Tôi Vô Tình Biến Nam Chính Thành Tên Bệnh Kiều

Chương 36: Khách không mời



Trạch An vẫn đang say ngủ trong căn phòng khu ký túc xá, gần đây giấc ngủ của cậu khá là tốt vì có Ark trợ giúp tạo ra giấc mơ đẹp. Đương nhiên tốt hơn nếu như tên nam chính không xuất hiện trong giấc mơ mà chỉ có những cảnh đẹp yên bình dễ chịu mà thôi.

Trái ngược với Trạch An, Hoàng Thái Tử thường xuyên mất ngủ vì phải lo nghĩ quá nhiều thứ.

Có lẽ bản thân hắn vẫn khó chấp nhận việc trở thành một bán ác ma và phục tùng Ark, và cũng sợ hãi bản thân sẽ bị gia đình hoàng gia và quý tộc phát hiện dị thường của bản thân.

Đã vậy, bạn cùng phòng là một mối nguy lớn khiến Leon luôn phải dè chừng và cẩn trọng vì hắn không biết rõ mục đích của đối phương rốt cuộc là gì.

Nhìn thấy học sinh chuyển trường đang ngủ say không biết trời đất gì, trong lòng của Leon cực kỳ bực bội.

Khiến cho người khác thấp thỏm lo sợ còn bản thân lại ngủ ngon lành, thật sự không có nhân tính mà!

Chợt, một cơn buồn ngủ ập đến khiến Leon không cách nào chống chọi lại được. Hắn đã nhận ra đây là điều bất thường, nhưng tâm trí của hắn lại dần bị cưỡng chế chìm vào mê man.

“…”

Cạch!

Cánh cửa sổ đang đóng chặt bị bật mở, để lộ ánh trăng và bóng đen của ác ma vừa được sinh ra. Rèm cửa bay phấp phới trong gió, đôi chân dài cùng cơ thể hoàn mỹ bước vào trong phòng.

Mái tóc đen của hắn dưới ánh trăng như sợi chỉ bạc, đôi mắt dù trong bóng tối vẫn ánh lên màu đỏ ma mị, đồng phục của học viện hoàng gia càng tôn lên khí chất của xuất chúng của hắn.

Ark đi tới và ngồi lên giường của Liam, ngắm nhìn gương mặt đang ngủ say của Liam để thoả mãn nỗi lòng nhung nhớ mà bản thân phải chịu đựng suốt thời gian qua. Hắn hôn lên trán của Liam, ôm cậu vào lòng để cảm nhận được nhiệt độ ấm áp.

Mọi thứ sẽ càng hoàn hảo hơn nếu không có một sự tồn tại chướng mắt khác.

Ark liếc nhìn về phía chiếc giường của Leon cách giường Liam không xa, biểu cảm say đắm liền trở nên lạnh lẽo và khó chịu.

Liam gặp hắn thì bỏ trốn rồi nghỉ học ngay lập tức, vậy mà bây giờ lại ở cùng phòng với tên Leon chết tiệt này sao?

“Cậu thật quá đáng… Liam à…”

Ark kéo tấm chăn ra, bàn tay cởi từng sợi cúc một của bộ đồ ngủ màu xanh dương sọc caro của Liam, thân hình quyến rũ mê người liền bại lộ trước mặt hắn. Từng hơi thở đều đặn làm cho lồng ngực của Liam phập phồng lên xuống, điều đó lại khiến miệng lưỡi của Ark trở nên khô nóng vì sắc dục.

Hắn cởi chiếc quần lỏng lẻo của Liam xuống tới đầu gối, tựa như một kẻ trộm lén lút chạm vào những nơi nhạy cảm của con mồi đang say giấc, khiến cho khoái cảm nguyên thủy thuần túy nhất của con mồi trong vô thức bị hắn chiếm hữu và điều khiển.

Tâm trạng của Ark đang chìm đắm vào sự kích thích và thỏa mãn khi chuẩn bị bước vào bữa tiệc cuồng hoan sắp tới. Tưởng tượng gương mặt vừa mơ màng vừa hoảng hốt khi tỉnh lại của Liam, sau đó lại phát ra những âm thanh rên rỉ khi bị hắn đột ngột xâm nhập, chưa cần hành động thực tiễn đã khiến đũng quần của Ark căng phồng.

Ark kéo khóa quần của bản thân, lấy ra thứ đang bị dục vọng chi phối và dùng tay tự thẩm trước mặt Liam. Hơi thở nóng bỏng của hắn phà lên mặt đối phương, mùi hương của hắn bắt đầu xâm chiếm mọi ngóc ngách xung quanh cậu như đang đánh dấu lãnh thổ của bản thân.

Hắn gác chân của Liam lên đầu gối của mình, khiến da thịt của bọn họ tiếp xúc càng thêm gần gũi và thân mật.

“Liam… Liam…” hơi thở của Ark trở nên gấp gáp, động tác tự thẩm phía dưới càng thêm gấp rút.

Từng tiếng gọi tên của hắn đều mang theo sự chiếm hữu và dục vọng như hoá thành thực chất, một sự cố chấp điên cuồng mà ngay cả ác ma cũng chẳng thể sánh bằng.

Khi động tác của Ark dừng lại, một chất lỏng đặc sệt bắn lên cơ thể của Liam, khiến cho bờ ngực xuống phía dưới của Liam đều trở nên nhầy nhụa.

Sự kích động chỉ khuây khỏa được một ít, bàn tay thon dài góc cạnh của Ark trượt xuống bộ phận phía dưới của Liam, bắt đầu thưởng thức bữa thịnh yến trước mắt.

Ark lấy từ trong túi quần một chiếc lọ thủy tinh đựng chất bôi trơn, mang theo mùi hương tinh dầu hoa anh thảo mà Liam yêu thích. Đó là loài hoa chỉ nở vào ban đêm và còn được gọi là ‘Những chìa khoá nhỏ của Thiên đàng’.

Thứ hương vị thánh khiết được sử dụng như một món đồ phục vụ cho sắc dục, Ark dùng ngón tay nới lỏng nơi phía dưới của Liam.

Lông mày của Liam hơi nhíu lại, sau đó lại dãn ra, có lẽ một phần phép thuật mà Ark trù ếm lên Leon bên cạnh đã ảnh hưởng đến Liam, khiến cậu khó có thể tỉnh giấc được vào lúc này.

Ark khẽ nhếch khoé môi, động tác đâm thúc của hai ngón tay càng thêm ngang ngược.

“Hẳn là được rồi.” Ark khẽ thì thầm, hai ngón tay liền rút ra khỏi nơi đó.

Soạt.

Ark rốt cuộc không thể chờ đợi được nữa mà đâm vào nơi vừa được khuếch trương của Liam.

Phập.

“Ha, điên mất thôi…” Ark ấn tay xuống bụng của Liam, động tác đâm thúc dần ngày càng trôi chảy.

So với ký ức mơ hồ và giấc mơ huyễn hoặc, trải nghiệm chân thật như vậy càng khiến hắn phát nghiện.