Trễ Hẹn

Chương 44: " Con rất ghét"



Diệp Hi bắt đầu nổi lên nghi ngờ.

Không phải tự nhiên mà nghi ngờ xuất hiện, không biết từ lúc nào con trai bà đã trở nên ngoan ngoãn và nghe lời. Lại còn hay đi sớm về trễ.

Bà có nghi ngờ con mình có người yêu. Bà đã âm thầm cho người điều tra.

Chuyện Khương Lục và Dương Lâm yêu nhau, rất ít người biết. Nhưng mua hè năm ngoái Khương Lục tìm đủ mọi cách để xin phương thức liên lạc của Dương Lâm cũng khiến cho rất nhiều bạn bè của anh biết, sau đó thì có tin anh đang theo đuổi Dương Lâm nổi lên.

Nhưng sau đó cũng chìm xuống, Diệp Hi âm thầm cho người điều tra. Bà thường đi công tác với chồng chuyện con mình học có quan tâm nhưng rất ít. Dù gì nếu không được thì tìm đại trường đại học nào đó học cho có là được.

Sau đó, bà đã điều tra ra được việc tày trời. Rằng con bà đang yêu đương, yêu thì cũng thôi đi đằng này lại đi yêu đương với một thằng con trai.

Bà đem chuyện này nói với chồng mình, ông Khương tức giận. Nhưng ông muốn con mình sẽ tự nói ra nên ông bảo vợ mình tạm thời đừng manh động. Cứ coi như không biết gì.

Nhưng cứ im lặng con bà cũng không hề nói một lời nào về chuyện nó có người yêu.

.....

Mùa hè đến, Dương Lâm như năm ngoái muốn đi về quê để an tĩnh ôn bài năm sau sẽ thi đại học. Khác ở chỗ năm nay cậu còn có thêm một người đi cùng.

Không ai khác ngoài Khương Lục. Nhớ mùa hè năm trước anh muốn theo đuổi cậu nhưng thất bại. Muốn biết nhà cậu nhưng không được chỉ chớp mắt qua một năm ấy thế mà hai người đã ở bên nhau gần một năm rồi.

Khương Lục theo Dương Lâm đi về quê, khác với trước lần này nơi cậu về là quê của ông bà ngoại cậu, nơi đây còn có một căn nhà cũ mà trước đây ông bà cậu còn sinh sống ở.

Khương Lục thế mới biết hè mỗi năm từ lớp 8 cho tới tận ngày hôm nay năm nào đến hè cậu cũng sẽ về quê hay đi thăm thú các nơi để lưu lại những khoảnh khắc đẹp đẽ ở các vùng quê đó.

Khương Lục nghĩ, chính là con người như vậy đã khiến cho anh yêu, anh yêu là con người trước mắt này, người mà ngoài mặt lạnh nhạt vô vị nhưng sâu bên trong là tấm lòng ấm áp và bao la.

Họ ngồi cạnh nhau cùng nhau ngắm nhìn núi non bao la trước mặt.

Rồi quay qua nhìn nhau cười. Chỉ cần nhìn nhau cười như vậy là đã đủ hạnh phúc rồi. Họ không cần phải làm ra hành động thân mật, thể hiện tình yêu ra ngoài đôi khi chỉ cần nhìn vào mắt nhau thì i như rằng hạnh phúc sẽ tràn ra.

Họ của ngày hôm nay sẽ không biết rằng qua hôm nay nữa thôi, hai người họ sẽ không còn ngồi xuống nhìn nhau mà cười như vậy nữa.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tâm Niệm Em Đã Lâu
2. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
3. Đừng Làm Nũng Với Anh
4. Nhân Vật Chính Truyện Ngược Không Cho Ta Khóc
=====================================

.....

Hè qua, một năm học mới lại bắt đầu.

Mẹ của Khương Lục, Diệp Hi, bà đã không còn kiên nhẫn như chồng của mình nữa.

Hôm đó là ngày Khương Lục về sau kì nghĩ hè với Dương Lâm, anh thấy ba mẹ đang ngồi trên ghế phòng khách để uống trà, ba anh thì đang đọc báo anh bước vào và chào hỏi như mọi khi. Nghe mẹ anh đáp lời.

Nhưng hôm nay không khí trong nhà có gì đó không đúng, anh cũng không quá quan tâm. Định đi thẳng lên lầu, lúc này mẹ anh gọi lại.

" Khương Lục ba mẹ có chuyện muốn hỏi con một chút, con lại đây" Diệp Hi không quay đầu chỉ chăm chú nhìn tivi rồi mở lời.

" Vâng, ba mẹ hỏi đi ạ" Khương Lục nghe mẹ mình hỏi cũng không lại ghế ngồi mà đứng im tại chỗ đáp lời.

"Dạo này con có bạn gái à? Nghỉ hè ba tháng nay toàn rong chơi" Diệp Hi biết rõ vẫn cố tình hỏi.

" Là bạn trai ạ" Khương Lục thẳng thắn đáp, tính anh trước giờ đã vậy rồi anh không thích vòng vo. Và anh cũng nghĩ rằng ba mẹ sẽ không ngăn cấm mình.

Tuy đã điều tra và biết từ trước nhưng khi nghe chính miệng con mình nói, ba mẹ Khương vẫn bị sốc nhẹ. Không biết từ khi nào con mình lại đi thích con trai.

" Cái gì là bạn trai?" Diệp Hi hỏi. Ba Khương ngồi bên cạnh không xen lời cứ như rằng chuyện này ông sẽ không dính liếu hay quản.

" Con có người yêu và người ấy là con trai" Khương Lục nói lại lần nữa.

" Là ai dụ dỗ con? Là đứa nào đã dụ dỗ con đi lên con đường sai trái này? Là ai ép con?" Diệp Hi nghe Khương Lục lặp lại lời kia thì tức giận hỏi, bà không hề suy nghĩ rằng không phải là con bà dụ dỗ chỉ có thể người khác dụ dỗ con bà. Bà tức quá cũng quên rằng với gia thế của nhà bà thì ai mà ép được.

" Mẹ có ý gì?" Khương Lục nhận ra gì đó:" Mẹ không ủng hộ con?" Lại nhìn sang ba mình:" Ba cũng vậy?"

Ba Khương nhìn con mình, gật đầu như thừa nhận rồi nói:" Ba mẹ sẽ không đồng ý, con xem đó rồi tự mà giải quyết"

" Giải quyết, con yêu thì có gì sai mà phải từ bỏ tình yêu của mình?" Khương Lục lạnh lùng đáp lại.

" Có gì sai? Con yêu đương với cô gái nhà ai mẹ cũng không cấm nhưng con lại ở bên một thằng con trai! Con có biết con làm như vậy người ngoài sẽ đánh giá gia đình chúng ta như thế nào không?" Diệp Hi tuôn một tràng, một loạt câu hỏi.

" Mẹ, mẹ sai rồi con không sợ người khác đánh giá, gia đình chúng ta còn sợ người khác đánh giá sao mẹ?" Khương Lục hỏi lại.

" Ăn nói hàm hồ, Khương thị chúng ta sẽ không bị đánh giá và con cũng không được làm điều gì để người khác có cơ hội đánh giá, nghe rõ chưa?" Ba Khương ngồi một bên im lặng nghe nãy giờ cũng nói. Người nắm quyền lâu năm uy thế không hề nhẹ, giọng nói khi nghiêm túc lạnh lùng hơn Khương Lục nhiều.

" Ha, trước giờ ba mẹ cũng đâu quan tâm bây giờ cũng cứ như vậy đi. Còn nữa chuyện con yêu ai thì con sẽ tự lo lấy sẽ không làm mất mặt nhà họ Khương" Khương Lục cứng rắn đáp lời.

" Con nói vậy là không muốn từ bỏ?" Diệp Hi ngước mắt lên hỏi lại.

" Bây giờ mẹ có đánh chết con cũng không buông, mẹ, đừng cho người đi điều tra, con rất ghét" Lạnh lùng nói. Có vẽ rất rõ cách mà mẹ mình thường hay dùng.

" Con, con..." Diệp Hi tức đến nổi không nói ra lời

Ba Khương bên cạnh vỗ vỗ lưng bà khuyên bà bớt nóng.

Nhìn dáng vẻ con trai như vậy có lẽ sẽ không chịu từ bỏ.

Bà suy nghĩ.

***