Trả Lại Băng Gạc Cho Tôi

Chương 37: Ống ngắm Holo



Sau khi nghe được Thiệu Càn Càn nói hai chữ “hack game” thì Lâm Gia Thố cũng buông đũa xuống, nhưng anh không sốt ruột, vẫn chờ tới khi Thiệu Càn Càn buông điện thoại xuống rồi mới hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Thiệu Càn Càn nhìn chằm chằm điện thoại, sắc mặt rất kém: “Không có chuyện gì lớn đâu, hai người tiếp tục ăn đi.”

Thiệu Khôn nhăn mày lại: “Gì mà không phải chuyện lớn, chị nhìn mặt mũi chị trắng bệch thế kia, vừa nãy chị nói hack game gì?”

Thiệu Càn Càn không trả lời, chỉ cúi đầu chạm mở Weibo.

Cô theo dõi rất nhiều blogger game, tiếp tục lướt xuống thì sẽ thấy rất nhiều bài đăng của họ. Thiệu Càn Càn lập tức chú tới tới bài đăng mới nhất của một blogger nổi tiếng tên là “Rơi xuống đất thành tinh”.

Tên thật của “Rơi xuống đất thành tinh” là Nghiêm Đông, từng là đội viên của đội tuyển Esport IR, nhưng năm đầu đã xuất ngũ khỏi IR rồi, sau đó cũng rất nhanh đã ký kết với trang web phát sóng, mỗi ngày đều sẽ livestream.

Lúc anh ta còn là tuyển thủ chuyên nghiệp đã mang về rất nhiều cúp cho đội, vì vậy cũng có khá nhiều fan, cho nên lời nói của anh ta vẫn luôn được coi trọng trong giới. Bởi vì vậy mà Thiệu Càn Càn mới theo dõi anh ta.

Lượng theo dõi của Weibo anh ta đã qua 10.000 người, nhưng cô không nghĩ tới anh ta lại đột nhiên đăng bài Weibo, mà người được nhắc tới trong bài đăng rõ ràng là cô.

Tuy rằng Nghiêm Đông không có trực tiếp nhắc tên cô nhưng lực công kích tới Thiệu Càn Càn vẫn rất là mạnh.

[Mợ nó, thật là tức quá mà, bảng xếp hạng khu vực Châu Á có thể bớt bọn hack game đi được không? Như thế này tôi đúng là phục rồi. Xếp hạng của vị streamer phát sóng đang nổi gần đây đúng là đuổi cũng đuổi không kịp đâu. À đúng rồi, ngày hôm qua tôi xem video của một người hay chỉnh sửa video, tôi xem tới hoàn toàn “bội phục”, chú ý tới video lúc 3:20 kia kìa, góc độ kia tầm mắt sẽ bị lá cây ngăn cản hoàn toàn nên không nhìn thấy, nhưng vị kia có thể bắn headshot người ta, có phải là tầm ngắm tự động khoá đầu không?]

Có một video clip đính kèm với bài đăng, video là tuyển tập toàn bộ những giây phút đặc sắc của Thiệu Càn Càn trong năm nay.

Thiệu Càn Càn mím môi, mở ra khu bình luận.

[Cô ta? Nữ game thủ à?]

[Nữ game thủ vừa nổi gần đây lại vừa trâu bò, ngẫm lại cũng biết là ai mà! Tiểu tiên nữ bán vỏ dưa! Đẩy tôi lên top đi!]

[A…...thật sự ha, tôi còn nói là sao lại bắn chuẩn như vậy chứ]

[Mọi người nhìn chỗ 5:07 kìa, tốc độ phản ứng quả thật là đáng sợ! Không phải hack game thì đúng là không cách nào giải thích được!]

[Tôi cảm thấy cô ấy quá “thần”, lợi hại như vậy mà không phải hack game thì có chút khủng bố.]

[Một cô gái có thể chơi lợi hại như vậy?]

[Con gái thì không thể chơi game giỏi được à? Chẳng lẽ những game thủ là con gái phải chơi bình bình như Lư Phỉ thì mới là bình thường sao?]

[Nhưng mà Qua Qua làm sao có thể hack game?]

[Chậc chậc, fan của vỏ dưa cũng đừng có nhảy ra, mất mặt. Tuy rằng Lư Phỉ chơi không tốt nhưng người ta là dùng thực lực để chơi, không giống streamer nhà mấy người……]

Thiệu Càn Càn nhìn mấy dòng chữ ở trước mắt, đột nhiên cảm thấy tầm mắt có chút mơ hồ, cô duỗi tay nhéo nhéo chỗ giữa mày, tuy rằng cảm thấy tiếp tục đọc thật khó khăn nhưng vẫn không chịu buông tay.

“Thiệu Càn Càn?” Lâm Gia Thố nhìn bộ dáng mất hồn mất vía này của cô liền nghiêng đầu qua nhìn, chỉ là không nghĩ tới, cậu vừa mới muốn nghiêng người qua xem thì Thiệu Càn Càn lại đột nhiên đứng lên, mặt không biểu tình mà nhìn cậu.

“Chị về phòng ngủ trước đây, mọi người cứ ăn đi.” Nói dứt lời liền quay đầu bỏ chạy.

“Thiệu Càn Càn!”

“Chị!”

Lồng ngực của Thiệu Càn Càn đập loạn bình bịch, từ trước tới này cô chưa bao giờ phải hứng gạch đá khi chơi game hay là dùng weibo, cô vẫn luôn hi hi ha ha với các bạn trên mạng, cũng vẫn luôn cảm thấy thế giới internet rất là vui.

Nhưng cô chưa bao giờ biết, hoá ra khi bạn trên mạng trở mặt lại khủng bố tới như vậy.

Cô không hiểu rõ lắm, cũng có chút ngơ ngác, ngày hôm qua cô còn cãi với ba cô là bản thân mình tự bươn trải thuận lợi cỡ nào, vì sao đột nhiên trong một đêm đã biến thành như vậy, cô càng không rõ vì sao Nghiêm Đông lại nhắm vào cô như vậy, hai người bọn họ thậm chí còn chưa nói chuyện với nhau bao giờ.

Chuyện này nhất định là có chỗ nào hiểu lầm, nhất định là nhầm lẫn ở chỗ nào, cô phải tìm hiểu rõ để chứng minh bản thân trong sạch!

Ở nhà ăn lúc này, Lâm Gia Thố cũng không ăn cơm nữa, anh lấy ra di động định gọi điện thoại cho Trương Thiên Lâm.

Thiệu Khôn: “Anh Gia Thố? Xảy ra chuyện gì thế? Sao chị của em đột nhiên bỏ đi như vậy?”

“Đừng vội, để anh gọi điện thoại hỏi một chút.”

Lâm Gia Thố trấn an Thiệu Khôn rồi bấm số điện thoại của Trương Thiên Lâm, đợi sau khi bên kia nhấc điện thoại, anh liền trầm mặt hỏi: “Cậu nói cái gì với Thiệu Càn Càn?”

“A? Vừa nãy cậu ở bên cạnh Càn Càn à?”

“Ừ, rốt cuộc là có chuyện gì?”

Trương Thiên Lâm cũng có chút bất đắc dĩ: “Thật ra là đêm hôm qua có một người đăng video lên mạng nghi ngờ Càn Càn, nói cậu ấy hack game, sau đó video này được một ít blogger game chia sẻ đi, sau đó càng ngày càng nhiều người chia sẻ, chuyện liền lên men. Lại có một streamer cũng coi như là có tiếng trong giới chúng ta, “Rơi xuống đất thành tinh” chia sẻ cái video đó. Anh ta có rất nhiều fan, người đó cũng nói là nghi ngờ Càn Càn, cho nên……”

“Cậu quen người đó?”

“Tôi không quen người đó, tôi với anh ta ở hai bên trang web khác nhau, nhưng tớ biết trước kia anh ta là đội viên của chiến đội IR.” Trương Thiên Lâm thở dài: “Chỉ là cậu cũng biết, hiện tại streamer hack quá nhiều, hơn nữa đợt trước còn có mấy streamer chơi giỏi bị người ta bóc ra là hack game, cho nên việc này hiện tại rất mẫn cảm, cậu cũng biết mà. Càn Càn bị dính phải chuyện này, chắc chắn là sẽ hút tới một đống anti-fan……”

“Dính phải việc này? Cậu cũng cảm thấy cô ấy hack?” Lâm Gia Thố có chút khó tin được mà nói.

Trương Thiên Lâm vội vàng giải thích: “Không, không, không, tớ làm sao dám nghi ngờ cô ấy, chỉ là……”

“Chỉ là cái gì?”

“Chỉ là cô ấy là một cô gái, chơi giỏi như vậy, trước sau gì cũng sẽ bị người khác hoài nghi.” Trương Thiên Lâm lẩm bẩm nói.

“Vớ vẩn.” Lâm Gia Thố thiếu chút nữa đập bàn, nhưng anh đột nhiên cao giọng như thế cũng làm mấy nữ sinh bên cạnh trộm nhìn qua một cái, chỉ là lúc này Lâm Gia Thố cũng không muốn duy trì hình tượng tốt đẹp nữa, hai mắt anh rét lạnh, nói: “Thật là một đám tâm thần sống ở xã hội phong kiến.”

“Gia, Gia Thố.” Trương Thiên Lâm thấy Gia Thố nổi giận như vậy thì có chút hoảng, nhưng anh ta vẫn nói: “Cậu bĩnh tĩnh lại trước, tớ cảm thấy chuyện này có điểm kỳ quái, rõ ràng là chưa chứng cứ thật sự nhưng đã có rất nhiều anti-fan trào ra như thế, giống như là đã âm mưu từ trước.”

“Âm mưu?”

“Đúng vậy, Càn Càn coi như là streamer trên trời rớt xuống, trong khoảng thời gian này đột nhiên nổi đình nổi đám nên cũng làm cho rất nhiều người ghen tị đỏ mắt.” Trương Thiên Lâm nói: “Haiz…… Thật không biết nhóc con như Thiệu Càn Càn có thể chịu đựng được không, bạo lực internet thật sự rất khủng bố.”

**

Cuối cùng Thiệu Càn Càn cũng hiểu được vì sao nhưng minh tinh kia có thể bị mắng tới khoá khu bình luận, khoá Weibo, bởi vì người ta nói chuyện ở trên Weibo thật sự là không hề suy nghĩ bao giờ, cũng không cần chứng cứ.

Đợi khi trở về phòng ngủ, cô mở ra Weibo thì phát hiện khu bình luận dĩ vãng còn vui đùa ầm ĩ hiện tại đã trở nên trống rỗng, thay thế những bình luận lúc trước là sự nghi ngờ, chửi rủa cùng với trào phúng.

Đương nhiên cũng sẽ nhìn thấy một ít ID quen thuộc đang kiên trì tin tưởng cô, nhưng nhìn thấy những người tin tưởng cô lại bị người trên mạng chèn ép như vậy, Thiệu Càn Càn càng cảm thấy tức giận cùng buồn bực hơn.

Cô tự biết mình trong sạch, chỉ là bị người hãm hại.

Thiệu Càn Càn nghĩ một hồi liền đăng Weibo.

[Cảm ơn những người đã tin tưởng tôi, vàng thật không sợ lửa, tôi chỉ có một câu muốn nói: Tuyệt đối không có hack game.]

Sau khi đăng Weibo rồi, có người tin tưởng cô cũng có người nghi ngờ cô.

[Đông ca đã bảo cô ta hack rồi, tôi tin Đông ca]

[Có hack hay không thì tự mình biết rõ.]

[Chơi game sao không mở camera? Muốn chứng minh thì mở camera đi]

[Mở camera rồi chỉ sợ nhìn thấy một ông bác đang gãi chân…...sợ hãi]

[Phía trang web sao còn chưa nói lời nào vậy? Hack game thì phải xoá tài khoản đó nha]

[Còn đòi Qua Qua xin lỗi Lư Phỉ, lúc trước mấy người còn đặt bọn họ lên bàn so sánh với nhau kìa, Qua Qua chứng minh cho bọn họ xem!]

……

Thiệu Càn Càn từ trước tới nay chưa bao giờ mở camera, nguyên nhân là vì hồi đầu cô chỉ cảm thấy chơi vui, hơn nữa vì không để cho cha mẹ phát hiện nên mới điệu thấp như vậy. Sau đó cô lại ký hợp đồng với trang web, ngay từ đầu cũng là không nổi không chìm cho nên chưa bao giờ để ý tới chuyện này.

Đợi tới sau này nổi rồi, cô vẫn coi đây là một công việc xem kỹ thuật của người chơi, cho nên mặc kệ mọi người tò mò cô thật ra là nam hay là nữ, là già hay là trẻ thì cô vẫn chưa bao giờ mở camera.

“Càn Càn? Sao cậu lại ở phòng ngủ? À đúng rồi, hôm nay tớ nhìn thấy Lâm Gia Thố cùng với em trai cậu đó, em trai cậu tên là Thiệu Khôn đúng không?! Lúc đó tớ còn chưa nhớ tới, à, tớ nghe bọn họ nói cậu với Gia Thố cùng nhau đi ăn cơm mà?” Ánh mắt tràn đầy sự tò mò của Kha Tiểu Duy dừng trên mặt cô: “Cậu làm sao vậy? Sao lại không vui thế kia? Tớ nói với cậu, vừa rồi trên đường về tớ đụng phải Lôi Nhân Nhân cùng với mấy người trong phòng ngủ cô ta, bọn họ còn hỏi tớ có phải cậu và Lâm Gia Thố ở bên nhau không? Cái quỷ gì! Thật sự xuất sắc như vậy sao!”

“Không có.” Hiện tại Thiệu Càn Càn nào có tâm đi suy nghĩ mấy cái này, cô rũ đầu: “Tiểu Duy, hiện tại tớ có chút việc, sau này tớ sẽ giải thích với cậu.”

Kha Tiểu Duy nhìn bộ dáng cô như vậy cũng thu lại ý cười: “Cậu làm sao vậy?”

“Livestream xảy ra chút chuyện.”

“Chuyện gì?”

Thiệu Càn Càn không nói chuyện, trực tiếp đưa điện thoại cho cô, Kha Tiểu Duy nhanh chóng lướt xem, nhìn thấy mấy câu nói khó nghe của người trên mạng thì mày càng nhăn lại.

“Mợ! Thế này sao chỉ là chút chuyện? Đây rõ ràng là muốn làm hỏng thanh danh của cậu mà.”

Thiệu Càn Càn xoa xoa giữa mày: “Tớ sẽ nghĩ cách chứng minh mình trong sạch.”

“Làm sao chứng minh? Cậu có thể làm lại chuyện bọn họ đang bàn tán một lần nữa sao? Tớ tin tưởng năng lực của cậu, nhưng chuyện đó làm sao có thể làm lại lần nữa.”

Thiệu Càn Càn cũng biết đây là chỗ khó, rất nhiều cảnh tượng không thể phục hồi lại như cũ, giống như ở trong video, lá cây ngăn cản tầm mắt của cô nhưng Thiệu Càn Càn lại có thể chuẩn xác nhắm headshot người ta là bởi vì: Ngay từ đầu cô đã nhìn thấy người nọ chạy vào rồi, sau đó liền dựa vào cảm giác cùng với tính toán đo lường đại khái, sau đó cô bắn trúng thật, đây là chuyện kết hợp giữa may mắn và năng lực.

Nhưng ai có thể tin tưởng cô.

Còn có nghi ngờ về năng lực phản ứng của cô, những chuyện này nên chứng minh như thế nào, cô đều phải lên kế hoạch cẩn thận mới đúng.

Nhưng mà mặc kệ ra sao, cô đều phải mở livestream một lần, mặc kệ thế nào, chơi mấy trận đàng hoàng để cho bọn người này câm miệng mới là chuyện quan trọng.

Thiệu Càn Càn nghĩ vậy rồi lập tức cầm điện thoại cùng với túi lao ra khỏi phòng ngủ.

“Càn Càn, cậu đi đâu vậy!”

“Tớ qua nhà thuê bên kia!”

Đầu óc của Thiệu Càn Càn đã loạn thành một đám bột nhão, lúc này Thiệu Càn Càn chỉ biết, có nhiều người đang ủng hộ cô như vậy, cô tuyệt đối không thể làm những người yêu thích cô thất vọng, cũng không thể để cho những người trốn trong góc tối tăm chế giễu.

Sau khi chạy xuống lầu, Thiệu Càn Càn chỉ một lòng nghĩ chạy ra bên ngoài nên không hề chú ý tới Lâm Gia Thố đang vừa vặn đi tới ký túc xá của cô.

“Thiệu Càn Càn” Lâm Gia Thố nhìn thấy cô như một trận gió lao tới thì gọi cô một tiếng, nhưng cô vậy mà không hề có cảm giác gì, Lâm Gia Thố cau mày lại, bước vài bước lên giữ chặt cổ tay của cô.

“Cậu đi đâu vậy?”

Thiệu Càn Càn sửng sốt, hơi thở có chút hổn hển mà quay đầu nói: “Cậu…...tôi có việc, xin lỗi, hiện tại tôi thật sự là có việc gấp.

“Tôi biết” Lâm Gia Thố nhìn khuôn mặt nhỏ tái nhợt của cô, trong ngực có chút phiền muộn: “Tôi hỏi Quỷ ca rồi, tôi cũng đã lên mạng xem, tôi biết cả.”

Đồng tử của Thiệu Càn Càn khẽ run: “Cậu đều thấy rồi?”

“Ừm.”

Thiệu Càn Càn cúi đầu, nhớ tới những ngôn luận kia ở trên mạng thì lập tức cảm thấy rất khó khăn: “Một khi đã như vậy, cậu hẳn là biết hiện tại tôi đang rất loạn, bây giờ tôi phải đi mở phòng livestream, nói chuyện với cậu sau.”

Thiệu Càn Càn kéo tay anh ra, rầu rĩ đi về phía trước.

Nhưng chưa đi được hai bước lại bị Lâm Gia Thố kéo trở về: “Hiện tại liền livestream? Cậu muốn livestream như thế nào? Chứng minh làm sao? Bây giờ cậu quá sốt ruột.”

“Nhưng mà hiện tại tôi không có cách nào khác mà! Tôi cũng không thể trốn tránh không giải thích đi!” Thiệu Càn Càn có chút hỏng mất, thế cho nên cô cũng quên mất người trước mặt mình là Lâm Gia Thố, cô nhìn anh chằm chằm, lạnh lùng nói: “Một giờ sau là thời gian tôi lên lịch phát sóng từ trước, nếu lát nữa tôi không xuất hiện, mọi người sẽ chỉ cảm thấy tôi chột dạ!”

Lâm Gia Thố hiểu, bất cứ ai gặp phải biến số thình lình như vậy đều sẽ bị rối trí, anh thả nhẹ giọng, dùng ngữ khí trấn án mà nói: “Điểm này cậu nói không sai, phát sóng là chuyện đương nhiên, nhưng mà cậu phải bình tĩnh một chút, hiểu không? Cậu xem bây giờ cậu luống cuống tay chân như vậy, cậu cảm thấy có thể chơi tốt được sao?”

Thiệu Càn Càn quay đầu đi, hốc mắt có chút nóng: “Tôi sẽ bình tĩnh, tôi chỉ là, chỉ là……”

Chỉ là cảm giác bị hiểu lầm quá khó để tiếp nhận rồi.

Cô chưa hề nói ra nhưng Lâm Gia Thố đã hiểu rõ, anh kéo cô đi về phía trước, hạ giọng nói: “Tôi hiểu được, cho nên tranh thủ một tiếng này cậu phải bình tĩnh lại trước, sau đó thuận tiện suy nghĩ lát nữa nên làm như thế nào. Đi thôi, tôi đi theo cậu qua bên kia.”

Thiệu Càn Càn cứ vậy mà bị anh kéo về phía trước, vườn trường sau buổi trưa đông đúc người đến người đi.

Không ít người đi qua, cũng không ít người nhìn lại.

Thiệu Càn Càn ép nước mắt tủi thân kia trở về, nhìn người nọ đi ở phía trước mình, lại nhìn bàn tay anh nắm lấy tay cô.

Da thịt chạm nhau chỗ hai người nắm tay, có chút ấm áp.

Cô nhìn một hồi, có chút mê mang mà ngẩng đầu gọi: “Lâm Gia Thố.”

Ừ?”

“Cậu tin tưởng tôi à?”

Bước chân của anh chợt dừng lại, người ở trước mặt quay đầu lại, dưới ánh nắng trưa chói chang, mặt mày của anh tựa như được mạ lên một tầng ánh sáng vàng nhạt rực rỡ.

“Cậu nói xem.”

Thiệu Càn Càn: “Tôi nói cái gì?”

“Cậu nói tôi có nên tin cậu không?”

Thiệu Càn Càn dời đi ánh mắt: “Tôi cảm thấy……”

“Tôi cảm thấy nên.”

Thiệu Càn Càn ngẩn ra, giấy tiếp theo, cô lại nghe anh nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Tôi tận mắt nhìn thấy cậu chơi game rồi, không tin cậu thì tin ai. Hơn nữa, liền coi như tôi chưa tận mắt nhìn thấy thì tôi cũng tin cậu.

Thiệu Càn Càn kinh ngạc nhìn về phía anh: “Vì sao?”

“Vì sao?” Lâm Gia Thố có chút buồn cười: “Cậu nói lời này, chẳng lẽ cậu thật sự hack à?”

“Tôi không có.”

“Vậy không phải là được rồi sao, nếu đã nói là không có, vậy vì sao tôi còn không tin.”

Một cậu này, khuấy động được một tầng dưới đáy lòng của cô, anh cười nhạt nhìn cô, chỉ lộ ra một ánh mắt bình thường. Nhưng ánh mắt như vậy trong lúc này đây, lại giống như đêm đen đột nhiên bị búa tạ đánh vỡ, rầm một tiếng, làm đêm tối vỡ tan, cũng đập nát chút kiên cường mà cô luôn cẩn thận che chở.

Trong cổ họng giống như bị nghẹn lại, cô nhấc chân đi về phía trước, đồng thời nâng tay che lại hốc mắt nóng lên, muốn khóc, nhưng lại cảm thấy không thể khóc.

Vì thế Thiệu Càn Càn chỉ có thể cứng ngắc đổi đề tài: “Nóng quá, tôi muốn nhanh trở về ngồi điều hoà.”

Lâm Gia Thố nhìn người cô gái kéo mình về phía trước, không nói toạc ra, chỉ là nhẹ giọng cười trả lời: “Ừ.”