Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo và Một Lão Công

Chương 282



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tô Ánh Nguyệt, cô thật là đáng xấu hố”

Người phụ nữ không tự ti cũng không kiêu ngạo, thản nhiên ngẩng đầu nhìn Lương Gia Hân: “Nói bản thân cô sao?”

“Dương Thanh Tuyết đâu?”

Lương Gia Hân không hề nghĩ rằng Tô Ánh Nguyệt sẽ hỏi Dương Thanh Tuyết, cô ta nhíu mày: “Cô ấy đi gặp bạn cũ của mình rồi”

Nói xong, cô ta bĩu môi: “Sao nào, bây giờ bắt đầu muốn lôi kéo người trong đoàn phim để tạo chỗ đứng cho mình hả?”

“Mặc dù tính tình của Thanh Tuyết rất tốt, nhưng cô ấy là bạn thân của tôi, nên cô ấy sẽ không đứng về phía cô đâu!”

Tô Ánh Nguyệt bất lực, cô lại ngước mắt lên nhìn người phụ nữ trước mặt mình một lần nữa.

Người phụ nữ Lương Gia Hân này ngoại hình vô cùng xinh đẹp nhưng tại sao lại không có đầu óc như vậy chứ?

Dương Thanh Tuyết lần nào cũng ở bên cạnh cô ta thêm đầu vào lửa, tính cách kỳ quái, châm ngòi thổi gió, vậy mà người phụ nữ này lại không hề phát hiện ra?

Khi vừa mới vào đoàn phim, thợ trang điểm đã nói với Tô Ánh Nguyệt, Lương Gia Hân đắc tội với rất nhiều người trong đoàn, còn nhân duyên của Dương Thanh Tuyết lại vô cùng tốt.

Lúc đầu Tô Ánh Nguyệt không tin, nhưng bây giờ, cô thật sự tin rồi.

Người phụ nữ trước mặt có tên là Lương Gia Hân bị người khác lợi dụng mà không hề hay biết.

Những việc đắc tội với người khác đều là do Lương Gia Hân làm còn những việc làm tốt đẹp thì đều do Dương Thanh Tuyết làm.

Nghĩ đến đây, Tô Ánh Nguyệt nhún vai: “Cô hiểu lầm rồi”

“Tôi không hề muốn lôi kéo Dương Thanh Tuyết”

“Tôi muốn lôi kéo cô”

Lương Gia Hân trợn mắt: “Não cô có vấn đề à? Lôi kéo tôi?”

“Tôi ghét cô như thế nào cô còn không biết sao?”

“Tôi biết”

Tô Ánh Nguyệt kéo một chiếc ghế lại gần, ngồi xuống trước mặt Lương Gia Hân: “Nhưng cô không nên ghét tôi.”

“Có hứng thú thì nói chuyện chút đi?”

Lương Gia Hân nghỉ ngờ liếc nhìn cô một cái rồi cũng ngồi xuống bên cạnh Tô Ánh Nguyệt.

Hai người trò chuyện mãi đến lúc cảnh quay bắt đầu.

Sau khi Tô Ánh Nguyệt bị đạo diễn gọi đi thì Dương Thanh Tuyết đã trở về.

Cô ta thúc giục Lương Gia Hân đi xem trò cười của Tô Ánh Nguyệt: “Chúng ta đi xem đi, những chuyện trên mạng không có ảnh hưởng gì đến cô ta”

“Thật sự không biết nên nói cô ta tâm lý tốt hay da mặt dày nữa”



mỉm cười thảo luận với đạo diễn về sự biến đổi trong biểu cảm của cô.

Lương Gia Hân nhìn cô, lần đầu tiên cảm thấy… Người phụ nữ này thật ra cũng không xấu như cô ta tưởng tượng?

“Cuối cùng thì bản thân cũng chỉ là thế thân thôi”

Dương Thanh Tuyết không khỏi cảm khái: “Cao như vậy mà không sợ quả thực rất lợi hại”

“Có bản lĩnh như vậy, cũng khó trách không hề có một chút kỹ năng diễn xuất mà vẫn có thể đóng vai chính”

Lương Gia Hân nhíu mày: “Cũng không thể nói là không có kỹ năng diễn xuất được?”

“Biểu cảm lúc nãy của cô ta, tớ nghĩ tớ không thể diễn được”

“Cô ta có thể làm diễn viên là vì cô ta thực sự có năng lực”

“Không phải tin tức trước đây đã từng nói rằng cô ta từng giúp đỡ Hướng Kim Tâm và Trình Hiếu Quân nâng cao kỹ năng diễn xuất sao?”

“Như vậy là rất giỏi rồi”

Dương Thanh Tuyết có chút nghẹn lời.

Cô ta mở to đôi mắt.

Lương Gia Hân như này là… đang khen Tô Ánh Nguyệt.

Sao lại có thể như thế được!

Cô ta cũng chỉ là ra ngoài gặp mặt Diệp Thiên Văn thôi mà, tại sao.

thái độ của Lương Gia Hân với Tô Ánh Nguyệt lại thay đổi nhiều như vậy?