Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo và Một Lão Công

Chương 283: Vạch trần



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhìn thấy dáng vẻ Lương Gia Hân tán thưởng nhìn Tô Ánh Nguyệt, Dương Thanh Tuyết hậm hực nhíu mày.

Không được!

Không thể để Lương Gia Hân có ấn tượng tốt với Tô Ánh Nguyệt được!

Nếu như Lương Gia Hân không ghét Tô Ánh Nguyệt nữa, vậy thì bước kế hoạch tiếp theo phải làm sao?

Nghĩ đến đây, người phụ nữ hừ lạnh một tiếng: “Một chút bản lĩnh này của Tô Ánh Nguyệt cũng chỉ để dạy một người nổi tiếng trên mạng đổi nghề giữa chừng như Hướng Kim Tâm mà thôi”

“Có diễn viên nào được đào tạo chuyên nghiệp mà không giỏi hơn cô ta chứ?”

Dương Thanh Tuyết bĩu môi, đưa tay giữ lấy Lương Gia Hân: “Cậu giỏi hơn cô ta nhiều lần”

“Cô ta làm nữ chính, cậu làm nữ phụ thật sự quá đáng tiếc”

“Cũng tốt mà”

Lương Gia Hân nhẹ nhàng rút tay mình ra khỏi tay Dương Thanh Tuyết: “Vừa rồi Tô Ánh Nguyệt đã kể cho tớ nghe một câu chuyện”

Người phụ nữ quay người, lùi lại một bước, giữ một khoảng cách an toàn với Dương Thanh Tuyết: “Là một câu chuyện rất cũ, nhưng cũng rất thú vị”

“Tớ nghĩ, cậu cũng nên nhớ lại câu chuyện này một chút.”

Lương Gia Hân hít một hơi sâu, bên môi thêm một chút mỉa mai.

Dương Thanh Tuyết nhíu mày: “Câu chuyện gì?”

“Câu chuyện ngao cò tranh đấu, ngư ông đắc lợi”

Lương Gia Hân cười lạnh một tiếng: “Thanh Tuyết, tớ nhớ, nếu như: lúc đầu không phải vì thay đổi nữ chính thì cậu chính là vai nữ thứ hai của bộ phim này”

“Vai nữ thứ hai là vai diễn mà cậu thích, một lòng say đảm nam chính và rất coi trọng tình yêu”

“Còn vai nữ thứ ba, cho dù xét về tính cách hay tình cảm đối với nam chính thì đều kém hơn rất nhiều”

“Cậu cũng từng nói với tớ, cậu không thích vai nữ thứ ba”

“Nếu như tớ luôn đối đầu với Tô Ánh Nguyệt, hai người bọn tớ tranh giành lẫn nhau, cho dù cuối cùng ai trở thành nữ chính thì vai nữ thứ hai này đều sẽ thuộc về cật Nói xong, Lương Gia Hân lại hít một hơi thật sâu: “Tình huống này tớ đáng lẽ nên nghĩ tới sớm hơn”

“Chỉ đáng tiếc là, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, phải đợi đến lúc cậu bé kia phân tích cho tớ, tớ mới hiểu rõ”

Sắc mặt Dương Thanh Tuyết đã trở nên tái mét.

Cô ta cắn môi: “Gia Hân, tớ không hề có ý đó”

“Cậu đừng để Tô Ánh Nguyệt tẩy não, tình cảm bao nhiêu năm của chúng ta, cậu đừng..”

“Vậy sao?”

Lương Gia Hân hừ lạnh một tiếng, lấy điện thoại mở ra một bức ảnh: “Chuyện này cậu giải thích thế nào?”

Dương Thanh Tuyết liếc nhìn một cái, sắc mặt ngay lập tức trở nên trắng bệch như tờ giấy.

Trên ảnh là hình cô ta đang giao thiệp với một nhà báo!

Mà sự hợp tác của cô ta với vị nhà báo kia chính là tuyên truyền tin tức cô ta sẽ trở thành nữ thứ hai kế tiếp.

Thậm chí, ngay cả khi không biết Tô Ánh Nguyệt và Lương Gia Hân cuối cùng ai sẽ là nữ chính thì cô ta cũng đã chuẩn bị hai bản tin tức.

Nếu như Tô Ánh Nguyệt là nữ chính thì sẽ viết cô ta có mối quan hệ hòa hợp với Tô Ánh Nguyệt.

Nếu như Lương Gia Hân là nữ chính thì sẽ viết cô ta với Lương Gia Hân là tình chị em thảm thiết.

Những chuyện này đều là do Dương Thanh Tuyết âm thầm làm ra Cô ta cho rắng những việc này bản thân làm không có chút sơ hở nào.

Nhưng… Lương Gia Hân cô ta làm sao mà…

Sắc mặt tái nhợt của người phụ nữ đã hoàn toàn bán đứng cô ta.

“Quả nhiên là như vậy…”



lợi” mà Tô Ánh Nguyệt vừa nói có ý nghĩa gì.