Trái Tim Đặt Nhầm Chỗ

Chương 42: Davidson



Trong căn biệt phủ rộng lớn thiết kế theo hướng Hy Lạp cổ đại. Mạc Cao Thắng ngồi uống nước cùng một người đàn ông khác. Nhìn vào người đàn ông này có thể thấy được phong thái và khí chất của bậc đế vương. Ánh mắt sắc bén có thể dùng bằng ánh mắt để chỉ đạo người khác. Không cần ăn diện quá cầu kỳ nhưng cũng đủ toát lên vẻ sang trọng.

- Có gì mà cần tôi giúp đến vậy sao? - David nhìn Mạc Cao Thắng hỏi.

- Phải. Dạy tôi cách bắn súng đi.

- What? (cái gì) - David bất ngờ trợn tròn mắt lên hỏi.

Mạc Cao Thắng và David là bạn đã được khá lâu. David là người trong giới bạch đạo mà ai cũng kính nể. Không những vậy anh còn có khả năng bắn súng và tiên đoán rất chuẩn xác. Vì biết Nhất Thiên không phải loại người dễ đối phó nên Mạc Cao Thắng mới nhờ đến người bạn này của mình.

- Cậu chắc chứ?

- Cậu đang nghĩ tôi nói đùa? - Mạc Cao Thắng nhíu mày nhìn David.

- Cũng bất ngờ quá rồi đấy. Xem ra là có chuyện vui. Kể cho tôi nghe được chứ?

- Nhiều chuyện. Vậy có dạy hay không dạy?

- Chậc, dạy cậu là được rồi đâu cần phải nhăn nhó mặt mày đến thế.

Mạc Cao Thắng không có nói cảm ơn hay gì. Anh còn đang phải lo nghĩ xem đối phó với Nhất Thiên ra sao. Không thể để cho em gái mình ở đấy lâu được, chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra.

David thì lại hứng thú ra mặt với chuyện này. Anh biết rõ Mạc Cao Thắng là người ra sao. Trên thương trường chắc chắn nếu có ai đối đầu với anh thì sẽ mãi bại, nhưng có vẻ hình như người đối đầu với Mạc Cao Thắng bây giờ là người có thể lực trong giới của anh. Nhưng có ai trong giới động đến người quen của anh mà anh không biết sao? Trong giới bạch đạo còn ai có khả năng to gan dám che mắt anh cơ chứ. Loại trừ hết khả năng có thể, cuối cùng David mới chốt lại là người của giới hắc đạo. Tuy anh không có giao du với bên đó nhưng chuyện trong giới xã hội như vậy đương nhiên ít nhiều anh phải biết nhưng ông "mặt lớn".

- Nói cho tôi biết người cậu đang nhắm đến là ai đi. Có khi tôi giúp được cậu cũng nên.

Mạc Cao Thắng nghe bạn mình nói vậy thì có chút suy nghĩ. Cũng đúng, nói cho David sẽ tốt hơn. Dù sao thì cậu ta cũng là người trong giới, chắc chắn sẽ hiểu rõ hơn về chuyện này.

- Còn nhớ em gái của tôi chứ?

- Tiểu Tinh sao? Có chuyện gì với cô công chúa của tôi à? Nhắc mới nhớ đã lâu lắm rồi chưa đi gặp em ấy. - David vuốt cằm nói.

- Ừ, con bé bị chồng nó đưa đến cái nơi khỉ gió nào mà ngay cả tôi cũng không thể tìm ra được.

David nghe vậy thì bất ngờ mở to mắt. Anh biết Tinh Tuyết mới lấy chồng không lâu, cũng không nắm rõ được chồng của Tinh Tuyết ra sao. Nhưng đại khái lúc cô còn đi học anh có gặp cô không ít. Thường thì cô sẽ nói về chuyện của Nhất Thiên cho anh nghe. Còn luôn nghĩ chắc chồng của Tinh Tuyết đối xử với Tinh Tuyết tốt nên anh cũng chả bận tâm lắm. Với lại lúc đám cưới Tinh Tuyết thì anh có việc phải đến Ma Cao nên chỉ có thể gửi quà thay gặp mặt. Vì thế nên chưa nhìn rõ mặt chồng của Tinh Tuyết ra sao.

- Ai dám nhốt Tiểu Tinh của tôi? Cậu không tìm được thì để tôi tìm.

- Không cần phiền đến cậu, chỉ cần dạy tôi cách dùng súng là được rồi.

Mạc Cao Thắng không muốn làm phiền David quá nhiều. Dù anh biết Nhất Thiên không phải là người dễ đối phó nhưng rồi sẽ có cách để đối phó với anh ta. Hơn nữa chuyện của Mạc gia, anh cũng không tiện cho người khác xen vào.

- Thôi được rồi, vì Tiểu Tinh bẻ nhỏ của tôi nên tôi sẽ giúp cậu. Nhưng tôi nói trước là học không dễ như cậu nhìn đâu. - Sắc mặt David nhìn nghiêm túc lên rất nhiều.

- Khỏi nói, tôi tự biết. Ngày mai tôi đến, tự mà sắp xếp đi.

Nói rồi Mạc Cao Thắng đứng dậy lái xe rời đi. David trầm ngầm suy nghĩ. Khóe môi anh cong lên. Chuyện này có vẻ sẽ rất vui đây. Mà nếu không vui thì anh cũng sẽ làm nó nhộn nhịp lên. Xem ra là chồng của Tinh Tuyết cũng không phải dạng vừa. Dám đối đầu với cả Mạc gia thì chắc chắn phải có bản lĩnh lớn lắm.

- Xem nào, Tiểu Tinh bị giam giữ. Có nên đi giúp cô công chúa không đây nhỉ? - David nhìn chiếc vòng tay trên tay mình rồi tự hỏi.

Anh quen Mạc Cao Thắng cũng đã gần chục năm rồi. Còn không biết Mạc Cao Thắng có một cô em gái vô cùng đáng yêu. Lúc anh gặp Tinh Tuyết lần đầu tiên còn có tư tưởng theo "chủ nghĩa thiên đàng" nữa chứ. Nhìn Tinh Tuyết rất giống một thiên thần. Anh đã rất thích cô bé, cũng muốn đánh chủ ý lên cô nhưng rồi lại thôi. Trong giới anh nếu có thêm bất kỳ vật cản trở nào sẽ rất khó để có thể vực dậy. David thì lại không muốn cho ai thấy bất cứ điểm yếu nào của anh. Vì thế anh đã coi Tinh Tuyết giống như em gái của mình. Mà Tinh Tuyết cũng rất tốt vì thế nên anh thấy quý cô nhiều hơn.

Sự việc lần này động vào Tinh Tuyết, anh có muốn để yên cũng không được.

- Abus. - David đột nhiên lên tiếng gọi.

- Có tôi.

- Đi tìm hiểu thêm thông tin về em gái của cậu ta, cả chồng của em ấy nữa.

- Tôi đã rõ.

Abus cúi đầu nói rồi rời đi ngay.

David sờ sờ chiếc vòng trên tay rồi lại trở về trạng thái "tự do". Anh nằm dài trên ghế sofa nhắm mắt lại. Tuy anh nhắm mắt nhưng anh vẫn biết có ai đi ra đi vào hay không. Chỉ là không đoán được trong đầu anh đang nghĩ gì mà thôi.