Tôi Không Muốn Trở Thành Omega

Chương 65: Mộng (7)



Gã béo nở một nụ cười d.â.m tà đến cực điểm, biểu tình biến thái vặn vẹo liếc nhìn thân ảnh Lăng Xuyên nhỏ gầy trong tay.

Nhận được câu trả lời vừa lòng, gã liền không chút do dự quăng mạnh lăng xuyên lên trên giường, thân thể quá khổ kình càng cũng nhanh chóng đè ép lên.

Nằm ở bên dưới, Lăng Xuyên khuôn mặt trướng bạo, hô hấp bị đè ép giống như bị một tảng thịt nặng mấy trăm cân đè lên. Trông yếu đuối vô lực đến cực điểm, một chút lực phản kháng cũng không có.

Nhìn phàn ứng của Lăng Xuyên, hắn càng sợ hãi khiếp nhược, tàn ác trong mắt gã càng tăng cao, như một thú vui tàn ác mà đùa bỡn. Gã chính là đang xem hắn như một con chuột nhắt, còn gã chính là mèo lớn đang vờn mồi.

Xé toạc bộ quần áo trên người Lăng Xuyên, lộ ra thân thể gầy trơ xương cùng những vết sẹo đậm nhạt do đòn roi để lại. Gã hứng thú nheo mắt, biểu tình vạn phần thích thú, như vậy lại càng hợp ý gã.

Gã vốn dĩ có sở thích luyến đồng, đồng thời cũng rất thích ngược đồng, dưới tay cũng đã có không ít đứa trẻ xấu số.

Trẻ con rơi vào tay hắn, dù là nam hay nữ cũng sẽ bị tra tấn mình đầy thương tích, thỏa mãn sở thích ngược đồng của gã. Sau đó lại phải căng mình chống chịu ** *** tím đen thô to của gã xỏ xuyên qua nơi tư mật, thỏa mãn sở thích luyến đồng của gã.

Cứ như vậy bị hành hạ tra tấn từ thể xác cho tới linh hồn, hầu như đứa trẻ nào khi bị gã chơi qua đều không thể may mắn sống sót, đều đã bỏ mạng. Cho dù có sống sót, cũng chính là điên điên dại dại, sống trong ám ảnh không có hồi kết, như vậy chi bằng tự kết liễu cho rồi.

Gần đây an ninh bị siết chặt, gã không có cơ hội ra tay nên đè nén đã lâu, nay có cơ hội bộc phát dĩ nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua. Lăng Xuyên hôm nay chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.

Bàn tay thô to lướt trên da thịt non mềm của tiểu hài tử, gương mặt gã sung sướng đến toàn thân tê dại, gương mặt d.â.m tà đến cực điểm.

Gã thè cái lưỡi đầy nước bọt của mình, thèm thuồng l.i.ế.m cắn, hưởng dụng từng tấc da thịt của Lăng Xuyên, con ngươi hắn nhanh chóng phủ lên một tầng d.ụ.c vọng cuồng dã. Hai bàn tay gã đặt trên người hắn không ngừng sờ soạng, xoa nắn, biểu tình d.â.m d.ụ.c ghê tởm.

Lăng Xuyên đôi con ngươi trừng lớn, tròng mắt co lại, tròng trắng nổi đầy tơ máu. Trừng mắt nhìn người phụ nữ được gọi là 'mẹ' kia đang trơ mắt nhìn con mình bị người ta c.ư.ỡ.n.g h.i.ế.p mà không hề có một chút ý định can ngăn. Vẻ mặt bà ta hờ hững, đôi con ngươi chỉ sáng lên vì tiền, bỏ mặc hắn cho con heo ghê tởm này lăng n.h.ụ.c.

Tâm Lăng Xuyên triệt để lạnh lẽo, biểu tình dần chết lặng, không còn khiếp đảm hay run sợ vừa nãy. Bình thản nhìn gương mặt xấu xí ghê tởm gần trong gang tấc, lại nhìn bàn tay không ngừng làm loạn trên người bình. Bên trong đôi con ngươi hắn nhanh chóng bị hàn ý thấu xương bao phủ.

Trong lúc gã béo đang cúi xuống không ngừng tham lam l.i.ế.m cắn trên thân thể hắn, trong khi người phụ nữ kia đang bị tiền mê hoặc, Lăng Xuyên khuôn mặt ám trầm.

Lặng yên không một tiếng động thò tay xuống dưới gầm giường, mò mẫm đến một vật sắc nhọn lạnh lẽo. Môi hắn mân thành một đường, có chút căng thẳng siết chặt lấy dao găm trong tay, nhân lúc cả hai người đều không để ý, đem hết khí lực dồn vào một lần xuất kích này, đem dao găm từ phía sau ghim thẳng vào tim gã béo.

'Phập'

Thanh âm vật sắc nhọn xuyên thủng qua da thịt làm người ta nghe đến lạnh sống lưng. Gã đàn ông miệng trào ra máu tươi, hai mắt trừng lớn không thể tin nhìn cậu nhóc nhỏ bé trước mắt. Lời gì cũng chưa kịp nói liền đã đứt hơi, xụi lơ gục xuống trên người Lăng Xuyên.

Thu một màng này vào mắt, người phụ nữ đánh rơi sấp tiền trong tay, hai hân nhũn ra ngã phịch xuống đất. Hai mắt trừng lớn không dám tin nhìn vào hai người trên giường.

"Giết...giết người rồi! Mày...mày thế mà giết người rồi. Tất cả là lỗi do mày..là mày giết chết gã, không liên quan gì tới tao hết. Mày chờ ở đó, lát nữa cảnh sát sẽ đến đây...sẽ bắt mày đi bỏ tù!". Người phụ nữ cuồng loạn, ngón tay run rẫy chỉa về phía Lăng Xuyên, giọng nói cũng lắp bắp kinh hãi, thất thanh kêu lên.

Lần đầu giết người, cũng là lần đầu nhìn thấy nhiều máu như vậy, một đứa nhỏ bảy tám tuổi làm sao có thể chịu được?

Lăng Xuyên hốt hoảng tránh khỏi cái xác đang dần lạnh đi của gã, khuôn mặt tái mét nhìn máu túa ra trên ngực, thân đao, dính cả vào quần áo và hai bàn tay hắn.

Bị tình cảnh huyết tinh trước mắt dọa sợ, bên tai lại vang lên giọng nói đe dọa của người phụ nữ, tâm thần Lăng Xuyên cũng vì thế mà loạn lên, hắn run rẫy ôm lấy đầu, thân thể lùi về góc giường co người lại hòng tìm kiếm chút cảm giác an toàn, cũng cho chính bản thân bình tĩnh thêm một chút.