Tôi Bị Mắc Kẹt Trong Cùng Một Ngày

Chương 122: Mẹ! MẸ NHẤT ĐỊNH PHẢI LÀM NHƯ VẬY SAO?



Bà Tô thực sự nổi giận rồi!

Những người khác ủng hộ Tô Thanh Ảnh bà ta cũng chỉ kinh ngạc, nhưng Trần Lôi vậy mà cũng ủng hộ Tô Thanh Ảnh, loại cảm giác phản bội trên phương diện tình cảm bà ta không thể nào tiếp nhận được.

Trần Lôi cũng không phải là nguyên lão gây dựng nên Kim Phúc nhưng thời gian gia nhập Tập đoàn Kim Phúc cũng rất sớm, trước mắt cũng đã sắp hai tám hai chín năm rồi, vừa đại học tốt nghiệp bà ta đã gia nhập vào tập đoàn Kim Phúc rồi, từ nhân viên tài vụ, dần dần được trọng dụng, mãi cho đến khi ngồi vào vị trí ngày hôm nay!

Nhưng sau khi bà ta vào công ty được mấy năm, công ty thực hành kế hoạch khích lệ chia cổ phần cho các cổ đông, phân chia cho bà ta, lúc ấy chút cổ phần ấy không đáng tiền, nhưng bây giờ cũng có giá trị mấy triệu.

Trần Lôi ở Tập đoàn Kim Phúc có thể như cá gặp nước cũng là nhờ sự dìu dắt của bà Tô.

Năm thứ hai sau khi bà ta gia nhập Tập đoàn Kim Phúc, bà Tô gả cho Tô Thụy Văn, sau đó quen biết nhau, tình cảm của hai người cũng đã hơn hai mươi năm rồi! Quan hệ cá nhân quả thực rất tốt, bà Tô rất tin tưởng bà ta!

Mà quan hệ riêng càng tốt, giờ phút này bà Tô càng tức giận!

Đối mặt với lời chất vấn của bà Tô, Trần Lôi tránh né ánh mắt của bà Tô cũng không trả lời.

Trong lòng bà ta có nỗi khổ tâm!

Bà ta không còn cách nào khác!

Nếu để cho bà Tô biết, sau khi bà ta ly hôn lần hai đã từng câu dẫn Tô Thụy Văn nhưng không thành. Điều này mới thực sự nguy hiểm!

Bà Tô có mối quan hệ tốt với bà ta mặc dù có liên quan đến năng lực của bà ta nhưng cũng vì bà ta nhan sắc bình thường nên bà Tô rất yên tâm!

Thực ra bà ta rất hối hận vì lúc trước đã làm như vậy, lúc đó bà ta vừa trải qua một lần hôn nhân thất bại, cuộc sống xuống dốc, Tô Thụy Văn lấy thân phận là “anh trai già”, sau đó uống rượu kích động làm bậy…

Bà ta rất hối hận về chuyện này, thậm chí có một loại cảm giác tội lỗi, bởi vì bà Tô vẫn luôn rất tốt với bà ta!

Nhưng mà lúc Ngô Thần nói điều này với bà ta, đảm bảo rằng, chuyện này Tô Thanh Ảnh, bà Tô sẽ không biết, chỉ cần bà ta ở cuộc họp hội đồng quản trị ủng hộ Tô Thanh Ảnh, hai người bàn bạc xong xuôi thì Tô Thanh Ảnh mới đi vào phòng bao.

Trần Lôi là không muốn tổn thương bà Tô.

Cho nên bà ta tuyệt không thể để bà Tô biết chuyện kia được, mặc dù ủng hộ Tô Thanh Ảnh cũng được xem là phản bội, nhưng chỉ là tạm thời, tương lai nhất định có thể hòa thuận được, dù sao… sớm muộn gì Tô Thanh Ảnh cũng sẽ tiếp nhận công ty!

“Trần Lôi! Tôi cần một lời giải thích từ bà!” Bà Tô thấy Trần Lôi né tránh ánh mắt của mình, tức giận nói.

Trần Lôi không nói gì, bắt chước Diêu Hồng Lâm nhìn trần nhà.

“Mẹ! Đừng làm ảnh hưởng đến biểu quyết bỏ phiếu!” Lúc này Tô Thanh Ảnh mở miệng.

Bà Tô nhìn về phía con gái, ánh mắt giống như đang nhìn một người xa lạ.

Bởi vì bà ta thực sự không hiểu con gái mình! Không chỉ bà ta mà tất cả mọi người có mặt ở đây cũng vậy! Bọn họ thực sự không hiểu, không biết tại sao những người này đều ủng hộ Tô Thanh Ảnh!

Giờ này khắc này, trong lòng bọn họ đều có chung một suy nghĩ, đó chính là đã có âm mưu từ lâu!

Tô Thanh Ảnh đã ủ mưu từ lâu!

Vô thanh vô tức âm thầm thu phục một số người! Cô không phải đột nhiên tạo phản! Mà đã sớm chuẩn bị! Nhất định là vậy!

Bà Tô dùng sức hít một hơi thật sâu, trầm mặt, lại chậm rãi ngồi xuống.

“Tiếp tục biểu quyết!” Tô Thanh Ảnh quay đầu quét mắt nói: “ Còn ai ủng hội lời đề nghị của tôi không?”

Ngô Thần đã giải quyết sáu người rồi, tất cả đều đã tỏ rõ thái độ, không một ai!

Nhưng Ngô Thần đã nói với cô, cũng không phải là tất cả mọi người đều phải chủ động đi thu phục, không nói đến những người không kiên định, có một vài người, chỉ cần Tô Thanh Ảnh bày tỏ thái độ, biểu hiện thế lực và sự cứng rắn của mình, vậy thì người đó sẽ ủng hộ Tô Thanh Ảnh!

Lý Nhược Băng vẫn nghĩ không thông tại sao Ngô Thần lại có thể làm được chuyện này, là bởi vì cô không hiểu rõ nội bộ tập đoàn Kim Phúc, không hiểu rõ nhà họ Tô!

Mà Ngô Thần lại hiểu rõ!

Phòng họp rơi vào trầm mặc mất mười giây!

Số phiếu của Tô Thanh Ảnh vẫn chưa đủ.

Lúc cảm xúc tức giận trong lòng bà Tô vừa thoáng thở phào.

Bàn bên kia một người đàn ông giống như Phật Di Lặc, giơ tay lên!

Thang Đức Dương!

Thái độ của Thang Đức Dương trong cuộc họp hội đồng quản trị là rất quan trọng! Ông ấy là nguyên lão, là người Tô Thụy Văn tín nhiệm nhất, là anh em thân cận nhất! Mà ông ấy… Cũng làm phản rồi!

Bà Tô trừng mắt nhìn về phía Thang Đức Dương tức giận thiếu chút nữa không thở nổi.

“Đức Dương ông…” Bà Tô rất muốn mắng người.

“Chị dâu.” Thang Đức Dương mập mạp khuyên nhủ: “Đủ rồi đấy, Thanh Ảnh đã trưởng thành rồi, chị xem… Thanh Ảnh làm tốt như thế nào.” Thang Đức Dương vừa nói vừa lộ ra ý cười, ra dấu tay với những người ủng hộ kia, vui vẻ nhìn Tô Thanh Ảnh.

Vừa rồi ông ấy kinh hãi!

Hiện tại lại rất vui mừng!

Thang Đức Dương rất thích Tô Thanh Ảnh, là tình cảm của trưởng bối đối với hậu bối, Tô Thanh Ảnh quá ưu tú, đáng tiếc ông chỉ có con gái, nếu không thì ông cũng muốn kết thân với Tô Thụy Văn.

Ông ấy thực sự không ngờ tới, Tô Thanh Ảnh vậy mà có thể làm tới mức này!

Tô Thanh Ảnh không chỉ có thể kéo một nhóm người giúp đỡ chính mình, thậm chí còn có thể thu phục những nhân tố không ổn định trong tập đoàn! Diêu Hồng Lâm! Diêu Hồng Lâm là người thân cận vẫn luôn ủng hộ cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn Từ Chấn Nguyên!

Mà Từ Chấn Nguyên chính là nhân tố không ổn định kia!

Hiện tại Diêu Hồng Lâm về phe Tô Thanh Ảnh, khiến Từ Chấn Nguyên thiếu một người ủng hộ quan trọng trong cuộc họp hội đồng quản trị, điều này quả thực khiến Thang Đức Dương… phải lau mắt mà nhìn!

Còn có Tôn Hạo Dân!

Ông ta là thành viên hội đồng quản trị độc lập hoàn toàn có thể không tham dự, chỉ cần bỏ phiếu trắng là được, nhưng Tô Thanh Ảnh ngay cả người như vậy cũng thu phục được.

Thang Đức Dương hoàn toàn không thể tưởng tượng ra, Tô Thanh Ảnh làm thế nào mà thu phục được “người ngoài” Tôn Hạo Dân này?

Thang Đức Dương đã sớm bất mãn với sự quản thúc quá mức của bà Tô, chỉ là không nói ra mà thôi, mà Tô Thanh Ảnh nếu không thể tự lập, tương lai làm sao có thể tiếp quản công ty được đây?

Tô Thụy Văn sẽ không chịu sự ảnh hưởng của bà Tô quá lớn, ông ta có thể làm tốt.

Nhưng Tô Thanh Ảnh quá nghe lời mẹ, không có chủ kiến của riêng mình, tương lai chắc chắn sẽ xảy ra chuyện!

Mà bây giờ!

Tô Thanh Ảnh không chỉ tự lập! Cô còn dùng thủ đoạn cứng rắn để đoạt quyền trong hội nghị hội đồng quản trị! Ngay cả những người đứng đầu hội đồng quản trị cô cũng đã thu phục được!

Thang Đức Dương thấy được sự tự lập, năng lực và sự quyết đoán của Tô Thanh Ảnh! Cùng thủ đoạn của cô!

Vốn dĩ!

Vấn đề lớn nhất là Tô Thanh Ảnh không đủ kinh nghiệm để tiếp quản công ty, nền móng còn yếu, nếu như không có Tô Thụy Văn, mặc dù Tô Thanh Ảnh có thể thuận lợi trở thành chủ tịch, nhưng… Nhất định sẽ khiến công ty bất ổn trong một khoảng thời gian dài!

Giai đoạn đầu cô chắc chắn sẽ không có tiếng nói! Nhưng Từ Chấn Nguyên chắc chắn sẽ gây chuyện!

Nhưng bây giờ, Thang Đức Dương cảm thấy, cho dù để Tô Thanh Ảnh lập tức tiếp quản công ty, cô cũng làm được!

Cô đã sắp sàng tiếp nhận toàn bộ công ty rồi! Có Diêu Hồng Lâm và thành viên hội đồng quản trị độc lập ủng hộ, cộng với Tô Thụy Văn vẫn luôn ủng hộ cô thì Từ Chấn Nguyên không thể làm gì được, thậm chí... Tô Thanh Ảnh còn có thể khiến ông ta xong đời!

Đã như vậy rồi? Tại sao không ủng hộ chứ?

Điều này đối với nhà họ Tô, đối với tập đoàn Kim Phúc, đều không phải chuyện xấu! Mà là chuyện lớn tốt!

Sau đó Thang Đức Dương sẽ gọi điện thoại cho Tô Thụy Văn, ông ấy tin rằng anh cả sẽ hiểu cho mình.

Lúc Thang Đức Dương giơ tay bày tỏ thái độ, nói xong.

Lại một người giơ tay lên, cũng là một cổ đông có nhiều kinh nghiệm, có quan hệ rất tốt với Thang Đức Dương!

Chín phiếu!

Nghị quyết của hội đồng quản trị, chuyện lớn phải có hai phần ba cổ đông thông qua, nghị quyết bình thường thì chỉ cần hơn nửa là đủ! Nghị quyết hôm nay là chuyện nhỏ, cho nên chỉ cần quá nửa là được!

Vượt qua một nửa là chỉ hơn một nửa thành viên của hội đồng quản trị đồng ý là được chứ không phải một nửa số người có mặt tại cuộc họp.

Đây cũng là lý do hơn hai phần ba số hội đồng quản trị có thể tổ chức cuộc họp, bởi vì cho dù cuộc họp quan trọng thế nào, chỉ cần hai phần ba thành viên của hội đồng quản trị có mặt đồng ý thì nghị quyết sẽ được thông qua.

Những người còn lại trong hội đồng quản trị có đến tham gia hay không không quan trọng. Chỉ cần vượt quá hai phần ba là được.

Thành viên hội đồng quản trị của Kim Phúc có tất cả mười chín người

Quá một nửa là mười phiếu!

Nói cách khác, còn thiếu một phiếu nữa!

Tô Thanh Ảnh đã khống chế được một nửa hội đồng quản trị của Kim Phúc rồi!

Bà Tô có chút luống cuống, cứng họng, hoàn toàn không thể làm gì được, nếu còn có một người nào dễ lung lay ủng hộ Tô Thanh Ảnh, thì xong đời rồi!

“Tôi xem ai dám giơ tay lên?” Bà Tô vỗ bàn đứng lên, trực tiếp gầm thét uy hiếp! Bà ta bị chọc giận sắp điên lên rồi!

Rầm!

Một tiếng vang lớn vang lên!

“Mẹ! Mẹ nhất định phải làm như vậy sao?” Là Tô Thanh Ảnh đập bàn đứng lên, tức giận nhìn mẹ mình.

Trong phòng họp yên tĩnh!

Một đòn cuối cùng!

Đây là một đòn cuối cùng mà trước khi ngủ Ngô Thần luôn lặp đi lặp lại dặn dò cô! Có thể là thời khắc “Giải quyết dứt khoát” hay không!