Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo và Một Lão Công

Chương 276



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Chỉ là nó hơi nghịch ngợm và lười biếng chút, bình thường cứ dùng cái bộ dạng ngang ngược để tránh né nhiệm vụ anh giao cho nó.”

Tô Ánh Nguyệt: “…

Cô cũng lần đầu tiên biết rắng Tinh Thiên có khả năng này?

Quả nhiên là con của Tân Mộ Ngôn … người thật không lộ mặt.

Lúc này, trong biệt thự của nhà Tân.

Một cậu nhóc năm tuổi ngồi trên ghế chủ tịch, cả người chỉ như một cục bông gòn vậy, nhưng khí chất của cậu nhóc không thua bất kỳ ai trong hội nghị trực tuyến.

Cậu nhóc đeo tai nghe Bluetooth trên tai và vô tư lắng nghe báo cáo của những người đó.

“Nội dung báo cáo vừa rồi có sự chênh lệch với bảng báo cáo.

Mặc dù tôi không biết chỗ nào có vấn đề, nhưng tôi nghĩ rằng bố tôi sẽ yêu cầu anh làm một bản mới.”

“Có rất nhiều vấn đề với cuộc khảo sát thị trường này. Việc lấy mâu khảo sát quá tập trung về một hướng, tôi không hài lòng và bố tôi cũng sẽ không hài lòng về nó.”

“Đừng nghĩ rằng tôi nhỏ là muốn nói gì thì nói. Hạng mục vừa nãy anh nói trong văn kiện tôi có xem qua rồi.”

Sau cuộc họp, những người điều hành ở phía đối diện màn hình không khỏi toét mồ hôi.

Con trai út của ông chủ thực sự không hề kém cạnh chút nào.

Cậu nhóc mới có năm tuổi thôi đấy!

Đợi khi nó lớn rồi còn ghê gớm hơn nữa.

Tuy nhiên, cũng có người phát hiện.

Khi Tinh Thiên đang họp, một bên tai của cậu nhóc có đeo tai nghe Bluetooth suốt buổi họp.

Những gì cậu nhóc nói không phải là điều một đứa trẻ năm tuổi có thể nói được, khả năng duy nhất chính là có một cao nhân trong tai nghe chỉ đạo cậu nhóc!

Vì vậy, không phải là cậu nhóc lợi hại, mà là người ở bên trong tai nghe lợi hại mới đúng!

Nhưng không ai biết rằng những gì đang được phát trong tai nghe của Tinh Thiên là…

“Anh Tinh Vân dạy cho em một mã nguồn xong rồi chạy đi đọc sách rồi, không quan tâm em chút nào.”

“Lego em cũng lắp mấy lần rồi, mã nguồn cũng gõ được ba lần rồi, rốt cuộc là anh bao giờ mới về hả…”

Cậu nhóc đắc ý mỉm cười.

Hừm, bề ngoài thì Tinh Nguyên thích anh hai, nhưng thực chất thì cậu nhóc vừa rời đi là cô bé chịu không nổi rồi.

Cho nên là trận này cậu đã thẳng anh hai rồi!

“Các diễn viên chuẩn bị!”

Trên phim trường, sau một thời gian dài chờ đợi, cuối cùng thì thợ quay phim cũng chuẩn bị xong.

Vì anh quá nổi bật, sự chênh lệch với Kỷ Thanh Nam là quá rõ ràng, đạo diễn và thợ quay phim đã phải mất một thời gian dài mới tìm được góc quay thích hợp.

Tô Ánh Nguyệt và Tân Mộ Ngôn đối mặt với nhau và đứng yên ở giữa trường quay.

Hai người đứng giữa trường quay, một người đẹp trai người kia xinh gái, rất xứng đôi vừa lứa.

Nhìn từ xa trông giống như một cặp trai tài gái sắc.

Cảnh tượng làm cho Lương Gia Hân ngồi bên cạnh cay đẳng, nhét dâu tây vào miệng cô một cách mãnh liệt, “Kỷ ảnh đế, tôi nghĩ anh thà tự diễn cảnh hôn này cho rồi: Trước đó biết tin rắng Kỷ Thanh Nam muốn dùng thế hôn, Lương Gia Hân còn hả hê, cô cảm thấy một người mới như Tô Ánh Nguyệt không xứng đáng để đóng cảnh hôn với Kỷ ảnh đế.

Nhưng bây giờ, nhìn thấy người thế hôn còn đẹp trai và khí chất hơn cả Kỷ ảnh đế, Lương Gia Hân cảm thấy ghen tị chết đi được!

Tô Ánh Nguyệt kiếp trước có phải cứu cả hệ ngân hà không?

Tại sao điều gì tốt đẹp cũng để cô ta nhận hết thế!

Kỷ Thanh Nam dựa vào ghế lướt điện thoại một cách nhàn hạ.

Nghe Lương Gia Hân nói vậy, anh ta cũng không ngẩng đầu lên, chỉ mỉm cười nói: “Tôi cũng muốn tự mình đóng lắm, nhưng e là không có cơ hội này”

Nhưng…

Anh bình tĩnh nhìn về phía khuôn mặt đắc ý của Tân Mộ Ngôn.

Mặc dù Tân Mộ Ngôn là chồng của Tô Ánh Nguyệt.



“Tôi nghỉ ngờ kỹ năng diễn xuất của nữ chính.”

Kỷ Thanh Nam mỉm cười quắc tay về phía góc tường, một nữ diễn viên có cùng chiều cao và thân hình với Tô Ánh Nguyệt bước ra.

“Đây là người thế hôn tôi chuẩn bị cho nữ chính.”

Nói xong, anh ta đắc thẳng liếc nhìn Tân Mộ Ngôn, “Cứ để nam hôn thế và nữ hôn thế tiếp hôn đi”