Qua…

Chắc là hắn không nghĩ tới chuyện này.

Hiếm khi Kỷ Hoài được đóng vai cha già, rất cẩn thận dạy Thu Thu một khoá học về vấn đề an toàn, ngoài việc không được tùy tiện đưa số điện thoại của ba ba cho người lạ, còn có những chuyện trong nhà cũng không được tùy tiện nói với người khác.

Lúc ở bên ngoài không được nhận đồ ăn hoặc các đồ vật của người lạ, nếu không may bị lạc khỏi người nhà thì cũng không được đi theo những người không quen biết: “Nếu có ai mạnh bạo bế con đi, con nhớ phải la thật to, nếu hắn bịt miệng của con lại thì con phải giãy giụa, đá hắn, véo hắn, đánh hắn, tóm lại phải nghĩ hết mọi cách để thoát thân.”

“Đúng đúng đúng, các con cũng nghiêm túc nghe một chút.” Đám người Tô Nam cũng lôi kéo các bảo bối nhà mình lại đây nghe đại ảnh đế Kỷ dạy dỗ.

*

Từ đầu bốn vị ba ba đã bàn bạc tốt, mỗi người sẽ chăm sóc Thu Thu nửa tháng, nhưng mà tình huống của Kỷ Hoài có chút đặc biệt, thời gian ghi hình《 Xin chào bảo bối 》 cần khoảng hai mươi ngày, cho nên thời gian chuyển giao giữa Kỷ Hoài và Tông Tuyển sẽ lùi lại năm ngày.

Đối với chuyện này, Kỷ Hoài không có ý kiến gì, bởi vì nguyên nhân của việc bị chậm trễ này nằm ở chỗ cậu, tất nhiên Tông Tuyển cũng không có ý kiến gì, tuy rằng hắn không muốn đẩy việc chăm Thu Thu cho ba người khác như Lạc Thâm, nhưng mà đối với chuyện chăm sóc Thu Thu, thái độ của Tông Tuyển chính là có thể muộn một ngày thì cứ muộn thêm một ngày.

Nhưng mà muộn thì muộn, chuyện gì đến cũng đến.

Từ lúc rời khỏi trấn Thanh Thủy đến bây giờ đã được ba mươi lăm ngày, Tông Tuyển gọi điện thoại cho Kỷ Hoài, hỏi địa chỉ hiện tại của cậu: “Đến lúc đó tôi sẽ cho người đến đón.”

“Anh không tự mình đến sao?” Kỷ Hoài vô thức hỏi.

“Xin lỗi, tôi không có thời gian.” Tông Tuyển nói: “Nhưng mà cậu yên tâm, tôi sẽ cho người đảm bảo an toàn cho con bé.”

“Không phải, ý tôi là… Nếu anh không rảnh tới đón Thu Thu, vậy thì gửi địa chỉ cho tôi, tôi sẽ đưa Thu Thu đến đó.”

“Như vậy có gây phiền toái cho cậu không?”

“Không đâu, có gì đâu mà phiền?”

“Nếu đã như vậy, lát nữa tôi sẽ nhắn địa chỉ cho cậu.”

“Được.”

Chờ sau khi cuộc gọi kết thúc, Kỷ Hoài vẫy vẫy tay, hô một tiếng “Yes”, cậu làm như vậy thứ nhất là vì luyến tiếc Thu Thu, thứ hai chính là cậu cũng có chút tính toán riêng của mình.

Nếu Giang Qua có thể cọ cậu nửa tháng, làm tròn lên không phải là cậu cũng có thể cọ Tông Tuyển nửa tháng sao? Dĩ nhiên quan trọng là không được mang Giang Qua theo.

Nhưng mà…

Cuối cùng người đưa Thu Thu đến nhà họ Tông, ngoài Kỷ Hoài ra, còn có cả Giang Qua!

Kỷ Hoài: “……”

Cậu đã cố gắng hết sức luôn đó!

Nhưng cũng không thể ngăn được!

Bây giờ lập trình viên đều trâu bò như vậy sao? Muốn hack điện thoại là hack điện thoại, muốn đánh cắp thông tin là đánh cắp thông tin, còn cho người ta chút riêng tư nào không?

Giang Qua dùng hành động thực tế để chứng minh…

Ở trước mặt đại lão hacker thì không có gì là bí mật cả.

Nhìn thấy Kỷ Hoài và Giang Qua cùng xuất hiện, Tông Tuyển cảm thấy có chút ngoài ý muốn, hơn nữa, chuyện càng làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn hơn chính là hôm nay hai người bọn họ chẳng những đưa Thu Thu đến, mà còn tính toán cùng nhau… Ở lại đây?

“Đúng vậy.” Kỷ Hoài gật gật đầu: “Dù sao chúng tôi cũng đã chăm sóc Thu Thu một thời gian, đến lúc đó nói không chừng chúng tôi còn có thể chia sẻ cho anh một chút kinh nghiệm.”

Tông Tuyển có chút kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu nói: "Rất hoan nghênh.”

Nghe vậy, tâm trạng của Giang Qua và Kỷ Hoài lập tức tốt lên, nhưng mà sau khi bọn họ nghỉ ngơi ở nhà họ Tông một ngày, bọn họ mới phát hiện hình như những tính toán của mình đã sai mất rồi.