Trà Xanh Cấp Thấp Chinh Phục Nữ Chính

Chương 9



20.

Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng.

Con gái của ma tu, vẫn sẽ là ma tu.

Lý Diệu Diệu bị ta đánh ngã xuống đất, quả thực kinh ngạc đến nói không nên lời.

Khắp nơi ngổn ngang x.á.c c.h.ế.t.

Ta đứng trước mặt cô ta một cách cao ngạo, tràn ngập ma khí và bạo ngược.

"Ngươi... ngươi..."

Môi Lý Diệu Diệu run run: "Ngươi là ma tu, đáng c.h.ế.t..."

?

Ta: "Ngươi cũng khôi hài thật đấy. Ngươi là tu sĩ chính đạo lại đi g.i.ế.t đồng đạo, việc ác thế cũng có thể làm được. Ngươi nói ta đáng c.h.ế.t hay ngươi đáng c.h.ế.t?”

Hóa ra nữ nhân này bị điên.

Không biết bị điều gì kích động mà cô ta đột nhiên cười điên loạn.

Lý Diệu Diệu nói: "Ta hiểu cả rồi. Hoá ra Trường Hoài tông các ngươi không sạch sẽ, trước đó đã xảy ra chuyện xấu để cho đệ tử nhập ma, các ngươi chính là cấu kết tu ma!"

Ta đá cô ta.

Tiếng xương gãy rất rõ ràng.

Ta nói: “Xin đại thẩm hãy giữ miệng cho sạch sẽ. Đại thẩm tàn nhẫn hơn ta rất nhiều.”

"Ta chỉ là một ma tu, sao dám so với đại thẩm.”

Nhưng cô ta thực sự điên rồi. Cô ta nổi điên chỉ vào ta: “Cô ta là ma tu, sao các người không g.i.ế.t cô ta đi?”

Tiểu Lục tỷ tỷ: "Ma tu gì? Ở đâu? Ta không thấy.”

Ngũ sư huynh: “Ta cũng vậy, không thấy.”

"..."

Lý Diệu Diệu hoàn toàn tuyệt vọng.

Cô ta lấy ra một cái la bàn từ trong lòng mình, sau đó mạnh mẽ đập vỡ nó.

Lúc này, phụ cận bỗng nhiên vang lên thanh âm ầm ầm ầm, toàn bộ mặt đất đều nổi lên.

Tất cả chúng ta đều không thể đứng vững và ngã xuống đất.

Nơi này vốn là một cái bẫy, nhưng hiện tại đã bị phá bỏ, toàn bộ lòng đất đều lộ ra ánh sáng.

Ngay khi ta đứng dậy, giơ kiếm lên và chuẩn bị g.i.ế.t cô ta thì một sức lực cực lớn từ người Lý Diệu Diệu bắn ra.

Cô ta tự phá nội đan.

Không ngờ cô ta làm ra chuyện này, lại còn làm tốt như vậy.

Nữ chính thấy ta sắp bị tấn công thì không suy nghĩ gì đã chạy tới, chắn trước mặt ta: “Miêu Miêu, cẩn thận!”

Vừa rồi ta đã g.i.ế.t nhiều người dưới lòng đất.

Lúc đó ta cảm thấy rất bình thường và mọi việc đơn giản như ăn uống vậy.

Nhưng bây giờ đứng trước mặt nữ chính, ta cảm thấy như mình đã làm sai điều gì đó cực kỳ sai trái, thậm chí còn do dự, cố hết sức chà tay lên quần áo để lau hết m.á.u.

Nhưng quần áo trên người ta cũng đã dính quá nhiều m.á.u và ta không thể lau sạch chúng.

Ta lo lắng đến mức đổ mồ hôi.

Ta nói: “Tỷ ơi, không phải như tỷ nghĩ đâu. Thực ra muội chưa làm điều gì xấu cả.”

Nữ chính không nói gì.

Nàng ấy chỉ giơ tay chạm vào đầu ta: “Vất vả cho muội rồi.”

"Là ta không đủ bản lĩnh để bảo vệ muội."

Mà bên kia, Lý Diệu Diệu mượn sức lực cuối cùng này bò tới bên cạnh nam chính.

Sau đó cô ta run rẩy, từ trong ngực lấy ra thuốc phấn đổ lên mặt nam chính.

Đại sư huynh từ từ tỉnh lại.

Thứ hắn nhìn thấy đầu tiên chính là ma khí quỷ dị bao bọc toàn thân ta và ta đang cầm kiếm chuẩn bị g.i.ế.t Lý Diệu Diệu.

Lý Diệu Diệu nhìn ta.

Cô ta mỉm cười với ta.

"Nguyễn Miêu Miêu nhập ma.”

Cô ta dùng hết sức lực, c.h.ế.t trong lòng Đại sư huynh như ý nguyện: "Nàng ta... g.i.ế.t tất cả mọi người!"

Sư huynh ôm thi thể của Lý Diệu Diệu.

Hắn run rẩy, giây tiếp theo, hắn đột nhiên giơ lòng bàn tay lên đánh mạnh vào ngực ta.

Ta không hề đề phòng hắn.

Ngay lập tức, ta bị hắn đánh cho hộc m.á.u.

"Là ngươi?"

"Lại là ngươi!?"

Giọng nói của hắn lần đầu tiên có chút run rẩy.

Ở đây khắp nơi đều có xác c.h.ế.t, và ta thì cả người đầy ma ấn.

Lý Diệu Diệu c.h.ế.t ngay trước mặt hắn.

Đại sư huynh điên rồi.

Hắn giơ kiếm lên và định g.i.ế.t ta.

Nữ chính ngăn lại trước mặt ta và rống lên: “Ngươi điên rồi sao? Không phải như ngươi thấy đâu.”

"Ta thấy cái gì?"

Đại sư huynh cười lạnh: "Cái này còn có thể là giả sao? Cô ta là ma tu! Ma tu đều đáng c.h.ế.t!"

Ta bị hắn đánh cho trọng thương, nhất thời ngã xuống đất, không đứng dậy nổi.

Những người cứu viện từ các giáo phái cuối cùng đã đến.

Kết quả là có thêm nhiều thanh kiếm chĩa vào ta.

Ta đau đớn ôm ngực, liên tục nôn ra m.á.u trong vòng tay của Tiểu Lục tỷ tỷ. Ta không nói nên lời.

Không biết tại sao, đột nhiên ta lại rất nhớ mẹ của ta.

21.

Ta bị đưa về tông môn.

Lần này c.h.ế.t nhiều như vậy, những tông môn khác đều phát điên.

Họ kéo đến Trường Hoài tông, họ rất kích động và muốn ta phải c.h.ế.t.

Mọi người đều muốn ta phải trả giá bằng mạng sống của mình.

Điều này khiến các tôn trưởng lão Trường Hoài tông đều kinh động, trong một đêm, bọn họ đều xuất quan.

Sư huynh cũng đang gánh vác trách nhiệm.

Hắn là người thừa kế không chính thức của tông môn lại chính mắt nhìn thấy Lý Diệu Diệu c.h.ế.t trong vòng tay.

Cho nên hắn mặc kệ lời của Ngũ sư huynh và những người khác giải thích. Hắn đều không tin.

Lúc ở tông môn thương lượng, sư huynh vài lần thật sự động sát tâm, thiếu chút nữa g.i.ế.t ta tại chỗ.

Hắn nói sẽ g.i.ế.t ta làm gương và dọn dẹp tông môn!

Ta:...

Ta thực sự không may mắn khi có một Đại sư huynh như vậy.

Khi Lý Diệu Diệu c.h.ế.t, sư huynh đã đánh một chưởng vào ngực ta. Tu vi của ta và hắn chênh lệch, nên chỉ bằng một chưởng đã lấy đi nửa cái mạng của ta.

Các sư huynh khác đều bị thương nặng.

Ngũ sư huynh thật sự đã liều mạng để giữ Đại sư huynh lại, ngăn cản sư huynh lại định tung thêm một chưởng để g.i.ế.t ta.

Dường như đây là định mệnh của ta.

Lần khác, hắn cùng mấy đệ tử ngoại môn đến bắt ta đi thẩm vấn.

Ta thực sự đã chấp nhận số mệnh.

Nhưng Nhị sư tỷ lại đứng trước mặt ta.

Thanh kiếm của nàng đã rút ra khỏi vỏ và kiếm chĩa thẳng vào Đại sư huynh.

Nữ chính không chịu giao nộp ta.

"Tiếu Dư."

Nữ chính cuối cùng cũng đối mặt với nam chính bằng kiếm, nàng bình tĩnh nói: "Ngươi bị người khác lừa dối và cố chấp, ngươi thật ngu ngốc."

"Hôm nay, muốn động đến sư muội thì hãy g.i.ế.t ta trước.”

Đại sư huynh không thể tin được.

Hắn run rẩy nói: "Phù Cảnh, ta và muội cùng bái nhập sư môn. Hai mươi năm tình cảm chẳng lẽ thực sự lại vì cô ta mà huỷ hoại sao?”

Nữ chính cười khẩy.

"Hai mươi năm sao? Vậy mà đến tận hôm nay ta mới phát hiện ngươi hoá ra chỉ là một kẻ ngu xuẩn!”