Tôi Thực Sự Không Muốn

Chương 65: Kết SE1: BẮT ĐẦU ĐẾN



Từ hôm Thụy Ly biết mình có thai, cô ăn uống đi lại vô cùng cẩn thận. Mọi việc đều được Cẩm Nhuệ và Mị Nguyệt giúp đỡ. Cái thai mới gần 1 tháng, bụng chưa nhô cao nhưng trong giai đoạn 3 tháng đầu thai kì rất quan trọng. Mọi người trong nhà ai cũng vui mừng hoan hỉ trước thông tin này. Tuy vậy cô yêu cầu tất cả giữ bí mật, không tiết lộ cho Cửu Chấn, để anh yên tâm đi công tác. Cô muốn vào hôm ra đón anh ở sân bay, chính mình sẽ nói ra để xem được vẻ mặt hạnh phúc của anh như nào...

... Trong khi đó tại Paris, Pháp...

Cửu Chấn sau khi đi họp bàn về thì lui tới một quán ăn. Lần công tác này anh không chỉ khảo sát thị trường mà còn được mời đến làm ăn cùng một doanh nghiệp. Chủ tập đoàn Róse- ngài Martin Bình. Nghe nói lão là một doanh nhân sành sỏi trên đất ngoại, thâm niên tuổi đời lớn hơn Cửu Chấn rất nhiều. Cửu Chấn biết rõ mục đích lão mời anh tới đây. Chả là lâu nay công ty lão làm ăn phát đạt nhưng cũng có một số hành vi trái đạo đức nghề nghiệp, rửa tiền, đút lót,... Sắp tới lão có một dự án lớn, muốn kêu gọi đầu tư làm ăn. Người mà Martin Bình hướng tới không ai khác ngoài Cửu Chấn. Tại sao lựa chọn anh? Vì Cửu Chấn có những suy nghĩ tính toán trong công việc rất chuẩn xác, anh có các mối quan hệ mật thiết với các cấp lãnh đạo, trên bề dưới nổi các tầng lớp đều có quan hệ đầy đủ. Martin Bình dạo gần đây điều hành công ty đi xuống, lão rất cần một người có uy tín, tiếng nói trong giới làm ăn như anh.

Cửu Chấn bước vào quán, kê ghế ngồi xuống đối diện, nhàn hạ đáp:

- Chủ tịch Róse mời tôi bữa ăn thịnh soạn như vậy... Chắc hẳn có công chuyện gì rồi?

Martin Bình hít một làn khói xì gà, phả vào không trung, nở một nụ cười đểu cáng lên tiếng:

- Cậu Mục đây sao đa nghi quá... Đơn giản là một bữa ăn nồng hậu của tôi dành cho cậu...

Cửu Chấn vào thẳng vấn đề, anh không thích giao du với những kẻ nham hiểm như lão:

- Đừng nhiều lời...

Martin Bình khuôn mặt xuống sắc, lão đanh mặt mình lại, để điếu xì gà sang một bên, ánh mắt sắc nhìn thẳng về phía Cửu Chấn, vẫn bỡn cợt:

- Ây dà... Cậu nóng tính và tự cao tự đại quá rồi..

Lão nhàn nhã rót cho mình một li rượu vang, nhấp môi vài ngụm rồi khà khà nói:

- Là thế này... Tôi muốn được hợp tác làm ăn cùng cậu Mục đây. Ngoài kêu gọi vốn đầu tư cho dự án sắp tới, tôi cũng đang suy tính đến chuyện mua cổ phần của Mục gia. Giá trị 5% cổ phần công ty đổi lấy 10 tỷ USD để tôi có một chân làm cổ đông... Cậu Mục thấy sao?

Martin Bình muốn lợi dụng tiếng tăm của tập đoàn Mục gia, vớt vát lại sự thê thảm của Róse, dĩ nhiên Cửu Chấn sẽ không đồng ý. Anh đứng lên, cài cúc áo vest, nhếch môi trả lời:

- Ngay cả 1%... cũng không để ông lọt vào cổ đông của Mục gia

Nói rồi anh thẳng thừng quay đi, ra đến con xe đen chở về khách sạn. Martin Bình ngồi im đó, lão ngửa cổ ra sau ghế, uể oải nói với tên thư kí bên cạnh:

- Con ngựa non này.. Thật háu đá

Tên thư kí gật gù. Martin Bình chợt hỏi tiếp:

- À có phải con vợ nó mang thai được hơn 3 tuần rồi đúng không?

Tên thư kí nhanh chóng đáp lại:

- Dạ vâng đúng ạ. Hôm đó máy nghe lén gắn dưới đít cặp sách tên bác sĩ già đó đã nghe rõ mọi chuyện. Có vẻ ông Mục chưa được biết chuyện này

Martin Bình cười phá lên, hắn toe toét miệng nói lớn:

- Vậy sao? Vậy chúng ta sẽ thay con vợ nó báo cho nó biết... Một sinh linh đang lớn dần.. Ha ha ha. 3 ngày nữa Cửu Chấn bay về nước, ngay ngày mai đặt cho tao một vé về thẳng trước đi..

Tên thư kí gật đầu, lễ phép đáp:

- Dạ vâng ạ..

Martin Bình ngồi lắc lư li rượu vang đỏ sẫm, ánh mắt đục ngầu, miệng lẩm bẩm:

- Mục Cửu Chấn... Thằng oắt con... Để tao cho mày xem... Dòng máu con màu có đỏ hơn li rượu vang Chile này không nhé...