Trà Xanh Công Lược

Chương 104



Hiện tại tâm tình Ôn Dư không tốt, cô không muốn nói chuyện cùng hắn.

Không ngờ một lúc sau, hắn lại gửi đến một tin nhắn khác: “Em là em gái của Tưởng tổng à? Chúng ta đã gặp nhau trước đây, trong nhà hàng của khách sạn Châu Dật, em có nhớ không?”

Ôn Dư cẩn thận đọc tin nhắn hai ba lần, đột nhiên cô hình như hiểu được ý tứ của Thẩm Minh Gia khi nhẳn tin với cô.

Người đàn ông này đang bị đẩy vào bước đường cùng không có cách nào xoay chuyển, tất cả dư luận đều đang hướng về phía hắn. Cho nên hắn muốn tìm cách lấy lòng cô em gái của tổng tài lớn này để cô cứu vớt hắn.

Ôn Dư phối hợp trả lời hắn: “Anh là ai?” Có thể thấy Thẩm Minh Gia rất phấn khích khi hắn nhận được phản hồi của cô, đầu tiên hắn giới thiệu bản thân. Sau đó hẳn không ngừng tìm kiếm các chủ đề khác nhau để trò chuyện với Ôn Dư.

Ôn Dư cố nén buồn nôn cùng hắn nói chuyện một lúc, về đến nhà thì cô tắt điện thoại.

Tưởng Vũ Hách đã về từ sớm, nhưng Ôn Dư không đi tìm anh, cô lặng lẽ quay trở lại phòng.

Cô năm ở trên giường, nghĩ đi nghĩ lại những lời của Ôn Thanh Hữu nói.

Bình thường Ôn Dư trở về đều líu ríu, nếu không phải cô vây quanh dì Mười Hai, thì cô sẽ gây chuyện, làm những việc khác thường như thế khiến cho Tưởng Vũ Hách chú ý đến cô.

Anh gõ cửa phòng cô, cửa mở ra: “Tại sao em lại trốn trong phòng một mình?”

Ôn Dư xốc lại tinh thần: “Không có, có lẽ vừa rồi em đi dạo nên hơi mệt mỏi."

Tưởng Vũ Hách không hỏi thêm câu nào nữa, nhưng khi anh quay người rời đi, Ôn Dư lại gọi anh: “Anh.”

Tưởng Vũ Hách quay đầu lại.

Thật ra Ôn Dư cũng không có gì để nói, nhưng vào lúc này, cô rất muốn gọi một tiếng anh này.

“Không có việc gì, chỉ là...” Ôn Dư cúi đầu: “Anh cho em xin lỗi chuyện ở văn phòng lúc chiều, là do em tùy hứng. ”

Sau một lúc im lặng, Tưởng Vũ Hách ừ một tiếng, anh đang định nói điều gì đó, đột nhiên điện thoại di động của Ôn Dư vang lên trong phòng.

Đó là chuông của WeChat.

Nó kêu lên một tiếng rồi lại kêu lên vài tiếng nữa, giống như tin tức liên tục.

Vẻ mặt của Tưởng Vũ Hách thoáng lộ ra chút vi diệu, nhưng anh rất nhanh đã kiềm chế lại: “Có người đang tìm em”

Ôn Dư lập tức chạy trở về, tắt điện thoại đi Nhân Nhân đang tìm em hỏi một việc.”

Đôi mắt của Tưởng Vũ Hách rất nham hiểm, anh có thể nhìn thấy sự mất tự nhiên thoáng qua trong mắt Ôn Dư.

Anh biết Ôn Dư có chút sợ anh, hoặc là kiêng dè và anh cũng biết nguyên nhân của điều này có thể là do trước kia anh đã nghiêm khắc quá mức.

Nhưng bây giờ dù cô ở bên cạnh anh với tư cách gì thì cũng là lựa chọn của chính anh.

Nhưng sự lựa chọn của anh đó là để cho cô tự do.

Vì vậy, Tưởng Vũ Hách gật đầu, không đề cập đến bất cứ điều gì nữa, anh quay người rời khỏi phòng.

Ôn Dư thở phào nhẹ nhõm.

'Wechat là do Thẩm Minh Gia chết tiệt gửi đến, hẳn thấy Văn Dục hồi lâu không trả lời, lại bắt đầu trêu ghẹo.

“Em đang làm gì đấy?” “Lần đó tôi thấy em buộc hai bím tóc, siêu dễ thương.” “Quan hệ của em với anh trai em không tốt à?”

“Nếu em không vui có thể nói chuyện với tôi, em có muốn nghe những câu chuyện thú vị về quay phim không?”

Nói mẹ anh.

Ôn Dư thực sự chui vào màn hình và đánh tên hèn hạ này một trận, nhưng cô cũng biết rằng những tin nhắn mà Thẩm Minh Gia gửi bây giờ đều có thể trở thành bằng chứng cho. thấy hắn sẽ bị đánh chết trong tương lai.

Ôn Dư trả lời hắn: “Anh nói anh là Thẩm Minh Gia, tôi làm sao biết được có phải là anh không, anh gửi cho tôi mấy tấm ảnh đi, tôi xem một chút.”

Tên cặn bã thực sự bị lừa, không chỉ gửi liên tiếp vài bức ảnh riêng tư mà còn gửi cả ảnh cơ bắp với phần thân trên không mảnh vải che thân.