Tôi Chỉ Là Một Người Qua Đường Mà Thôi

Chương 105: Tinh Cầu Thú Nhân



Elrey hào phóng thuê một tàu không gian chỉ dành riêng cho hai người, bước vào bên trong chẳng khác gì một ngôi nhà thực thụ đầy đủ tiện nghi, Tá Nguyệt biết Elrey giàu nhưng mà dư tiền đến mức này thì đã nằm ngoài sức tưởng tượng của thiếu niên rồi.

Bởi vì tinh cầu thú nhân rất gần với tinh cầu Noah, cho nên thời gian di chuyển rất ngắn, nếu không sử dụng bước nhảy không gian thì tầm nửa ngày là tới, mà nếu sử dụng thì chỉ mất một tiếng mà thôi, vậy mà Elrey thuê nguyên con tàu chuyên dụng cho du khách ở lại dài ngày, phòng khách, phòng ngủ, phòng bếp thậm chí có cả phòng tắm, quan trọng nó đều thiết kế theo phong cách giành cho các cặp tình nhân yêu nhau…

Tá Nguyệt đứng chết lặn nhìn phòng ngủ, giường đệm đỏ rực, cánh hoa hồng trải dài trên chăn gối, phía trên còn có bóng hơi hình trái tim bay lơ lửng, một mùi hương ngọt ngấy xộc vào mũi khiến người ta mặt đỏ tim đập, nhân lúc Elrey đang khám phá nhà bếp thì thiếu niên yên lặng khép cửa phòng lại, cậu lê dép đến với ý định âm thầm thay ga đệm đi, không ngờ vừa mở tủ ra liền suýt chút bị suy tim tại chỗ.

Bên trong treo đầy các loại vật dụng tình thú từ còng tay, đuôi thỏ, máy rung, dương x giả, bịt mắt, xích cổ… phía dưới đáy tủ còn để một tờ ghi chú màu hường phấn: Chúc quý khách có một trải nghiệm vui vẻ <3

Vui cái m ã cha mày.

Thiếu niên chết lặn đóng cửa tủ lại, cậu tuyệt đối không thể để Elrey đi vào cái nơi chết tiệt này được! Phòng ngủ là để ngủ chứ không phải làm ba cái trò này!

Cũng may Elrey lựa chọn bước nhảy không gian nên chỉ mất một tiếng để đến tinh cầu thú nhân, bằng không Tá Nguyệt không biết số phận mình sẽ ra sao luôn.

“Bảo bối em đâu rồi?”

Bên ngoài phát ra giọng nói của người đàn ông, Tá Nguyệt giật thót nhanh chóng chạy ra khỏi phòng ngủ, do quá căng thẳng nên cậu lỡ tay đóng cửa hơi mạnh lại thêm khuôn mặt đỏ bừng kia của thiếu niên khiến người đàn ông vừa nhìn liền sinh ra nghi ngờ.

“Em làm gì trong đó vậy? Mặt đỏ hết rồi này”

Bàn tay to của anh xoa lên mặt thiếu niên, nóng bừng, mềm mịn, Tá Nguyệt kéo tay anh xuống, chột dạ nói: “Không có gì đâu, nóng quá thôi mà”

Elrey đưa mắt nhìn điều hòa đang hiện nhiệt độ là 25.

“À, nóng sao?”

Tá Nguyệt giật thót, không hiểu sao anh lại hỏi như thế, đầu óc cậu nhanh chóng nhảy số lập tức kéo người đàn ông đến cửa sổ sát đất: “Thôi đừng qua tâm nóng hay không nóng, không gian bên ngoài đẹp như này chúng ta nên ngắm một lần nha anh”

Elrey lại đưa mắt nhìn ra bên ngoài, hiện tại tàu đang thực hiện bước nhảy không gian, xung quanh méo mó vặn vẹo không ra hình ra dạng, nhìn chẳng khác gì một lớp sơn dầu hỗn hợp bị khuấy tung lên thành một màu quái dị… bỗng nhiên cảm thấy gu thẩm mĩ của thiếu niên hơi có vấn đề.

Anh âm thầm nhìn về phía phòng ngủ, tàu là do anh thuê nên Elrey biết phòng ngủ được thiết kế cho các cặp tình nhân, thế nhưng chỉ như thế có lẽ không đủ để khiến Tá Nguyệt trở nên luống cuống như thế… chẳng lẽ còn có gì đó bên trong sao?

Elrey nheo mắt nhìn đỉnh đầu của thiếu niên, trong lòng dâng lên cảm giác tà ác nhưng bị anh đè xuống.

Hôm nay phải thỏa mãn thú vui chơi của em ấy đã, không thể dọa đối phương sợ được, phải bình tĩnh.

Chưa tới một tiếng đồng hồ nhưng hành tinh đỏ rực như lửa đã xuất hiện trước mặt hai người, Tá Nguyệt kinh ngạc áp sát mặt vào cửa kính, không thể tin được nhìn tinh cầu xinh đẹp kia, trái ngược hoàn toàn với tinh cầu Noah bị phủ bởi một màu bạc, tinh cầu thú nhân chậm rãi tỏa ra một loại ánh sáng đỏ hồng thậm chí còn có chút nóng, thiếu niên như con cá chùi kiếng dí sát vào cửa trầm trồ không ngừng nghỉ.

Cả đời cậu chưa bao giờ được ngắm nhìn quang cảnh ngoài vũ trụ rõ ràng như vậy, cảm giác thật là yomost!!

Tinh cầu thú nhân nổi tiếng là một nơi lý tưởng để du lịch, bất kể lứa tuổi nào, mối quan hệ ra sao cũng đều có thể đến, cho nên tinh cầu rất phát triển các loại dịch vụ du lịch, tất nhiên là chỗ đậu tàu không gian cũng có luôn.

Người của Elrey đã đến tinh cầu thú nhân trước, vừa thấy Elrey tới liền nhanh chóng chạy đến chào hỏi đồng thời đảm nhận toàn bộ hành lý, thủ tục khách sạn vâng vâng mây mây, tất cả những gì Elrey cần làm là dẫn Tá Nguyệt đi chơi.

Khác xa với tưởng tượng vủa Tá Nguyệt, cư dân ở tinh cầu này giống hệt với con người, chỉ khác ở chỗ bọn họ còn giữ lại một vài đặc điểm của thú như tai hay đuôi, một vài người có sở thích thú vị thì sẽ hóa thú một vài bộ phận của mình như đầu hay tay hoặc chân, bọn họ cực kỳ niềm nở với du khách đến từ hành tinh khác, Tá Nguyệt nhanh chóng bị thu hút bởi khí chất độc lạ của thú nhân ngay lập tức.

Elrey từng đến tinh cầu thú nhân vài lần, đều là vì công việc mới đến tuy nhiên anh vẫn nắm rõ các địa điểm vui chơi giải trí ở tinh cầu này, anh nhớ lại một vài nơi trong đầu sau đó đề nghị với Tá Nguyệt: “Chúng ta đến khu vui chơi tình nhân đi”

Tá Nguyệt ham vui, chỉ nghe được ba chữ ‘khu vui chơi’ liền hăng hái gật đầu ngay lập tức hoàn toàn để ngoài tai hai chữ còn lại…

Elrey bắt phi hành khí rồi cùng Tá Nguyệt ngồi lên đó, tài xế sau khi nghe địa điểm liền thuần thục lái đến khu vui chơi, trông có vẻ như là đã chở rất nhiều người đến đó rồi.

Tá Nguyệt có vẻ rất hào hứng, nhìn thấy bộ dạng hớn hở này của thiếu niên cũng khiến Elrey bất giác cảm thấy vui vẻ hơn.

Tuy nhiên có một điều mà Tá Nguyệt không biết chính là thú nhân có nhu cầu giải trí khác biệt hoàn toàn với con người, đặc biệt là về độ chịu chơi kích thích thì thú nhân luôn đặt bản thân họ trong cấp độ liều mạng level max.

Mặc dù tinh cầu thú nhân là địa điểm tốt để du lịch nhưng nếu cặp tình nhân nào muốn một chuyến du lịch êm đềm thì sẽ không chọn khu vui chơi tình nhân để đến, bởi vì độ máu lửa của nó có chút kích thích quá độ thần kinh của con người.

Tá Nguyệt không biết mà Elrey lại không hề nhắc đến. ngôn tình tổng tài

Hai người hớn hở bước xuống phi hành khí dưới ánh mắt kỳ dị của tài xế, đập vào mắt Tá Nguyệt là đám đông thú nhân đang chen chúc để vào cửa, người máy hình mèo chiêu tài đang vận hết công suất để bán vé, màn hình điện tử nho nhỏ gắn trên bụng nó hiện lên một gương mặt khóc thét T.T vì số lượng khách quá đông, thậm chí có một chú báo con toàn thân đen tuyền nhảy lên đầu người máy mà gặm cắn.

“Trẻ con ở tinh cầu thú nhân phải đến năm tuổi mới có thể hóa người hoàn toàn, con báo kia trông cũng chỉ mới hai ba tuổi thôi” Elrey ôn tồn giải thích cho Tá Nguyệt hiểu rõ, thiếu niên gật gật đầu tỏ vẻ thông suốt rồi cùng người đàn ông đến gần con mèo để mua vé vào cổng.

Báo con lần đầu tiên thấy con người, nó trợn to đôi mắt xanh lục hết nhìn đầu rồi lại nhìn mông của hai người, trong mắt ngập tràn hoang mang không hiểu giống loài nào mà lại không có tai hay đuôi, cho dù có là rắn thì ít nhất cũng phải có vảy cơ mà??

Tầm mắt của nó dừng lại Tá Nguyệt vài giây…

Thằng cha thú nhân đẹp mã tóc vàng kia trông khó chọc ghê, không biết thuộc giống loài nào? Rồng chăn? Cơ mà thú cái bên cạnh trông thật thơm nha.

Nhân lúc bố mẹ nó không để ý, báo con nhún người một cái nhảy bổ vào người Tá Nguyệt, tốc độ nhanh như tia sét ngay cả Elrey cũng không cảng kịp.

Tá Nguyệt theo bản năng đón lấy cục lông đen nhung kia vào lòng, ngơ ngác nhìn ‘con mèo’ kia cựa quậy trong lòng cậu một hồi, hít hít ngửi ngửi trông có vẻ rất thích…

Thơm hơn cả mẹ của nó nữa.

Elrey đứng một bên, nụ cười trên môi vẫn thế nhưng nhiệt độ xung quanh lại nhanh chóng giảm xuống vèo vèo như đi tên lửa: “Con cái nhà ai đi lạc thế này?”