Trả Lại Băng Gạc Cho Tôi

Chương 43: Ống ngắm Red Dot



Buổi tối lúc Thiệu Càn Càn trở lại nhà thuê, hai người Lư Phỉ với Nghiêm Đông đã như cô mong muốn, bị dư luận đẩy lên chỗ cao.

Cô không tỏ thái độ gì với chuyện này, chỉ là đăng bài Weibo thông báo buổi tối 8h chuẩn bị livestream, dưới bình luận là một loạt hoan hô, mà cô lại tắt Weibo chuẩn bị đi ăn cơm.

“Đã lâu không ăn được cơm Phương Đàm nhà chúng ta làm, thật là nhớ.” Thời Du Văn lộ ra bộ dáng thèm ăn.

Phương Đàm bới chén cơm cho hai người: “Tớ cũng đã lâu không làm cơm rồi, lúc ở nhà ba tớ không cho tớ xuống bếp.”

Thời Du Văn cũng biết được bối cảnh gia đình của Phương Đàm từ Thiệu Càn Càn, nghe vậy liền hỏi: “Vì sao?”

Phương Đàm thuận miệng nói: “Ba tớ có chút cực đoan, cảm thấy con gái ông ấy phải mười ngón tay không dính nước xuân, cho nên mỗi lần tớ xuống bếp thì ông đều đuổi tớ ra.”

Thời Du Văn đỡ trán: “Vì sao tớ không có người ba này?”

Phương Đàm cười cười không đáp lời mà duỗi tay gõ gõ chén của Thiệu Càn Càn: “Nhớ Lâm Gia Thố à? Nhớ nữa thì cũng phải ăn cơm trước.”

Thiệu Càn Càn trừng mắt, vẻ mặt chột dạ, quát: “Đâu có! Tớ là nghĩ chuyện livestream lát nữa mà!”

Phương Đàm: “À, vậy sao.”

“Đúng vậy!”

“Nhìn không ra.”

“......”

Thời Du Văn ở bên cạnh vừa cười vừa nói: “Vậy người con gái suy nghĩ chuyện livestream, hôm nay cậu muốn stream như thế nào?”

“Tớ sẽ mở camera.”

“Ây da! Khó được nha, lúc trước không phải cậu không mở cam à?”

“Lúc trước là lúc trước, hiện tại trên mạng đều cảm thấy tớ là đàn ông, còn nói gì mà tớ giả làm con gái để hút fan, con gái thì không thể chơi game giỏi như vậy à? Dựa vào cái gì? Bọn họ vì sao lại khinh thường con gái như vậy, tớ nhất định phải vả mặt bọn họ.” Thiệu Càn Càn căm giận nói.

“Nhưng mà…...cậu không sợ ba cậu phát hiện à?”

Tay cầm đũa của Thiệu Càn Càn chợt dừng lại một chút: “Vốn là sợ, nhưng hiện tại ba tớ đã biết tớ làm công việc này rồi, bất chấp thôi.”

“Được rồi.” Thời Du Văn nói: “Đúng rồi Càn Càn, nếu như cậu muốn mở camera, thì tớ cảm thấy hình tượng bây giờ của cậu……”

“Làm sao?”

“Cậu đừng nói là định mặc áo ngủ rồi để mặt mộc lên livestream đi?”

“Làm sao, không thể à? Đây là tớ mà.”

Thời Du Văn đau đầu, ấn ấn huyệt thái dương: “Nói thế nào thì cậu cũng là streamer đang nổi, phải chú ý hình tượng một chút chứ.”

Phương Đàm cũng nói theo: “Chuyện này tớ đồng ý, cậu không chỉ phải cho bọn họ biết cậu là con gái, còn phải cho bọn họ biết, cậu là một cô gái xinh đẹp. Không phải có anti nói cậu giả gái để hút fan sao? Vậy cậu liền hút fan cho bọn họ xem.”

Thiệu Càn Càn nghe cũng cảm thấy rất có lý: “Vậy tớ trang điểm thế nào?”

Thời Du Văn: “Cái này giao cho tớ, ngồi trước mặt cậu chính là một thợ hóa trang tự đào tạo không chính quy, rất trâu bò đó, ok?”

“......ok.”

**

Một bên khác, nhà Trương Thiên Lâm.

“Cho nên cậu liền trực tiếp thô bạo mà nói muốn theo đuổi cô ấy?” Trương Thiên Lâm khiếp sợ nhìn Lâm Gia Thố, hơn nữa phát sóng trực tiếp tại hiện trường cho Ngụy Tiêu đang ở thành phố khác xem.

Lâm Gia Thố dựa vào ghế trước máy tính, ngước mắt nhìn anh: “Xem như vậy đi.”

“Oh my god, oh my god.” Trương Thiên Lâm xoay một vòng tại chỗ, sau đó nói với màn hình điện thoại: “Nghe thấy không lão Tiêu! Cây vạn tuế ngàn năm nhà chúng ta rốt cuộc muốn tự thân theo đuổi con gái, lần này là trong hiện thực nữa!”

Ngụy Tiêu: “Nghe được, nghe được, này cậu đừng chắn màn hình của tôi, chĩa vào Lâm Gia Thố đi, ai muốn nhìn cậu hả? Cút.”

Trương Thiên Lâm vội điều chỉnh màn hình điện thoại lại, sau đó Ngụy Tiêu nói với Lâm Gia Thố: “Càn Càn đồng ý quen với cậu à?”

Lâm Gia Thố nhíu mày một chút: “Còn chưa có.”

“Ôi Vãi!” Trương Thiên Lâm kích động tới run rẩy: “Càn Càn vậy mà còn từ chối cậu ta, ha ha ha ha!”

Ngụy Tiêu: “Trương Thiên Lâm, cậu cút đi! Đứng chắn màn hình của tôi!”

“......A.”

Lâm Gia Thố bực mình nhìn hai người bọn họ: “Chú ý dùng từ, không phải là từ chối, là đang suy nghĩ. Vốn dĩ là tôi đột nhiên hỏi, người ta cần suy nghĩ một chút thì làm sao, mấy người làm quá.”

Ngụy Tiêu: “Đương nhiên là có thể suy nghĩ, chuyện này thuyết minh Càn Càn không phải người thấy sắc sẽ nảy lòng tham, cũng thuyết minh cô ấy rất nghiêm túc về chuyện tình cảm.”

Trương Thiên Lâm gật đầu phụ hoạ: “Nói đúng, Càn Càn nhất định sẽ nghĩ, người con trai có nhiều con gái vây quanh như vậy thích cô ấy, có phải là hứng khởi nhất thời hay không, cô ấy chắc chắn sẽ cảm thấy cậu không đáng tin cậu như vậy.”

Vừa dứt lời, Trương Thiên Lâm đã bị Lâm Gia Thố túm lại ấn lên ghế: “Ai xung quanh toàn là con gái! Ai không đáng tin cậy!”

“Ai da, cậu táo bạo như vậy, Thiệu Càn Càn nhà chúng ta có biết không! Mẹ nó một ngày nào đó tôi nhất định sẽ nói cho cô ấy biết!”

Lâm Gia Thố hừ lạnh một tiếng, buông anh ta ra: “....”

Ngụy Tiêu: “Nhưng mà…...Quỷ Ca nói cũng không hoàn toàn là sai, Gia Thố, cậu vốn dĩ có thể chất trêu hoa ghẹo nguyệt, nói không chừng Càn Càn thật đúng là cảm thấy cậu không đáng tin cậy.”

Lâm Gia Thố dừng một chút, sắc mặt bắt đầu tối đi.

Ngụy Tiêu thấy dáng vẻ này của anh liền vội bù đắp: “Nhưng chân thành mài đá cũng thành kim! Trong đoạn thời gian này em cố gắng biểu hiện thật tốt, sửa lại hình tượng, hình tượng sau này phải là cao nhân thương vợ [Cho dù toàn thế giới đều là con gái thì anh cũng chỉ nhìn một mình Càn Càn của nhà chúng ta]”

Lâm Gia Thố liếc mắt nhìn Ngụy Tiêu qua điện thoại: “Chuyện này chắc còn cần cậu nói.”

Sau khi ba người nói chuyện một hồi xong, thời gian cũng sắp đến 8 giờ, Trương Thiên Lâm bấm vào phòng livestream của Thiệu Càn Càn: “Hôm nay là ngày Càn Càn nhà chúng ta trở về giới livestream, mọi người đều dọn xong băng ghế để ngồi rồi.”

Lời này nghe thật là thuận tâm ý của Lâm Gia Thố, anh mở ra máy tính của mình, chờ Thiệu Càn Càn livestream.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, đúng 8 giờ, Thiệu Càn Càn đúng hẹn xuất hiện.

Lần này vốn dĩ đã có rất nhiều người chờ cô livestream, có vài người là bởi vì ngôn luận ở trên mạng nên tới xem náo nhiệt, nhưng càng nhiều người nguyên bản là fan của Thiệu Càn Càn hơn, lần này việc “sửa lại án sai” của Thiệu Càn Càn quả thật làm lòng người vui sướng. Lúc trước bọn họ bởi vì ủng hộ Qua Qua mà bị đám anh hùng bàn phím trên mạng mắng tới thương tích đầy mình, hiện tại rốt cuộc có thể dương mi thổ khí(*), trào phúng ngược lại bọn họ.

“Ôi vãi? Đây là Càn Càn? Vãi vãi, còn đẹp hơn cả ảnh chụp tôi thấy lúc trước trên trang cá nhân của bạn cô ấy!” Trương Thiên Lâm nắm vai của Lâm Gia Thố: “Tôi nói cậu sao lại bất chợt có phàm tâm như thế, hoá ra là có em gái dễ thương như vậy.”

Lâm Gia Thố không để ý Trương Thiên Lâm, anh nhìn Thiệu Càn Càn ở trong màn hình, mày hơi hơi nhíu lại.

Anh vẫn luôn cảm thấy cô khá xinh đẹp, tuy không phải là đẹp kiểu kinh diễm người khác, nhưng là cực kỳ xinh xắn, hơn nữa còn là loại càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu.

Anh nhớ rõ lúc cô đi học vẫn luôn để mặt mộc, ngoại trừ đêm đó đi quán bar có trang điểm theo kiểu quyến rũ ra, bình thường cô có trang điểm hay không, anh đúng là không nhìn ra được.

Nhưng mà đêm nay, cô hẳn là đã trang điểm tỉ mỉ một lần, bộ dáng của cô trong màn hình, làm cho anh có loại cảm giác muốn vươn tay, hung hăng nhéo cô một trận.

Thật sự…...quá cmn đáng yêu.

Người thường xuyên thấy cô như Lâm Gia Thố còn như thế, những người trên mạng vẫn luôn hoài nghi Thiệu Càn Càn là một người đàn ông hoặc là em gái nặng tới 100kg ngồi gãi chân còn kích động hơn nữa.

[Vãi? Vãi, vãi, vãi, vãi?]

[Chỉ có từ “Vãi” mới có thể biểu đạt nội tâm của tôi lúc này, thật sự]

[Cmn cô bé này là Qua Qua! Qua Qua nhà tôi cũng quá đẹp rồi!!]

[Không phải, Qua Qua, em tốt nghiệp cấp 3 chưa? Hả?]

[Tưởng tượng không ra tay súng thiện xạ là một bé gái dễ thương……]

[Sáng tới mù cmn mắt]

[A A A A A Đáng yêu! Muốn *beep*!!]

……

Bên này Lâm Gia Thố cũng mở ra bình luận, anh nhìn thấy màn hình liên tiếp lướt qua các bình luận [Đáng yêu muốn chớt”, “Yêu qua mạng đi”, “Á Á Á muốn ôm một cái” mà hai mắt muốn trợn trắng.

“Mấy người này có liêm sỉ không vậy? Có thể rụt rè một chút không?”

Trương Thiên Lâm quay đầu lại nhìn anh một cái: “A, ghen à, cậu muốn bàn luận liêm sỉ với người trên mạng?”

“Toàn là bình luận cái gì không, dơ bẩn không chịu được!”

“Mấy người đó là đang tỏ vẻ thích Càn Càn, đừng tức giận, đừng tức giận.”

“Tôi không có tức giận, tôi là đang nói không khí trên mạng không tốt!”

Trương Thiên Lâm ghét bỏ nhìn anh một cái: “Cậu thôi đi, lúc cậu nhìn thấy mấy cái này thật ra rất, thật ra nội tâm cậu muốn bùng nổ đúng không? Cậu cho rằng tôi không biết? Ai da thả lỏng một chút, cậu chỉ cần nghĩ người ta chỉ có thể ba hoa mấy câu, có một mình cậu là có thể chạm vào người thật là được.”

Lâm Gia Thố mím môi, a, nói cũng không phải là không có đạo lý.

Trương Thiên Lâm thấy sắc mặt của Lâm Gia Thố rõ ràng là có dấu hiệu hoà hoãn, trong lòng liền phỉ nhổ anh một phen, loại người gì vậy không biết.

Một bên khác, Thiệu Càn Càn cũng không nói chuyện với mọi người lâu lắm, chỉ giải thích qua loa vì sao bản thân mở camera rồi trực tiếp vào trò chơi.

Cô lựa chọn chế độ chơi một người, lần này cô lên sân khấu vốn dĩ là muốn mọi người nhìn cho rõ, lúc cô chơi trò chơi thì tay thao tác như thế nào, đơn thuần là vì thể hiện kỹ thuật cho nên không có gọi đám Quỷ Ca chơi cùng.

Chơi ba trận thì ăn gà được hai trận.

Mọi người thấy trước màn hình rõ ràng là một em gái “moe moe” nhưng lại lộ ra vẻ mặt nghiêm túc mà đi lấy đầu người khác, mặc kệ là tay trái thao tác trên bàn phím, hay là tay phải điều khiển súng, đều làm người xem cảm thấy tâm phụ khẩu phục.

Quỷ Ca theo dõi ở trước màn hình, đợi đến khi ván thứ ba kết thúc, anh mới gửi tin nhắn qua hỏi cô có muốn chơi cùng hay không, thuận tiện cũng nói em họ đang ở bên cạnh.

Cũng đã một thời gian Thiệu Càn Càn không chơi với hai người bọn họ rồi, cho nên cô không hề nghĩ ngợi liền đồng ý.

Nhưng mà Lâm Gia Thố lại luống cuống chân tay.

“Cậu làm gì vậy? Sao lại nói em họ muốn chơi, tôi nói tôi muốn chơi khi nào?”

“Tôi cũng đã lâu không chơi với Qua Qua rồi, cậu mà không chơi thì tôi tự chơi với cô ấy đấy nhé”

“Đợi đã, tôi chơi với.” Lâm Gia Thố không vui nhìn anh một cái: “Cậu không thể nói Lâm Gia Thố cũng ở bên cạnh sao?”

Trương Thiên Lâm: “Lâm Gia Thố ở nhà tôi? Nghe có thích hợp không? Ở trong mắt Qua Qua, chúng ta hẳn là không quen thuộc tới độ qua nhà nhau đi?”

“......”

“Nhanh lên đi, à đúng rồi, cậu còn có thể dựa vào thân phận em họ này mà âm thầm hỏi nó thích gì rồi ghét cái gì, rất tốt mà.”

Lâm Gia Thố dừng một chút rồi quay đầu lại nhìn anh. Trương Thiên Lâm vốn dĩ cho rằng Lâm Gia Thố sẽ móc mỉa anh, nhưng không nghĩ tới cậu ta trầm tư một hồi rồi nói: “A, không nghĩ tới cậu còn có chút IQ.”

“......Cút.”

(*)Dương mi thổ khí: hình dung thoát khỏi áp lực, tâm tình thoải mái.