Trái Gura Gura No Mi Tại Đô Thị

Chương 154: Tứ Hoàng Ngọc Diệp Hà



Nghỉ ngơi được một tí, Ninh Đào lên lầu thay một bộ đồ mới, lấy dây cột Ám Dạ lên sau lưng mình, còn Tiểu Viêm thì vẫn chỗ cũ để lên vai, làm xong tất cả sau đó, Ninh Đào liền đi tới Cao Trung Bá Vương.

Đi vào Cao Trung Bá Vương vẫn là cảnh tượng quen thuộc, khắp nơi là đám côn đồ đánh nhau, nhưng đám này mặc dù hơi đần, nhưng vẫn biết kiềm chế chút, nếu không ngôi trường này đã bị đánh nát lâu rồi.

Ninh Đào không thèm quan tâm tới đám này, nhưng một tin tức làm hắn hứng thú.

“Ngươi nghe nói gì chưa? Đạo Lãng một trong Tứ Hoàng hôm qua bị người ta đánh bại!”

“Cái gì…Tứ Hoàng này đánh bại hắn? Là Ngọc Diệp Hà sao?”

“Không hề! Nghe nói có vài người chứng kiến…Trọng Khánh của năm nhất lấy sức một người độc chiến cả Cực Đạo Môn của Đạo Lãng…sau cùng ném thẳng Đạo Lãng từ tầng ba xuống, đánh bại cả đám người Cực Đạo Môn, trong đó còn có Lớp 2C Đoạt Trần cùng với Lớp 2D Ngọc Sa nghênh ngang rời đi!”

“Huynh đài…ngươi nói có phần phô trương, Trọng Khánh thực lực mặc dù mạnh? nhưng không nghịch thiên như vậy a, phải biết Đoạt Trần cùng Ngọc Sa ở năm hai cũng khá nổi tiếng, thân thể tố chất đều đạt đến Cấp F Đỉnh Phong, chưa kể Cực Đạo Môn còn có 50 người?”

“Nói sai ta chính là con chó!”

“Ta cũng nghe nói…Bây giờ vô số người xưng Trọng Khánh lên mà Ngũ Hoàng!”

“Khốn kiếp…vì sao một tên Ác Quỷ như Trọng Khánh lại có thực lực như vậy, ông trời thật không có mắt, thế này sao ta có thể trả thù…?”

“Haizz, Ngọc Diệp Hà nghe tin Trọng Khánh được xưng làm Ngũ Hoàng không phục, hiện tại đang phái tất cả Bình Thiên Môn đi săn tìm khắp nơi!”

“Đương nhiên rồi, Ngọc Diệp Hà phải ở đây tận hai năm, đánh bại hầu hết người ở đây mới được xưng làm Tứ Hoàng, kẻ mới đến đây được hai tháng, đã được xưng làm Ngũ Hoàng, hắn không phục là đúng rồi...!”

“Bất quá Ngọc Diệp Hà chưa chắc là đối thủ của Trọng Khánh, lần trước Đạo Lãng và Ngọc Diệp Hà đại chiến, kết quả kẻ nửa lạng, người nửa cân!”

“Không sai…bây giờ ở Cao Trung Bá Vương này chỉ có hai người còn lại của Tứ Hoàng mới có thể đánh bại Trọng Khánh!”

“Haizz…Chỉ tiếc hai người bọn họ đều không ở Cao Trung Bá Vương!”

Mặc dù đều được gọi là Tứ Hoàng nhưng thực lực của Đạo Lãng và Ngọc Diệp Hà so với hai người còn lại các biệt một trời một vực, nhớ lúc trước hai người bọn họ hiếu thắng khiêu chiến hai người còn lại, kết quả bị đánh thảm hại, phải nhập viện tận hai tháng.

Mà cũng chính kiên kị thực lực của hai người đó, Hoa Hồng Hội mới không dám làm người của Cao Trung Bá Vương thế nào, vì thế danh vọng của hai người kia ở Cao Trung Bá Vương cực kì cao, chỉ cần hai người họ hiệu lệnh, người của Cao Trung Bá Vương không ai không nghe, ngay cả Đạo Lãng và Ngọc Diệp Hà cũng không dám như thế nào.....

Nghe thấy thế, Ninh Đào giận giữ, hôm trước hắn đã bảo Trọng Khánh nếu tìm được kẻ mạnh thì phải nhớ báo cho hắn, thế mà cậu ta đi ăn một mình, nhưng khi nghe được thông tin về hai người còn lại của Tứ Hoàng thì kinh ngạc.

Mặc dù hắn không biết Đạo Lãng và Ngọc Diệp Hà thực lực như thế nào, nhưng Dương Quang năm hai thực lực đã là Cấp F Đỉnh Phong, mà hắn sử dụng Kiền Khôn Liệt Sơn Thối lực công kích đã vô hạn đạt đến Cấp E Sơ Kì thực lực, mà theo sau đó hai người được xưng là Tứ Hoàng Đạo Lãng và Ngọc Diệp Hà thực lực ít nhất của là Cấp E Sơ Kì hoặc Trung Kì trở lên.

Thế mà nghe mấy người xung quanh, hai người họ khiêu chiến với hai người còn lại của Tứ Hoàng bị đánh cả vào viện hai tháng, thế là thực lực của hai người kia chắc chắn là Cấp E Hậu Kì thậm chí có thể là Đỉnh Phong.

“Vị huynh đệ này…không biết hai người còn lại của Tứ Hoàng phải làm như thế nào mới tìm được hai người họ?”

Ninh Đào có chút hứng thú hỏi thăm tên côn đồ vừa thao thao bất tuyệt vừa nữa, kẻ này dường như nắm bắt thông tin rất tốt.

Tên côn đồ vừa quay đầu lại nhìn thấy Ninh Đào đã sợ đến nỗi mặt tái xanh, đang định chạy mất, thì đã bị Ninh Đào nhanh tay bắt lại.

Còn đám người đang tán chuyện xung quanh, vừa nhìn thấy Ninh Đào đã bị doạ cho chạy hết, chớp mắt rộng rãi sân trường đã vắng tanh chỉ còn mỗi hai người.

" Có cần phải như vậy không, ta chỉ muốn hỏi chút thông tin thôi mà". Ninh Đào thì thầm nói.

Còn tên côn đồ bên cạnh đang nghĩ sao mình xui xẻo như vậy, tự nhiên gặp phải tên Ôn Thần này, danh tiếng của tên này ở Cao Trung Bá Vương phải gọi là không ai không biết, hơn nữa còn có tin tức tên Ôn Thần này đánh ngang tay với Trọng Khánh, bây giờ tên này đã trên danh sách không ai dám trêu chọc.

Mặc dù sợ hãi, nhưng côn đồ này vẫn cố dặn ra nụ cười nói:" Đại Ca, có gì muốn hỏi, ta biết cái gì sẽ nói hết".

Nhìn thấy cái nụ cười còn khó coi hơn cả khóc của tên côn đồ này, Ninh Đào cảm thấy buồn cười, hắn có kinh khủng như thế không.

" Hai người còn lại của Tứ Hoàng mà người vừa nói, làm sao để tìm được hai người bọn họ".

Nếu tên côn đồ này biết Ninh Đào nói mình không kinh khủng chắc chắn sẽ kinh bỉ cho phát, ở Cao Trung Bá Vương này Ninh Đào dám nói thứ hai thì không ai dám nói thứ nhất, đắc tội người khác cùng nắm thì chỉ bị đau cơ thể, còn đắc tội tên Ôn Thần chỉ có bị đau cả về tình thần lẫn cơ thể.

Mặc dù không biết Ninh Đào tại sao lại hỏi về hai người họ, nhưng côn đồ vẫn mở miệng nói:

" Cái này thì ta thật không biết, hai người bọn họ thần long thấy đầu không thấy đuôi, ngay cả ta hơn tháng rồi cũng chưa nhìn thấy bọn họ xuất hiện ở Cao Trung Bá Vương".

" Nhưng ta vừa nhận được một tin tức gần nhất Bách Hoa Môn cùng với Bang Chủ là Nữ Hoàng sắp trở về". Tên côn đồ thần bí nói.

“Hả…không phải Cao Trung Bá Vương chỉ có Tứ Hoàng sao, Nữ Hoàng là cái quỷ gì?” Ninh Đào nghi hoặc hỏi.

“Bởi vì ở trong Tứ Hoàng chỉ có duy nhất một nữ nhân, không những thực lực mạnh, còn rất xinh đẹp, được vô số người ái mộ, nên mới được gọi bằng Nữ Hoàng!” Khi nhắc tới Nữ Hoàng, tên côn đồ cũng không nhịn toát ra vẻ ái mộ, nhưng rồi lại tiếc nuối.

Nghe vậy, Ninh Đào nhất thời trở nên hứng thú, hắn không ngờ ở cái trường này còn có nữ nhân, hơn nữa thực lực còn mạnh như thế.

OÀNH…

Đúng lúc này, một tiếng nổ dữ dội.

Chuyện gì xảy ra?” Ninh Đào cũng tò mò hít sâu một hơi, bủi bẩn che phủ đi tầm quan sát của hắn…

“Sức phá hoại này chỉ có Tứ Hoàng mới có thể làm ra được…” Tên côn đồ nhìn lên cái lỗ hổng tầng hai, mở miệng đánh giá nói.

Ninh Đào nghe vậy sắc mặt nghiêm túc, nghĩ thầm trong đầu" Không lẽ là hai Tứ Hoàng đang đánh nhau, bởi vậy sức phá hoại mới kinh khủng như vậy".

“Đi!”

Không nói nhảm thêm nửa lời…Ninh Đào đã thi triển Soru chạy như bay.

Từ vụ nổ vừa rồi, hắn chắc chắn đối phương thực lực rất mạnh, ít nhất cũng là Cấp E Trung Kì thực lực.....mặc dù vẫn không như mong đợi, nhưng với một kẻ đang tìm người để tu luyện Lục Thức như Ninh Đào mà nói, thế là đủ rồi.



Ngoại trừ Ninh Đào, đại đa số côn đồ đều chạy tới chỗ vụ nổ vừa nãy…

Toàn thể hướng về vụ nổ tầng hai đến, hiển nhiên bọn hắn cũng đoán chắc được vụ nổ đấy chỉ có Tứ Hoàng mới tạo ra được.

Bởi vì ở cái trường dùng nắm đấm để nói chuyện này, mà Tứ Hoàng lại là những người mạnh nhất ở Cao Trung Bá Vương, nên rất nhiều người muốn xem thực lực của Tứ Hoàng ra sao.

Không biết bao lâu sau, Ninh Đào rốt cuộc đặt chân đến chỗ vụ nổ vừa nãy.....

Chỉ là rất nhanh, sắc mặt của hắn trở nên cổ quái…

Cao Trung Bá Vương mặc dù lớn, nhưng một khi đám côn đồ gặp nhau là lại xảy ra ẩu đả, đánh nhau....

Mà khiến Ninh Đào cảm thấy kỳ lạ chính là....không ít Đại Ca của năm nhất, năm hai lại vây thành một vòng xung quanh, số lượng cũng có gần chục người, nhưng không ai dám hành động gì cả.

Ninh Đào tiến lên phía trước, thì nhìn thấy đứng trước mặt Trọng Khánh là một thanh niên đeo mắt kính màu xanh, mặc áo sơ mi màu trắng, với cái quần tây nâu, đặc biệt nhất chính là mái tóc màu trắng được cuộn thành hình tròn, nhìn diện tích ít nhất cũng phải dài 20 cm, mà xung quanh Trọng Khánh thì có một đám người ngồi lăn nốc kêu rên ở dưới sàn, bên cạnh còn có một cái nỗ hổng khá to.

“Ha ha, đây không phải Dương Quang sao? Nhanh như vậy liền xuất viện? Thương thế trên người toàn tốt?”

Nhìn điệu bộ này hai người còn lâu mới đánh nhau, Ninh Đào nhìn xung quanh, nhìn thấy cách đó không xa Dương Quang, hắn cũng rất nhiệt tình đi đến bên cạnh Dương Quang chào hỏi.

Cái này Ôn Thần!

Nghe được thanh âm này, Dương Quang khuôn mặt tối đen, lúc đầu nhìn thấy Ninh Đào, hắn muốn nhanh nhanh rời đi nơi này, tránh né cái này vô sỉ hỗn đản, không nghĩ tới vẫn là bị tên này phát hiện

Hơn nữa còn bị người tại chỗ gọi lại, cái này còn để hắn đi như thế nào.

“Không phải nói ngươi thương thế chỉ thiếu một tháng tài năng được không? Đến muốn đi bệnh viện nào chữa trị xong?” Ninh Đào hỏi, dò xét Dương Quang.

Hỗn đản này là người điên a, rõ ràng cũng là tên này đem Dương Quang đưa vào bệnh viện, thế mà còn dám hỏi đối phương đi nơi nào chữa cho tốt, nói rõ cũng là muốn đâm người khác chỗ đau, bóc Dương Quang vết sẹo a, tên này liền không sợ Dương Quang bão nổi

Đám côn đồ xung quanh đều là trợn mắt hốc mồm, nhìn thấy cái này Ninh Đào thế mà dữ dội đến loại tình trạng này, tất cả đám người đều quay lại nhìn Ninh Đào, đều nhanh quên có Tứ Hoàng ở đằng trước.

“Cái này không liên quan gì đến ngươi” Dương Quang cắn răng

Ninh Đào cười tủm tỉm nói ra: “Mới vừa ra khỏi bệnh viện, nên cẩn thận một chút a, không cẩn thận đụng phải ta lời nói, ta nếu là xuất thủ không biết nặng nhẹ, ngươi lại được tiến bệnh viện”

Đậu đen rau muống, một đám côn đồ kinh ngạc đến ngây người, hỗn đản này vô địch, cái gọi là bóc người không vạch khuyết điểm đánh người không đánh mặt, tên này nói rõ cũng là chuyên môn tìm người chân đau, quá kéo cừu hận.

Quả nhiên, Dương Quang khí đến sắc mặt đỏ bừng, một bộ liền muốn bão nổi bộ dáng, nhưng là vẫn ẩn nhẫn đến, không cận thận phá hư trận đấu của Ngọc Diệp Hà, thì chỉ có con đường chết.

Hắn cắn răng nói: “Tốt, vậy ta liền đợi đến ngươi đem ta đưa vào đi bệnh viện,”.

Nói xong, Dương Quang đi sang chỗ khác, sắc mặt tái xanh đến muốn mạng, lộ ra nhưng đã đến bạo phát biên giới

“Hỗn đản này, đơn giản cũng là cực phẩm, là Ác Ma a, sợ người khác không đủ hận hắn sao?” Một tên côn mắt trợn tròn, đây chính là năm hai Dương Quang, lại dám dạng này hướng hắn đắc tội, quá phách lối.

Ninh Đào ngược lại là rất lợi hại ngạc nhiên, không nghĩ tới tiến vào một lần bệnh viện về sau, Dương Quang biến hóa lớn như vậy, mặt đối với mình trào phúng thế mà có thể nhịn được không có động thủ

Lúc đầu muốn chọc giận, để hắn giúp mình rèn luyện cơ thể một chút, xem ra phải tìm các khác.

Ngọc Diệp Hà thấy cả đám đều nhìn về một phía, tức giận chỉ tay vào Ninh Đào nói:" Mày là thằng nào".

Ninh Đào vốn không quan tâm tới Ngọc Diệp Hà, mà đi tới chỗ Trong Khánh khoác tay lên cỗ, đè đầu xuống dưới ngực, nói:" Đã bảo là tìm được tên nào mạnh, thì sẽ gọi cho ta, thế mà cậu ăn một mình thế hả".

Trọng Khánh uỷ khuất nói:" Mày có đưa số điện thoại cho tao đéo đâu, mà gọi".

Lúc tìm được Đạo Lãng hắn vốn dĩ muốn gọi cho Ninh Đào, nhưng khi giở điện thoại ra, hắn mới nhớ mình có đéo số cậu ta đâu mà gọi.

Ninh Đào sững sờ, bỏ cánh tay ra, ngại ngùng nói:" Haha, ta quên mất, oan uổng ngươi rồi".

Nhìn thấy hai người, vui vẻ nói chuyện không thèm để tâm tới hắn, khiến cho Ngọc Diệp Hà tức đến cả người phát run, từ khi trở thành Tứ Hoàng tới nay, chưa có ai dám làm như thế với hắn.

Một người bên cạnh Ngọc Diệp Hà tựa hồ nhận ra Ninh Đào nói:" Hắn tựa hồ là Ôn Thần Ninh Đào, nghe đồn thực lực của hắn ngang tầm với Trọng Khánh".

Nghe xong, Ngọc Diệp Hà hứng thú, hắn lần này đến là để thu phục Trọng Khánh, còn cái tin đồn gì mà......Ngũ Hoàng gì mà....mới đi tìm Trọng Khánh, hắn đếch quan tâm, ở Cao Trung Bá Vương này chỉ cần người thực lực đủ mạnh thì cho Lục Hoàng, Thất Hoàng cũng được.....

Bây giờ trong đầu hắn, chỉ có một suy nghĩ, nếu có thể thu phục hai người này, ở Cao Trung Bá Vương hắn không sợ cha con thằng nào, ngay cả hai ngươi còn lại của Tứ Hoàng hắn cũng có thể tìm trả thù vụ lần trước.

Càng nghĩ càng phấn khích, Ngọc Diệp Hà hai mắt toả sáng như ngôi sao, nhìn thằng hai người Ninh Đào, Trọng Khánh nói:" Bao nhiêu để hai chúng mày thành đàn em của tao! Mày muốn vào nhiêu đều được, chỉ cần ba chúng ta thì Cao Trung Bá Vương chỉ là con tép....."

Ninh Đào nghi hoặc nhìn Trọng Khánh, rồi chỉ tay về phía Ngọc Diệp Hà hỏi:" Thằng này là thằng đéo nào".

" Sao tao biết được". Trong Khánh nói.

Nghe xong Ninh Đào mặt đen lại, một lần nữa hỏi:" Thế sao mày đánh tụi nó".

" Tự nhiên tụi này xông nên tấn công tao, thì tao phản kích lại thôi, còn lại đéo biết gì hết" Trọng Khánh trả lời.

Nghe hai người nói chuyện với nhau cả đám xung quanh đều ngây ngẩn, hoá đá tại chỗ.

" Hai thằng kia, giả ngu với bố mày à".

" Làm đéo gì chưa nghe thấy đại danh của Ngọc Diệp Hà đại ca ở Cao Trung Bá Vương hả!".

" Anh ấy là một trong Tứ Hoàng đấy! Tứ Hoàng đấy cmm".

Trọng Khánh nghe đéo hiểu bọn này nói cái đéo gì, một chân đạp hai thằng đần trước mắt này nên lóc nhà, hờ hững nói:" Tứ Hoàng....á....Nó là thằng đéo nào".

Ngọc Diệp Hà không hề để tâm khi đàn em bị đánh, nhìn Trọng Khánh chỉ bằng một cước là giải quyết được đàn em của mình, rất hài lòng, nghĩ thầm phải bằng mọi giá thu phục hai đứa này dưới trướng mình.

Đừng nhìn đàn em của hắn bị Trọng Khánh một cước giải quyết mà xem thường, thực lực của nó là Cấp F Đỉnh Phong, là đại ca lớp 2E, hắn phải tốn một số tiền lớn, mới thu phục được tên đấy về làm đàn em của mình, nhưng chỉ cần thu phục được hai tên trước mặt thì tên kia đã hết giá trị của nó rồi, Ngọc Diệp Hà đưa tay sờ lên kính, đi về phía trước:

" Tuyệt vời! Vậy để tao tiếp hai bọn mày".