Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo và Một Lão Công

Chương 277: Chờ thời



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lời nói của Kỷ Thanh Nam giống như một viên đá, ném vào mặt hồ vốn yên tĩnh.

Cả trường quay nhào nháo lên.

Lương Gia Hân xem náo nhiệt cười ngửa người, “Kỷ ảnh đế, sao anh lại bình tĩnh như vậy? Thì ra anh đang chờ thời khắc này à!’ Tô Ánh Nguyệt cô ta muốn chiếm lấy cả hai anh chàng đẹp trai làm của riêng mình nhưng kết quả thì sao!

Cuối cùng, cô không chỉ không thể thực hiện cảnh hôn với Kỷ Thanh Nam, mà còn không được thực hiện cảnh hôn với người đàn ông đẹp trai này nữa!

Kỷ Thanh Nam hai tay ôm ngực khiêu khích Tân Mộ Ngôn, “anh này, người thế hôn tôi tìm chuyên nghiệp hơn người của anh nhiều đấy.”

“Dù là chiều cao, thân hình hay đường quai hàm đều giống hệt Tô Ánh Nguyệt”

“Không giống như anh, đến điều kiện hay tính cách của tôi như thế nào còn không rõ, mà lại muốn làm đóng thế rồi.”

Lời nói của Kỷ Thanh Nam khiến mặt Tân Mộ Ngôn tái xanh ngay lập tức.

Anh nheo mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Kỷ Thanh Nam, “Anh chắc chắn là muốn khiêu khích tôi vậy sao?”

Kỷ Thanh Nam cười, “Là anh khiêu khích tôi trước”

Đóng phim vốn dĩ là một công việc bình thường, và những cảnh hôn nhau cũng là một phần trong đó.

Tân Mộ Ngôn dùng thân phận nhà sản xuất can thiệp vào công việc bình thường của anh ta một cách trắng trợn như vậy, tước đi cơ hội để anh ta thân mật với Tô Ánh Nguyệt, anh ta đương nhiên sẽ không để Tân Mộ Ngôn dễ chịu như vậy được.

“Anh Tân, đừng trách tôi không nhắc nhở anh”

“Anh là nhà sản xuất, tôi cũng là nhà sản xuất, đồng thời, tôi cũng là nam chính trong bộ phim này”

Kỷ Thanh Nam mim cười duyên dáng, “Bây giờ anh có hai lựa chọn”

“Một là không cần người thay thế, đế tôi và Tô Ánh Nguyệt tự diễn.”

“Hai.”

Anh ta chỉ vào nữ thế hôn bên cạnh, “Anh với cô ta diễn.”

Nói xong, Kỷ Thanh Nam thậm chí còn quay đầu nhìn đạo diễn Trịnh, “Đạo diễn Trịnh, tôi nói đúng không?”

“Chúng tôi đều là nhà sản xuất, anh phải công bằng nhé.”

Đạo diễn Trịnh giả vờ bình tĩnh ho một tiếng rồi quay đầu nhìn Tân Mộ Ngôn, “Anh Tân, chuyện này…”

“Tân Mộ Ngôn hai tay ôm ngực, nhìn Kỷ Thanh Nam với vẻ thú vị, “Anh Kỷ cho tôi hai lựa chọn.”

“Nhưng bây giờ tôi nói cho anh nghe là Tân Mộ Ngôn kéo Tô Ánh Nguyệt vào trong vòng tay và mỉm cười, “Tôi đều không chọn”

Nói xong, anh trực tiếp gác tay sau gáy Tô Ánh Nguyệt và hôn một cách mãnh liệt.

Nụ hôn của anh quá đột ngột và mạnh mẽ.



Khung cảnh này đẹp như chốn thần tiên vậy.

Đạo diễn Trịnh chứng kiến mọi thứ trước mặt, ‘Đúng là đẹp đôi thật…

không biết tại sao, ông ta lại nhìn thấy cảm giác hạnh phúc từ nụ hôn giữa Tô Ánh Nguyệt và Tân Mộ Ngôn Kỷ Thanh Nam nhíu chặt mày, khóe mắt lóe lên sự ghen tị, buồn bực, bất lực.

Tỉnh Nguyên vẫn đang đợi anh ta cưới người phụ nữ này về nhà làm mẹ của cô bé.

Kỷ Thanh Nam thở dài.

Xem ra, muốn mãn nguyện hi vọng của con bé, anh ta còn một chặng đường thật dài phải đi rồi.

“Kỷ ảnh đế”

Lương Gia Hân cau mày, ‘Sao anh không đi ngăn cản?”

Kỷ Thanh Nam quay đầu lại liếc cô ta một cái, “Tại sao phải ngăn cản chứ?”

“Họ cũng hôn rồi!”