Tôi Là Trai Thẳng

Chương 6



Editor: Tường Vân

Vì tính tôi dễ mắc cỡ, kể cả người khác không để ý thì tôi vẫn thấy ngại sao á. Nên từ nãy đến giờ trong đầu tôi toàn ong ong ngại ngùng.

Mở sách ra theo dõi bài giảng, rồi cắm bút ghi chú nội dung. Rõ ràng là tôi tập trung nghe giảng 100%, nhưng sao chả có nửa chữ lọt vào đầu vậy nhỉ?

Vừa muốn nghiêm túc nghe giảng, nhưng trong lòng lại không yên, nên tôi bèn dừng bút rồi ngẩn ngơ nhìn xung quanh. Nhìn giảng viên đang thuyết trình bên máy chiếu, nhìn góc trái phòng học, rồi lại đá mắt sang góc phải. Cuối cùng, nhìn về Cố Chiêu Hòa đang ngồi kế bên.

Cố Chiêu Hòa ngồi học rất nghiêm túc. Cậu ta vừa chăm chú nghe giảng, vừa tỉ mỉ chọn lọc ghi chú nội dung. Còn đeo mắt kiếng nữa chứ. Cậu ta cận nhẹ thôi nên chỉ bữa nào ngồi xa bục giảng như hôm nay mới đeo.

Thỉnh thoảng cậu ta mới ngẩng đầu liếc màn hình máy chiếu, chủ yếu là note những ý mà giảng viên giải thích.

Lúc cậu ta ngẩng đầu, tôi cúi xuống giả bộ đọc sách ngay. Cũng chả hiểu tôi đang nơm nớp sợ hãi cái gì, có lẽ là chuyện đêm qua khiến tôi xoắn xuýt.

Tôi cứ giả bộ đọc sách như vậy mãi, đến khi ngẩng đầu lên thì chợt đụng phải ánh mắt của em giai xinh xẻo.

Tạ Tinh chớp mắt nhìn tôi rồi lại tiếp tục ngại ngùng, chắc vì cậu ta là thụ come out nổi tiếng trong trường nên mới hay mắc cỡ nhỉ?

Cơ mà từ từ, có gì đó sai sai. Đừng nói là em giai này tưởng tôi ưng nó chứ?

Hên sao là tôi còn chưa kịp phản ứng thì em giai đã cúi đầu xuống đọc sách tiếp rồi.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, lập tức dời tầm mắt. Rồi lại nhớ ra em giai từng nhìn Cố Chiêu Hòa bằng ánh mắt long lanh tình yêu. À, ra là lúc nãy nó nhìn Cố Chiêu Hòa.

Tôi ngoảnh đầu sang chăm chú ngắm Cố Chiêu Hòa, xem thử cậu ta đẹp trai cỡ nào mà trai gái gì đều thích thế này.

Mũi vừa cao vừa thẳng. Lông mày lưỡi kiếm, mắt sáng như sao. Môi mỏng hơi mím lại.

Đúng là đẹp trai đủ để gái hay trai đều u mê. Như ngôi sao sáng giữa biển người bình thường vậy.

Với cả, tình tình cậu ta cũng tử tế quá chừng. Vừa nỗ lực cầu tiến, vừa không kiêu căng. Ầy, vốn từ nghèo nàn của tôi không đủ để miêu tả đâu. Nói chung là đạt chuẩn "con nhà người ta" trong lời đồn, dù người bình thường có ganh tị cũng chả làm gì được á.

"Đang nghĩ gì vậy?"

"Đang nghĩ xem tại sao Cố Chiêu Hòa lại hoàn hảo như vậy á."

"Ồ, vậy hả?"

Ơ giọng này nghe quen quá nè. Chờ tôi tỉnh táo lại thì ôi thôi thấy mẹ rồi. Nãy giờ tôi ngồi kế bên Cố Chiêu Hòa mà!!!

Ai cứu với trời ơi!!!