Trái Gura Gura No Mi Tại Đô Thị

Chương 155: Gậy Điện Titan M3



Trọng Khánh đang định đứng lên ứng chiến, Ninh Đào liền kéo lại, nói:" Ngươi đã đánh với Đạo Lãng rồi, tên này liền để ta".

Thấy Ninh Đào chuẩn bị chiến đấu, Tiểu Viêm ngoan ngoãn nhảy lên vai của Trọng Khánh.

Trọng Khánh quay đầu lên vai, nhìn Tiểu Viêm giơ tay lên chào nói:" Hi, Tiểu Viêm, lâu rồi không gặp".

Tiểu Viêm kinh thường, ngoản mắt đi chỗ khác, đừng nhìn Tiểu Viêm bình thường ngoan ngoãn đối với Ninh Đào, nhưng đối với người khác nó luôn luôn kiêu ngạo.

Nếu không phải Trọng Khánh là bạn của Ninh Đào, hơn nữa còn mạnh hơn nó, nó đã chả thèm đứng trên vai rồi, lúc trước Ninh Đào bộc phát ra Haki Haoshoku cố khí tức đấy làm cho hắn sâu trong tận linh hồn cảm thấy sợ hãi, nên nó mới quyết định đi theo Ninh Đào.

Nếu là con khác dám ngồi lên vai hắn, hắn đã cho ra bãi từ lâu rồi, nể mặt Ninh Đào hắn mới cho nó ngồi lên vai hắn, còn lịch sự chào hỏi, con khỉ chết tiệt này còn dám kinh thường hắn, thúc thúc có thể nhịn, nhưng thẩm thẩm không thể nhịn.

Trọng Khánh lập tức cho Tiểu Viêm một đấm, bay tít ra ngoài, Tiểu Viêm cũng tức giận lập tức xông vào cùng Trọng Khánh đánh nhau.

Đám người xung quanh đang háo hức, muốn xem Ngọc Diệp Hà cùng Ninh Đào đánh nhau, tự nhiên Trọng Khánh cùng con khỉ xông vào đánh nhau, lại nhìn thấy Tiểu Viêm bị trúng một đấm của Trọng Khánh không hề bị sao, lại còn xông lên cùng Trọng Khánh đánh nhau, nhất thời làm cho cả đám trợn mắt há hốc mồm.

Một người trong đó, quay đầu nhìn tên bên cạnh nói:" Mày đánh tao một phát, xem tao có phải đang mơ không".

Tên bên cạnh nghe vậy, cũng không nể tình đấm thẳng một phát vào mặt tên kia.

Cảm nhận thấy đau đớn, hắn biết là mình không mơ, kinh hoàng nói:" Mẹ kiếp, không phải là mơ, làm sao một con khỉ làm sao có thể mạnh như vậy".

" Đậu xanh rau má, con khỉ này ở đâu chui, thế nào lại mạnh như vậy".

" Ngươi bị mù sao, không biết nó là thú nuôi của tên Ôn Thần kia, từ khi hắn chuyển đến đây, thì chưa bao giờ thấy con khỉ đó rời khỏi người hắn cả".

" Trước đây, tao còn nghĩ bắt con khỉ đó để uy hiếp Ninh Đào a, thật may tao còn chưa làm, nếu không thật không biết tình cảnh bây giờ của tao thế nào".

" Con bà nó, tên Ôn Thần kia mạnh thì đã thôi đi, ngay cả thú cưng có hắn cũng mạnh như vậy, ông trời có muốn cho ta sống nữa không a".

Một đám côn đồ xì xào bàn tán, ánh mắt mười phần hâm mộ nhìn Ninh Đào.

Nhìn nó vừa mạnh, lại còn đáng yêu nữa, gặp phụ nữ thì có thể dùng nó để tán gái, còn có thể đánh nhau, con thú cưng hoàn mỹ như thế, ai không hâm mộ.

Trọng Khánh cũng kinh ngạc, lúc mới nhìn thấy Tiểu Viêm hắn cũng như người khác, chỉ xem nó là thú nuôi, không ngờ nó lại mạnh như vậy.

Hắn dám đảm bảo đã dùng toàn bộ thực lực rồi, nhưng vẫn chỉ có thể đánh ngang tay với nó, nhất là tốc độ cùng với lực công kích, ngay cả phòng ngự cũng rất mạnh mẽ, nhất thời làm cho hắn nhớ lại cảnh đánh với Ninh Đào hồi trước.

Cũng không phải nói là Tiểu Viêm thực lực bằng với Ninh Đào, mà nó quá khó nhằn, nó lợi dụng địa hình nhỏ hẹp xung quanh chạy qua chạy lại, làm cho hắn chóng hết cả mặt lên, mấy lần bắt được con khỉ chết tiệt này, thì cả người nó bỗng nhiên phồng lên, làm cho hắn cảm giác đánh vô sắt thép, cái cảm giác này giống y hệt như đánh vô người Ninh Đào vậy, lại thêm lực xuyên thấu kinh khủng từ ngón tay, làm cho ngay cả hắn cũng không dám đón đỡ.

Bởi vì những yếu tố đó, làm cho hắn nhất thời không làm gì được con khỉ chết tiệt này, nhưng hắn tin tưởng nó cũng không chịu được lâu, duy trì tốc độ khủng khiếp đó cần tiêu tốn rất nhiều thể lực, chỉ cần nó chậm lại tức khắc, hắn tin tưởng rất nhanh liền có thể kết thúc trận đấu.

Tiểu Viêm lợi dùng sự linh hoạt của bản thân cùng với địa hình xung quanh, bộc phát tốc độ cực kì khủng khiếp, còn mấy lần dùng Shigan tập kích Trọng Khánh, nhưng đều không trúng, điều này làm cho nó cực kì phiền muộn, lại cảm nhận thể lực đang tiêu hao một cách nhanh chóng, nó biết như thế này sớm muộn sẽ bị thua.

Nhưng với bản tính kêu ngạo của bản thân, thà bị đánh bại, chứ không bao giờ chịu đầu hàng.

Ninh Đào sắc mặt mộng bức, hiển nhiên ngay cả chính hắn cũng chưa hiểu vì sao hai tên này lại tự nhiên lại nổ ra chiến đấu, bọn này hành động vì sao không theo kịch bản? Không phải cả đám ngồi nhìn hắn đánh bại Tứ Hoàng sao?

Ninh Đào đã dự kiến trước hắn sẽ đánh bại tên Tứ Hoàng trước mặt này, khi đó danh tiếng của hắn sẽ oanh động toàn trường, tin tưởng khi đó hắn thu phục đám này vô Hắc Giáo Đình sẽ thuận lợi hơn.

Vậy mà mọi thứ không như ý muốn, Tiểu Viêm cùng Trọng Khánh bộc phát chiến đấu, Ninh Đào cảm thấy bất ngờ.

Nhìn thấy Tiểu Viêm mạnh mẽ như thế, hơn nữa còn biết sử dụng địa hình xung quanh làm lợi thế của mình, hiển nhiên nó IQ cực kì cao, thậm chí còn sánh ngang với con người, cái này khiến hắn cực kì mừng rỡ, nếu mua được con này, hắn không chỉ có thú cưng thực lực mạnh mẽ, mà còn có thể dựa vào là ngoại hình của nó từ đó kiếm được một số tiền lớn.

Nghĩ tới đây, hắn cực kì hưng phấn, trực tiếp hướng Ninh Đào mở miệng nói:" Con khỉ kia, ngươi bán bao nhiêu, nói cái giá đi, bao nhiêu ta cũng mua".

Ninh Đào nhìn Ngọc Diệp Hà lạnh nhạt nói:" Ngươi nói nhảm nhiều quá, có muốn đánh nhau không".

Nói đùa, hắn xem Tiểu Viêm là người thân duy nhất trên đời của hắn vậy, từ khi có Tiểu Viêm khiến cuộc sống của hắn không cô đơn như trước đây, làm sao có thể bán Tiểu Viêm đi được.

" Ray tay đi".

Nói xong, Ninh Đào ầm thầm áp chế lực lượng vừa đủ sánh ngang với Ngọc Diệp Hà.

Nhìn thấy Ninh Đào không định dùng thanh kiếm dài 2m hình dạng thập tự đằng sau lưng, lạnh giọng nói:" Dùng vũ khí của ngươi đi, không người khác lại nói ta ức hiếp người mới".

" Không cần, ta thích dùng nắm đấm đánh nhau hơn". Ninh Đào nhìn Ngọc Diệp Hà lắc đầu nói.

Ngọc Diệp Hà cũng không hề giống như đám người Tứ Đại Kim Cương chỉ cần dùng man lực là có thể giải quyết được, hắn chính là hàng thật giá thật Cấp E Sơ Kì dùng Kiếm Thuật mới Nhập Môn của hắn, có khi không trợ giúp được gì mà còn vướng bận, đến lúc đó thua thì ném mặt nhà mo.

Nghe vậy, Ngọc Diệp Hà tức giận, hắn nhầm tưởng Ninh Đào xem thường hắn, không dùng vũ khí cũng có thể đánh thắng được hắn, cả người loé lên một cái đã đi đến trước người Ninh Đào rút ra sau lưng quần một cái Gậy Điện Titan M3 đánh về phía Ninh Đào.

Ninh Đào giơ nên cánh tay trước người chặn lại cây gậy.

Thấy Ninh Đào dùng cánh tay mình chặn lại Gậy Điện Titan M3 của mình, điên cuồng cười lớn:" Thằng ngu, cản thử coi! đây chính Gậy Điện Titan M3 1,2 triệu vôn đấy thằng điên".

Nói xong liền ấn nút, cậy gậy lập tức phóng một dòng điện về phía Ninh Đào.

Nhất thời dòng điện làm cho Ninh Đào phát ra ánh sáng màu xanh dương, làm cho cả người hắn tê liệt, đầu óc chóng váng.

Làm vô hiệu hoá khả năng chống cự của Ninh Đào, Ngọc Diệp Hà hưng phấn, chiêu này hắn sự dụng rất nhiều, đều rất hiệu quả, đây chính là lý do sao hắn dám đánh nhau với Ninh Đào.

Nhân lúc Ninh Đào vẫn còn tê liệt, Ngọc Diệp Hà cầm Gậy Điện Titan M3 điên cuồng tấn công, không biết mệt mỏi.

BỐP BỐP BỐP BỐP…

Vô số âm thanh vang vọng mà ra, đám người nhìn thấy Ninh Đào, lúc này lại bất lực bị nện một cách liên tục.

Dương Quang nhìn thấy Ninh Đào bị đánh không có sức hoàn thủ đôi mắt chỗ sâu vui sướng, mẹ trứng, rốt cục có người xuất thủ thu thập cái này vô sỉ Ninh Đào, đây là lão thiên có mắt a.

“Chết!”

Cuối cùng dồn hết lực lượng vào hai cánh tay, một gậy thật mạnh vào mặt, lực lượng mạnh mẽ làm cho Ninh Đào bay ra ngoài, đâm thẳng vào tường, làm cho bức tưởng thủng có một lỗ.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Trọng Khánh vừa tránh được đòn tấn công của Tiểu Viêm xong, liếc nhìn thấy Ninh Đào bị Ngọc Diệp Hà một gậy đập bay, không khỏi chế nhạo nói:" Ninh Đào, ngươi bị đánh hơi thảm a, không đánh được thì đừng cố, để ta cho".

" Ngươi nên lo cho mình trước đi, đừng để Tiểu Viêm đánh cho quá thảm".

Ninh Đào đứng dậy, phủi bủi bận trên người, buồn bực, nhất thời sơ ý để đối phương đánh đòn phủ đầu, nhưng như thế lại làm cho hắn càng thêm hưng phấn, liếm liếm môi, đen nhánh hai tròng mắt hiện lên cuồng nhiệt ý.

Từ vừa mới bắt đầu hắn muốn lợi dụng nơi này tài nguyên, lợi dụng là tiến hành tự mình luyện tập Lục Thức tài nguyên.

Nhưng ngoại trừ Trọng Khánh thì ai cũng không đủ thực lúc để hắn luyện tập, mỗi lần ngạ ngẫm hắn đánh nhau đều tìm lý do để thoái thác, cái này để hắn không có cách nào, cuối cùng tìm được đối thủ ra trò, cái này làm cho hắn sao không hưng phấn.

" Đến đây đi, trận đâu bây giờ mới bắt đầu".

Nói xong, Ninh Đào chân đạp Soru, năm ngón tay thành nắm đấm, dùng tốc độ cực nhanh xông về phía trước.

Lúc này Ngọc Diệp Hà nhìn Ninh Đào hoàn hảo vô sự từ trong tường đi ra, thì chấn kinh hết sức, người bình thường nếu bị hắn đánh như thế đã sớm vô bệnh viện nằm rồi, còn tên quái thai trước mắt này ngoài trừ quần áo hơi bẩn bên ngoài ra, thì chả bị thí sự gì cả.

"Hừ!"

Mắt thấy Ninh Đào tấn công tới, Ngọc Diệp Hà hừ lạnh một tiếng, không có tiến hành trốn, mà là nhanh chóng hai tay, giơ nên cây Gậy Điện Titan M3 trước người.

Lực lượng kinh khủng từ nắm đấm, Ngọc Diệp Hà nhất thời bị nặng nề quăng bay ra đi, hai chân đạp mạnh xuống sàn nhà lợi dụng lực ma sát, nhưng vẫn bị trượt mấy mét, mới hoàn toàn dừng lại.

"Đến đây đi!" Ngọc Diệp Hà không cam lòng yếu thế gầm nhẹ, cần lấy Gậy Điện Titan M3, đặng đạp đánh về phía Ninh Đào.

Hai người chiến đấu kích phát, để cho đám côn đồ hưng phấn hoàn toàn lên tiếng cuồng hô ủng hộ lên.

"Tốt lắm Ngọc Diệp Hà!"

“Ngọc Diệp Hà, xử lý này Ninh Đào, đem hắn đánh sưng đi, sau cùng cha hắn mẹ đều không nhận ra loại kia”

“Ngọc Diệp Hà, ta ủng hộ ngươi, nhất định phải đánh bại hắn”

“Này Ninh Đào đơn giản cũng là súc sinh a, Ngọc Diệp Hà ngươi không đánh bại hắn, ngươi còn là người sao?”

Thanh âm đại dương giao hội tiêu điểm, chiến cuộc trên càng phát ra sục sôi.

Trong cuộc chiến Ninh Đào, cũng không phải thuần túy là chiến đấu mà chiến đấu, vừa phải tránh né Gậy Điện Titan M3 công kích đồng thời, tâm lý đang nhanh chóng xem xét lên tập luyện Lục Thức nào.

" Đúng, Lục Thức bên trong, mang theo mạnh mẽ đan thể lực xuyên thấu Cận Thân Kỹ Shigan, phi thường thích hợp với tình huống bây giờ."

Nhanh chóng né người linh hoạt né tránh Gậy Điện Titan M3, suy tư trong lúc đó, Ninh Đào hồi tưởng lại Lục Thức nguyên lý.

"Lục Thức vận dụng, phải dựa vào đột phá nào đó trồng giới hạn thân thể, nhân tố là cái gì."

" Đúng, nội tại bắp thịt khống chế, chính là như vậy. Shigan phải mượn dùng đến Tekkai Ngạnh Hóa nguyên lý, cũng tức là khống chế bắp thịt, đưa ngón tay bộ phận cơ thịt cho mã hóa." Nghĩ tới cái này điểm, Ninh Đào cũng không do dự nữa, muốn làm liền làm, ngược lại đã có sẵn tiện nghi côn đồ bồi luyện.

Hắn thở một hơi thật dài, tay trái nhanh chóng nâng lên, về phía trước đưa ra ngón tay trỏ.

"Ồ nha! Muốn động dùng chiêu thức sao?!" Nhìn từ đầu đến cuối phòng thủ trốn, lúc này rốt cuộc lộ ra ý đồ công kích Ninh Đào, côn đồ xem kịch vui tựa như hưng phấn ngừng thở.

Giữ có Tekkai sau đó, nghĩ muốn làm Ngạnh Hóa ngón tay bắp thịt, thật sự là nước chảy thành sông.

Cúi đầu xuống nhanh chóng cùng Ngọc Diệp Hà thác thân mà qua, Ninh Đào khí thế đông lại một cái, đem Ngạnh Hóa ngón trỏ chợt đâm về phía trước, đập tại Ngọc Diệp Hà bụng dưới trên.

"Oành!"

Nhỏ nhẹ đập không có hiệu quả tiếng vang, thí nghiệm công kích Ninh Đào hơi sửng sờ, bị công kích Ngọc Diệp Hà cũng hơi sửng sờ, tập thể côn đồ đều sững sốt.

Ngắn ngủi xấu hổ yên lặng sau, cả tầng hai bộc phát ra khoái hoạt tiếng cười.

"Ha ha ha ha, Ninh Đào ngươi thật buồn cười!"

"Đó là cái gì quỷ, thọt ngón tay? Thật là đứa trẻ hành vi."

"Chết cười ta, hại ta rõ ràng mong đợi lâu như vậy."

"Đừng làm cười, hảo hảo đánh a!"

Lâm vào trong cuộc chiến Ninh Đào, thật chặt cau mày, hiển nhiên đang hồi tưởng lấy mới vừa rồi Shigan thi triển nguyên nhân thất bại.

"Có chút không đúng, mới vừa rồi tay ta chỉ quả thật đã thực hiện bắp thịt bộ phận Ngạnh Hóa, có được không thua với thiết kim loại độ cứng, vì cái gì công kích sẽ như vậy yếu."

"Nơi nào sai sao, không nên a, Ngạnh Hóa cái điểm này tuyệt đối không có sai, không có Ngạnh Hóa tay ta chỉ đã tại trong công kích gảy xương đi."

"Thử lại lần nữa."

Không tìm được nguyên nhân Ninh Đào, chỉ có thể tiếp tục đem Ngạnh Hóa ngón tay, nhanh chóng đập tại Ngọc Diệp Hà trên, nghiễm nhưng đã đem một trong Tứ Hoàng Ngọc Diệp Hà làm Lục Thức luyện tập cái cộc gỗ.

Ngay sau đó, chiến cuộc liền bắt đầu duy trì ở một cái bất ôn bất hỏa trạng thái, để cho chung quanh côn đồ cảm giác nhàm chán đồng loạt kêu rên.