Trà Xanh Công Lược

Chương 112: Cô thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ



Ôn Dư mím môi, đứng đựa ở cửa nhỏ giọng từ chối: "Em, em muốn đi ngủ."

Bên ngoài lại im lặng, cũng không có thêm tiếng động gì nữa.

Nghe thấy tiếng bước chân Tưởng Vũ Hách rời đi, Ôn Dư cũng thở phào nhẹ nhõm.

Mọi thứ xung quanh trở nên yên äng và tâm trạng của Ôn Dư cũng dần bình tĩnh lại.

Cô thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Chuyện vừa rồi không phải là ảo giác, cũng không phải là một trò đùa.

Cô và Tưởng Vũ Hách đã hôn nhau. Ðó là nụ hôn đầu của cô.

Điều đáng sợ là, theo góc nhìn của mối quan hệ này, đây là hành động anh trai hôn em ruột của mình.

Mặc dù cô và Tưởng Vũ Hách không có quan hệ huyết thống, nhưng trong khoảng thời gian này, cô thật sự đã đặt anh vào vị trí của Ôn Thanh Hữu.

Nhưng không biết vì sao, thời điểm được anh hôn, tim Ôn Dư lại đập nhanh hơn, sắc mặt đỏ bừng, thậm chí có vài giây...

Cô còn cảm thấy mơ hồ, không thể kiểm soát được.

Nếu không phải được chút lý trí kéo lại, liệu cô có đáp trả anh hay không.

Ôn Dư nhằm mắt lại vùi mình vào trong chăn, không dám nghĩ đến chuyện đó nữa.

Một giây cũng không dám.

Giống như bản thân đã phạm phải luân lý đạo đức vậy, vừa bối rối lại vừa xấu hổ.

Ừm, chắc chản là do cô đã độc thân quá lâu, một năm yêu đương cùng Thẩm Minh Gia quá trống vắng, không hề có chút tiếp xúc thân mật nào.

Cho nên khi bị đàn ông chạm vào mới nhạy cảm như vậy.

Cô thì có thể giải thích bằng sự cô đơn, nhưng còn Tưởng Vũ Hách thì sao?

Anh có ý gì? Anh nói không muốn làm anh trai của cô nữa, có lẽ nào...

Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu Ôn Dư, là suy đoán dựa vào ý nghĩa của nụ hôn đó.

Nhưng cô không dám tin.

Sau một hồi suy nghĩ, Ôn Dư gửi tin nhắn WeChat cho Vưu Hân:

Ôn Dư: [Tôi hỏi cậu một chuyện.]

Vưu Hân: [?]

Ôn Dư: [Chuyện là, tôi có một người bạn, cô ấy và sếp là mối quan hệ cấp trên cấp dưới thông thường, nhưng hôm nay sếp đột nhiên hôn cô ấy, còn nói không muốn làm sếp của cô

ấy nữa, cậu nói xem anh ta có ý gì?]

Sau khi gửi tin nhắn, Ôn Dư lo lắng chờ đợi câu trả lời của Vưu Hân.

Cô đã cố tình biến mối quan hệ của mình và Tưởng Vũ Hách thành một mối quan hệ tương đồng vì sợ Vưu Hân sẽ nhận ra.

Một lúc sau, Vưu Hân mới trả lời:

[Không muốn làm sếp, là muốn làm chồng đó, còn có ý gì nữa chứ?]

Ôn Dư:"...

Cô còn chưa kịp suy nghĩ, Vưu Hân đã gửi tiếp một tin nhăn: [Theo quy luật tôi có một người bạn chính là nói về tôi, anh trai tốt của cậu đã hôn cậu rồi hả?]

Giọng điệu lộ vẻ hả hê, rõ ràng là muốn hóng chuyện.

Ôn Dư không nói nên lời, ủ rũ ném điện thoại sang một bên.

Bạn thân cái gì chứ, còn không chừa cho mình chút mặt mũi nào.

Cho dù biết cũng không đâu thể nói thẳng như vậy được.

Ôn Dư xoa xoa đầu, cô vẫn không tin Tưởng Vũ Hách lại có ý đó với mình.

Điện thoại của cô kêu lên vài tiếng, Ôn Dư còn tưởng là 'Vưu Hân, mở lên xem, ai ngờ lại là Ôn Thanh Hữu.