Trọng Sinh Trở Về: Mộ Thiếu Quan Tâm Chút Đi

Chương 40: Anh còn biết quay lại à



“Anh, anh còn biết quay lại à?”

Cậu hai Mộ khăng khăng làm rõ sự tình, một mặt đầy vẻ chính nghĩa nghiêm nghị mà chất vấn anh trai: “Anh có còn cần vợ anh nữa hay không? Vừa nãy có người chỉ thẳng vào mặt chị dâu nhỏ mà mắng đấy, anh có quản hay không?”

Diệp Tinh Quang: “……….”

Cái tên thiểu năng này!

Câu trước thì chỉ thấy cậu ta diễn kịch đến mê, nhưng đến câu sau thì thấy tên này quả thực thiếu đòn mà!

Câu nói này của Mộ Nam Phong giống như một tiếng sét đánh lên mặt đất tĩnh lặng, khiến cho tất cả mọi người có mặt trong gian phòng vô cùng kinh ngạc, còn Lưu Diệc Khả thì trắng bệch mặt mũi.

Cậu Mộ?

Chị dâu nhỏ?

Hai người họ mới là một đôi?

Điều này làm sao có thể!

“Là lỗi của tôi, lần sau sẽ không như vậy nữa.”

Mộ Diệc Thần hiếm khi không nổi giận, còn tốt tính giải thích một câu, điều này khiến Mộ Nam Phong, kẻ vừa cáo mượn oai hùm, mượn hơi anh mà hùng hổ chất vấn kia mất hết hứng thú.

Diệp Tinh Quang: “………..”

Tận đến khi được “mời” ra khỏi gian phòng rồi, cảm xúc của Lưu Diệc Khả vẫn có chút ngẩn ngơ, hoảng hốt.

Còn vẻ mặt Tiêu Tử thì vô cùng khó coi.

Không thể ngờ được Diệp Tinh Quang nhanh như vậy đã tìm được một người bạn trai mới, cả ngoại hình lẫn thân phận tuyệt đối có thể giết chết anh ta trong tích tắc, đây chẳng phải là đang tát thẳng vào mặt anh ta hay sao?

Cứ cho là anh ta cho phép Diệp Tinh Quang được phép tìm bạn trai mới, nhưng phải là một người thấp kém hơn anh ta!

Lưu Diệc Khả đột nhiên cảm thấy Tiêu Tử người bạn trai này có chút không vừa mắt, riêng bàn khuôn mặt, dù chỉ là một chút ít thôi, anh ta cũng không thể sánh được với người kia.

Càng không nói đến các mặt khác!

Thật sốt ruột!

Sau khi về đến nhà, Lưu Diệc Khả phiền não kể hết mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay cho mẹ cô ta Kiều Lệ, Kiều Lệ lại khinh thường nhìn lại.

“Con gái, Diệp Tinh Quang ở bên Mộ thiếu chưa lâu.”

Bà ta nhìn con gái, vẻ mặt tràn ngập tia cười nhẹ ung dung, khẳng định:

“Một năm trước, trong giới thượng lưu Thủ đô có lan truyền một tin tức, cậu Mộ từng công khai tuyên bố sẽ chắc chắn thực hiện lời hứa liên hôn với nhà họ Diệp. Hiện giờ thông tin Diệp Niệm Tình chính là mợ Mộ chân chính đã được chứng thực. Điều này sớm đã không còn xa lạ gì trong giới thượng lưu, nếu không thì con nghĩ xem, mấy người danh gia vọng tộc kia đã sớm tranh giành cho con gái bọn họ rồi, chưa kể hiện nay lại không có gia tộc nào có thể khắc chế nhà họ Diệp.”

“Hơn nữa, Diệp Tinh Quang cô ta là cái thá gì, cũng dám cùng đại tiểu thư nhà họ Diệp tranh giành?”

Trên khuôn mặt toát ra sự giàu sang phú quý của Kiều Lệ lộ ra vẻ khinh thường cay nghiệt.

“Thật sao ạ?” Lưu Diệc Khả đột nhiên hiểu ra, “Lẽ nào, Diệp đại tiểu thư chính là cái kia…..”

“Đương nhiên.” Kiều Lệ nhếch môi.

Lưu Diệc Khả nghe được cái tin tức này xong liền cảm thấy bình tĩnh hơn, trong lòng lại xuất hiện ý nghĩ kiêu ngạo.

Xem ra, cậu Mộ chỉ đang vui đùa mà thôi.

Không thể xem là thật được.

Chỉ là hai mẹ con họ không biết rằng, Mộ Diệc Thần đúng là đã từng công khai nói rằng sẽ thực hiện hôn ước với nhà họ Diệp.

Tuy nhiên lại không phải là với Diệp Niệm Tình.

Sau khi ăn cơm ở Hàn Nhã Các xong, Diệp Tinh Quang không để hai anh em Diệp Mộ Thần đưa về, mà lại một mình chậm rãi đi bộ trên vỉa hè.

Cô vốn chỉ là ăn cơm xong muốn đi bộ giải sầu một chút, lại đột nhiên nghe thấy tiếng đánh nhau kịch liệt phát ra từ trong con ngõ nhỏ phía đối diện.

Trong đêm đen, âm thanh ấy khiến con người ta sởn cả gai ốc.

“Bố ơi, xin bố tha cho con…..”

Là thanh âm nát vụn của một cậu thanh niên, chất chứa trong đó là huyết lệ và sự khuất nhục vô hạn.

“Hahahahahahaha, câu “bố ơi” này rất dễ nghe, tiếp tục cầu xin đi, xin cho đến khi nào “bố” thấy thoải mái thì sẽ bỏ qua cho mày…..”

“Bố ơi, con xin bố……”

“Thằng nhóc thối tha, lúc trước không phải rất cứng đầu hay sao?”

Bước chân của Diệp Tinh Quang không hề ngừng lại, chỉ là ánh mắt lạnh lùng nhàn nhạt lướt qua rồi dừng lại ở phía trước.

Tựa hồ như đang nhìn cảnh tượng trước mặt, một vài gã thanh niên cao lớn hung hãn đang cầm gậy sắt chuẩn bị ra tay, lại tựa hồ như không phải.

Nhưng việc sang đường, tất nhiên là phải làm rồi.

Một làn gió tươi mát nhẹ nhàng thổi tới, mấy gã thanh niên nhìn thấy cô gái trước mặt xinh đẹp như tiên nữ, trên mặt liền lộ ra vẻ thèm khát.

Một cô gái như vậy, lại dám một mình đi đêm.

Còn có thể bình tĩnh như vậy.

Diệp Tinh Quang đương nhiên rất bình tĩnh, ở trường trung học số 9 Vân Giang, đánh nhau ẩu đả chính là nổi tiếng nhất, bất kể là ở trong trường học hay ở bên ngoài.