Tôi Nấu Ăn Khắp Các Vì Sao

Chương 89: Nhà khoa học thần bí



Mắt Bạch Anh nhìn về phía những cái...Khóa điện tử kia, tựa như nhìn một cọng rơm cứu mạng.

Ánh mắt nhiệt tình khiến đám nô lệ nhỏ bé nghi ngờ mình không phải con người mà là một miếng thịt nướng ngon lành.

May mắn thay, Bạch Anh đã kịp thời thu lại ánh mắt, nếu không cực có khả năng cô sẽ bị hiểu lầm là một con quái vật ăn thịt người.

Cô không ở trong bếp quá lâu sợ khiến người khác nghi ngờ cô đang làm chuyện không thể cho người khác biết.

Sau khi ăn xong món bánh canh, Bạch Anh mở cửa phòng bếp, chống lại cảm giác khó chịu khi bị nhìn trộm, ngồi xuống trước quang não đã được chuẩn bị sẵn trong nhà kho thủy tinh.

Không có gì đáng ngạc nhiên khi bộ quang não này không được kết nối với Internet và chỉ có thể chơi một số trò chơi nhỏ độc lập để giết thời gian.

Bạch Anh đã chọn một trò chơi có tên là Barrage Samurai với độ khó bùng nổ, bắt đầu vượt qua màn chơi.

Trò chơi này là một bài kiểm tra kỹ khả năng phản ứng của người chơi.

Ở giai đoạn sau, gần như toàn bộ màn hình đều tràn ngập những đòn tấn công dồn dập, rất khó tránh khỏi những đòn tấn công này.

Bạch Anh không thể ế ấ đến phòng huấn luyện nên cô chơi loại trò chơi này như cách luyện tinh thần lực.

Tinh thần lực của cô không giống người khác, nghe lời được tựa như một đám con cừu nhỏ, Bạch Anh cũng có một phương pháp huấn luyện riêng, tinh thần lực bị cô huấn luyện đến mức dễ sai khiến, linh hoạt dị thường.

Chẳng qua trong mắt những người xung quanh, đây chỉ là đồ chơi.

Ngoài nấu ăn, còn biết ngủ nướng với chơi game, rồi chơi nổi bao nhiêu cấp ở trỏng? Lại còn liên tục dừng lại? Một người lãng phí.

Mấy người theo dõi đưa ra kết luận này, khó tránh khỏi tỏ ra khinh thường Bạch Anh.

Người sao Musk ủng hộ vũ lực, có thể thấy qua việc họ trực tiếp đưa những người có khả năng thấp làm nô lệ.

Sao Musk dựa theo khả năng mà chia đủ loại cấp độ.

Nhóm nô lệ nhỏ trong nhà bếp của Bạch Anh về cơ bản đều ở cấp dưới D.

Họ không có khả năng phản công, chỉ có thể bị áp bức ngày qua ngày.

Mà cái gọi là người thượng đẳng, thường thông qua việc ngược đãi những người đáng thương này để phát tiết cảm giác áp bức của cấp trên đối với mình, cứ như vậy liền biến thành một vòng tuần hoàn cấp đè cấp.

Ngược lại, những người như Victor, những người quá khác biệt so với cấp của nô lệ thì không quan tâm đến những nô lệ này.

Mà những...

lính canh cấp thấp nhất thường coi thường nô lệ do không nhìn nổi nô lệ được sống tốt lành.

Bạch Anh cần cảnh giác nhất, chính là nhưng người này.

Đến trưa, Bạch Anh nhìn thoáng qua thời gian, vô cùng tự giác tiến vào nhà bếp.

Vì bây giờ cô là một tù binh nên đương nhiên cô không thể quan tâm đến tâm trạng của người khác, cô muốn ăn gì thì làm cái ấy, quan tâm Victor có vui không làm gì? Bạch Anh định làm một món cá diếc kho.

Cá diếc là loại cá rẻ, thực sự có thể chế biến thành một món nhắm rượu rất ngon như trường hợp cá diếc kho.

Hơn nữa Bạch Anh có thể xác định, những cái...

quản lý kia sẽ không cố tình đếm việc tiêu thụ những nguyên liệu rẻ tiền như vậy.

Cô lấy ra hơn chục con cá diếc còn sống trong tủ bảo quản đồ tươi, tất cả đều là những con nhỏ.

Khi làm món cá diếc kho, cá nhỏ ngon hơn cá lớn.

Bạch Anh mổ bụng từng con cá diếc một, loại bỏ vảy, nội tạng và mang cá.

Trải các lát củ cải trắng xuống đáy nồi áp suất, Bạch Anh cắt hành lá và gừng thái sợi rồi rải lên củ cải trắng.

Lúc này, cô xếp cá diếc ngay ngắn vào nồi, bên trên rắc một lớp hành lá và gừng thái chỉ.

ể ắ ấ ầ Vì nó là một món để nhắm rượu nên hương vị tự nhiên rất đầy đủ.

Bạch Anh đổ giấm, nước tương nhạt và rượu gạo vào nồi, rắc muối, đường và tương đậu.

Lấp đầy bụng cá bằng thịt ba chỉ, sau đó trải một lớp lá bắp cải lên, đậy vung, đun trên lửa lớn.

Khi nước trong lá bắp cải sôi và có tiếng ùng ục của nước thì có thể chuyển sang lửa nhỏ và đun thêm khoảng 30 phút nữa.

Chờ ba mươi phút sau, Bạch Anh mở nắp, đổ dầu mè dọc theo thành nồi, đậy nắp lại, nhấn van giới hạn áp suất, đun trên lửa lớn.

Cá diếc giòn kho được gọi là cá giòn vì sau khi hầm ở lửa lớn, thịt cá thơm, mềm, xương cá tan ngay trong miệng dưới sự làm mềm của một lượng lớn giấm, không có xương dăm nhỏ phiền toái.

Những nô lệ nhỏ trong góc chớp đôi mắt xanh lục, nhìn vào nồi áp suất mà thèm thuồng.

Chúng nó nghiêng đầu nhìn nhau.

Người này sẽ chia thức ăn với chúng ta nữa chứ? Nhóm nô lệ nhỏ ngẫm lại tình huống của mình, không khỏi cúi đầu ủ rũ.

Bọn họ không cho lại được gì nên người đó cũng không cho họ ăn nữa.

Bạch Anh vẫn luôn chú ý đến những đứa trẻ ngoài hành tinh này, thấy bộ dạng mèo con tham ăn của chúng khiến cô không nhịn cười nổi.

Cá diếc giòn kho cuối cùng cũng ra khỏi nồi.

Bạch Anh bật nồi áp suất lên, một mùi thơm mặn nồng tỏa ra ngay lập tức.

Các nô lệ nhỏ không khỏi giật giật mũi, tham lam hít hà.

Bạch Anh gắp ra một con cá diếc nhỏ cho vào trong đó rất nhiều củ cải bắp cải, nhìn qua đĩa trông khá đẹp mắt, nhưng thực ra không có nhiều cá chút nào.

Cô gửi đĩa và một bát cơm ra ngoài cửa sổ, phàn nàn với người bảo vệ đang cố theo dõi, "Mấy người có quá ít nguyên liệu.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì làm sao mà tôi nấu được? Anh phải nói chuyện này với Victor, nếu tôi không có đủ thành phần tôi sẽ không thể phát huy như bình thường được.

Nếu vì thế mà tinh thần lực của anh ta phát triển chậm thì đừng có mà trách tôi!" Khi người bảo vệ nghe thấy điều này thì không còn ý định quan sát bất kỳ thay đổi nào trong bếp nữa mà gật đầu rồi vội vàng bưng đĩa thức ăn đến gặp Victor.

Victor nghe thấy lời truyền của bảo vệ, liếc nhìn dải ngân hà rộng lớn bên ngoài cửa sổ, nói: "Gọi người mua nguyên liệu nấu ăn định kỳ tới, mua nguyên liệu nấu ăn loại nào sẽ do Bạch tiểu thư quyết định."

Bảo vệ có chút lo lắng dò hỏi: "Người phụ nữ này vừa mới đến đã có nhiều yêu cầu như vậy, chắc không phải là để giở trò chứ?" ể ố ắ "Cậu hiểu cái gì? Cô ta muốn ở lại nơi này lâu dài nên mới cân nhắc việc này.

Cậu nhìn thử những...

Kẻ muốn nhanh chóng trốn thoát kia xem, có ai rảnh quan sát hoàn cảnh xung quanh vậy không? Victor nghĩ đến thuộc hạ của mình, không tin tưởng lắm ra lệnh, "Để những người này hành động riêng lẻ, thay phiên nhau giao nguyên liệu, rồi chọn một vài người từ họ, tập trung đào tạo."

Bây giờ sao Musk đã diệt vong, trong thời gian ngắn rất khó để tụ tập được những người ở sao Musk, không khó đoàn thời gian sẽ dài bao lâu.

Victor phải cho người khác một chút ngọt để họ làm việc chăm chỉ cho mình.

Nghĩ thông suốt việc này, anh bắt đầu di chuyển đũa của mình với vẻ thích thú.

Khác với mưu mô của Victor, Bạch Anh lợi dụng lúc lính canh không có thời gian lo lắng về nơi này, lại dùng đồ ăn để dụ các nô lệ nhỏ xây dựng mối quan hệ tốt.

Bọn nô lệ nhỏ ăn như một bầy cún con, không ngóc đầu lên được, mỗi đứa một bát cơm cùng một con cá diếc nhỏ, rất nhanh đã ăn hết sạch sẽ, ngay cả canh dưới đáy bát cũng trộn với cơm.

Bạch Anh ngập ngừng chạm vào đầu nhỏ trong số những đứa trẻ.

Đứa trẻ vốn hơi rụt rè, sau đó lại nheo mắt với vẻ thích thú....

Tại sao Beta của Liên bang, Lê Phục đang cố gắng tìm ra vị trí của kẻ thù.

Lúc này, quang não của anh chợt lóe lên, không có sự đồng ý của anh nhưng một màn sáng hiện lên.

Một ông già với đầu tóc bù xù xuất hiện trước mặt anh, trông có vẻ luộm thuộm, mặc áo khoác trắng, trong một nhà kho lộn xộn.

"Hic~ tôi là ai không quan trọng, quan trọng là...

Tôi muốn nói cho anh biết một tin.

Đương nhiên, cái này chỉ là một lời nhắc nhở, có tin hay không là tùy anh."

Lê Phục nhìn hình tượng của đối phương, bắt đầu hoài nghi nhân sinh.

Người này sao thế? Cosplay sao? Sao lại giống giống Einstein nhỉ? Anh nghĩ nghĩ, Einstein được ghi vào lịch sử không phải một lão nghiện rượu.

Người bên kia lại bắt đầu nói, "Anh ăn cơm do Bạch Anh nấu mỗi ngày nên chắc có thể tìm được một số chi tiết nhỉ? Nhiều nguyên liệu mà Bạch Anh thích không được dùng phổ biến trong Liên bang và Đế quốc...

Hiccup...

Tôi đề nghị anh nên kiểm tra từ khía cạnh này."

Màn hình lại đóng lại.

Rick ngồi vào chỗ và than thở bất lực: "Bây giờ ổn chưa? Lại còn phải lộ mặt nữa chứ, chậc! Phải đổi chỗ mạo hiểm khác rồi."

"Nhưng chúng ta đã cứu được Bạch tiểu thư.

Việc này rất, rất ý nghĩa."

ể Người một nhà cười toe toét đi ra khỏi nhà kho, để lại một mình ông lão trong nhà kho, tiếp tục nghiên cứu mới.

Trong phòng làm việc, Lê Phục chớp chớp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nếu không phải đang giữa ban ngày, có lẽ anh còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.

Nhưng người này đã cung cấp cho anh một giải pháp tốt.

Nhiều nguyên liệu mà Bạch Anh thích sử dụng trong nấu ăn quả thực là tương đối ít phổ biến.

Bây giờ người Musk không có hành tinh nào có thể sinh sống được nên đương nhiên không thể sản xuất lương thực, muốn làm ra nguyên liệu Bạch Anh cần thì phải mua.

Nguyên liệu mà Bạch Anh cần chỉ có ở Liên bang với Đế quốc, như vậy lượng công việc cần điều tra sẽ giảm đi rất nhiều.

Đột nhiên, các nhân viên kỹ thuật và đặc vụ của quân đội trở nên bận rộn theo dõi các xu hướng của thị trường thực phẩm tự nhiên bất cứ lúc nào.

Còn Lương Ô Ô ở nhà thì sao? Lúc này cô đang ngồi trên ghế sô pha, mắng nhiếc em trai xui xẻo của Lê Kiêu.

"Vẫn là thiếu tướng của Liên Bang đấy, đi ra ngoài một chuyến đã làm mất Tiểu Anh Hoa của tôi rồi! Đáng lẽ không nên đồng ý cho cậu ta đi chơi với Bạch Anh!" Đôi mắt của Lương Ô Ô sưng lên như quả đào, hoàn toàn quên mất vẻ mạnh mẽ thường ngày, đến nỗi cô vừa cầu cứu vừa lau nước mắt: "Không phải bọn họ bắt Bạch Anh chỉ để nấu ăn thôi sao? Bạch Anh sẽ không nguy hiểm đúng không?" Lê Kiêu bỏ đi vẻ ngoài cợt nhả thường ngày, đặt tay nhẹ nhàng lên vai Lương Ô Ô: "Anh nói như này có lẽ sẽ bỏ đi hiềm nghi của tên nhóc kia, nhưng Lê Phục thực sự có năng lực.

Đừng lo lắng, cậu ta nhất định sẽ đưa được Bạch tiểu thư về."

Mấy học sinh nhỏ cũng ngồi trên sô pha khóc lóc, khiến Lê Kiêu to đầu.

Anh thậm chí còn nghi ngờ rằng liệu có phải mình đang bị quả báo khi lừa Lê Phục đi du lịch hay không.

Vốn dĩ muốn có thế giới riêng với chị gái nhỏ, bây giờ lại biến thành đi dỗ trẻ...

Khi nào tên Lê Phục kia mới đưa Bạch tiểu thư về? Nếu không, đường tình của anh sẽ không có tiến triển nổi mất.

Đáng tiếc cho dù muốn mua nguyên liệu cũng phải mất vài ngày, trước mắt Lê Phục có muốn cũng không thể tra ra vị trí cụ thể của Victor.

Mặc dù vậy, thượng tá Á Na đã có được một số thông tin hữu ích sau khi tra tấn Fays trong một ngày.

ế ấ "Thiếu tướng, con trai cấp SS của Fays, tên là Victor, năm nay mới hai mươi tuổi.

Anh ta thường cải trang giống như một người đàn ông Liên bang bình thường với chiều cao khoảng 1,9 mét."

Cô đẩy chiếc quang não qua, cô nói: "Người này còn trẻ, nhưng anh ta còn độc ác hơn cả cha mình.

Fays luôn nghĩ rằng Victor có thể khiến gia tộc phát triển cực thịnh."

Có một đoạn video về cuộc thẩm vấn của Fays trên quang não, khi ông ta nhắc tới con trai mình còn cảm thấy vô cùng tự hào.

"Lê Phục bây giờ có hối hận không? Tao đã nói con trai tao sẽ báo thù cho tao mà!" Lê Phục ngẩn người nhìn video nói: "Một khi tìm được vị trí của Victor, chúng ta sẽ lên đường.

Nhớ mang tên này tới, có thể ông ta sẽ là con bài mặc cả để đổi lấy Bạch Anh."

Dù sao, Musk star đã bị tiêu diệt, Liên bang giữ lại vị tướng này cũng vô ích, chỉ lợi dụng chút giá trị còn lại mà thôi.

Thượng tá Á Na nhỏ giọng đáp lại, bỏ lại quang não tại chỗ, nhìn vẻ mặt phờ phạc của Lê Phục, thầm thở dài rồi lui ra ngoài.