Trùng Sinh Chi Thương Lam

Chương 156: Ngoại truyện Về Ngụy Vô Lan cùng Lam Trí



Edittor: Thiên Y

Khi Ngụy Vô Lan vẫn còn ở lên tiểu học thời điểm.

" Mẹ! Cô giáo nói chỉ có con gái mới có thể mặc váy." Bạn nhỏ bảy tuổi non nớt nói.

" . . . . . ." Mẹ Ngụy sử dụng chính sách dụ dỗ nói: " Tiểu bảo bối,! Con để mrjj chụp thêm mấy tấm ảnh, tối về mẹ sẽ mua cho con Transformers."

Đôi mắt trong veo của tiểu Vô Lan chớp chớp, cuối cùng khuất phục trước sự hấp dẫn của đồ chơi.

Hôm nay, tiểu bá vương Nhà họ Lam mang cái đầu trọc lốc đi vào nơi mà mẹ Ngụy đang chụp ảnh.

" Tốt nhất các người mau gọi . . . . Gọi ra đây."

" Cậu chủ, là nhiếp ảnh gia." Lão quản gia nghiêm túc nhắc nhở.

" . . . .Tôi cố ý đấy, mau gọi nhiếp ảnh gia tốt nhất của các người ra đây." Tiểu bá vương bĩu môi phản bác.

Khi còn bé, Lam Trí được người trong nhà rất cưng chiều, bộ dạng vừa trắng vừa mập, hai má phúng phính cùng cái đầu trọc đang phồng má trợn mắt. Nhìn dáng vẻ non nớt này, không những không thấy dữ tợn mà còn thấy đáng yêu.

Hai mắt mẹ Ngụy sáng lên, ngồi xổm xuống nói: " Người bạn nhỏ! Dì chính là nhiếp ảnh gia tốt nhất ở đây, cháu tìm dì có chuyện gì à?"

" Tôi muốn quay. . . . Hình." Lam Trí mạnh mẽ hất bàn tay đang véo mặt mình ra.

" Cậu chủ, là chụp hình."

" Hừ . . . . Là tôi cố ý nói sai, tôi muốn chụp hình."

Mẹ Ngụy cười híp mắt hỏi: " Cháu muốn chụp hình thế nào?"

" Soái ca!" Bạn nhỏ mập mạp ậm ừ nói.

Mẹ Ngụy nhìn bộ đồ nhỏ trên người Lam Trí, ý cười trên khóe môi càng đậm: " Tiểu soái ca! Cháu có hứng thú làm người mẫu cho dì không?"

" Người mẫu là gì?"

" Cậu chủ! Người mẫu không phải thứ gì, đó là tên một nghề nghiệp." Lão quản gia vẫn đứng ở một bên giải thích.

" Hừ, cái này tôi biết từ lâu rồi." Lam Trí khịt mũi, hỏi: " Tại sao tôi phải làm người mẫu cho dì chứ?"

" Bởi vì dì sẽ chụp cho cháu những tấm hình rất soái ca nha." Mẹ Ngụy vẫn cười híp mắt trả lời.

" Tôi không làm người mẫu cũng có thể chụp những tấm hình soái ca được." Tiểu Mập Mạp ngẩng đầu ưỡn ngực, rất tự tin với bản thân.

" Mẹ! Mẹ làm gì mà lâu vậy?"

Lúc này, một cô gái nhỏ mặc váy công chúa bước ra từ phòng chụp hình. Cô bé thận trọng nâng tà váy bước ra ngoài, mái tóc dài hơi xoăn thả ở phía sau, kết hợp với khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp. Nhìn từ xa giống như một cô công chúa nhỏ bước ra từ trong truyện cổ tích vậy.

Thình thịch, Thình thịch, Thình thịch. . . .

Lam Trí nghe thấy tiếng tim mình đập dồn dập đang truyền đến lỗ tai, khuôn mặt vốn trắng nõn mập mạp bỗng đỏ ửng . . . .

Cậu bé ôm lấy tim mình, ánh mắt đờ đẫn mà nói: " Dì à! Cháu muốn làm người mẫu."

Tối hôm đó khí về nhà, cậu bé lấy quyển sổ nhật ký của mình, dùng bút tô tô vẽ vẽ, cuối cùng vẫn còn ở bên cạnh ghi chú: Hôm nay mình đã gặp một người có dáng vẻ rất giống Lưu Ly( một nhân vật hoạt hình ).

Từ đó về sau, ngày nào Lam Trí cũng đến studio chỉ mong có thể gặp mặt cô bé ấy. Không thể không nói, con người Lam Trí không có ưu điểm gì, chỉ có điểm dây dưa và kiên trì là nổi bật nhấ.

" Này!" Đôi mắt Lam Trí nhìn bóng dáng của cô bé đang ngồi trên ghế sofa. Hôm nay cô gái nhỏ không mặc váy hồng mà thay đổi phong cách khác, mặc một bộ sườn xám lại càng hiện lên sự nhỏ nhắn, đáng yêu.

" . . . . . ."

Lam Trí mở lớn, học theo lời thoại ở trong TV, nói to: " Mình muốn cậu làm bạn gái của mình!"

" Bạn gái của cậu là cái gì?" Tiểu Vô Lan thuần khiết không hiểu ra sao.

" Bạn gái là . . . . Chính là chạy bộ trong mưa với mình . . . . Để mình cắn miệng cậu, ăn thứ gì đó trên cổ . . . ." Tiểu Lam xoa cái đầu trọc lóc của mình, cố gắng nhớ lại tình tiết bộ phim truyền hình được chiếu gần đây.

" Không cần." Tiểu Vô Lan từ chối thẳng thắn.

" Tại sao không cần?" Lam Trí khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên suy sụp.

" Tôi không muốn chạy bộ với một tên mập trong mưa, cắn miệng, ăn cổ."

Tên Mập –

Tên Mập –

Tên Mập Tên Mập Tên Mập Tên Mập Tên Mập. . . . . .

. . . . . .

Suốt mùa hè nóng bức đó, một tiếng mềm mại " Tên Mập" đã chôn vùi mối tình đầu thuần khiết ngọt ngào của Lam Trí.

. . . . . .

Thời gian trôi qua thật nhanh.

Khi Lam Trí lên lớp ba.

" Lão đại! Lão đại!"

" Nói." Lam Trí từ trên bãi cỏ bò dậy, nhìn chằm chằm " thủ hạ" đang chạy tới.

" Nghe người ta nói Dao Dao thích Ngụy Vô Lan lớp bên cạnh."

" Ngụy Vô Lan là ai?" Khuôn mặt mập mạp hơi đen của Lam Trí run lên: " Thằng nhóc thúi!"

Lúc Lam Trí đang tức giận đạp tên đàn em, Ngụy Vô Lan đang khó xử không biết phải làm sao để thoát khỏi bạn học nhỏ trước mắt.

" Tớ thích cậu."

Dù sao cũng là lần đầu tiên bị người ta tỏ tình, tiểu Vô Lan không tình nguyện mà đỏ mặt. Ngập ngừng nửa ngày, hai người không nói ra tiếng. Mà tình cảnh này ở trong mắt Lam Trí, muốn bao nhiêu chướng mắt liền có bấy nhiêu.

" Ngụy Vô Lan!"

Theo bản năng, Ngụy Vô Lan quay đầu lại. Cách đó không xa có mấy bạn học sinh nam đang đứng.

" Mày chính là Ngụy Vô Lan?" Lam Trí xông lên trước.

" Cậu là ai?"

" Mày không biết tao là ai?" Lam Trí trợn tròn mắt.

" Tôi thật sự không biết cậu là ai." Ngụy Vô Lan trả lời một cách nghiêm túc.

" Bắt nó lại!" Lam Trí quát lên, vén tay áo lên muốn đánh người.

Ngụy Vô Lan phản ứng không kịp liền bị bắt được.

Chung quanh tụ tập không ít học sinh vậy xem. Vì nhà họ Lam có thế lực ở thành phố B, chỉ cần chuyện không đến mức không thể cứu được thì những chuyện nghịch phá của Lam Trí, các thầy giáo vẫn quen mắt nhắm mắt mở.

Bạn học nhỏ vừa mới tỏ tình đã sớm bị dọa cho sợ hãi mà che mặt bỏ chạy.

Lam Trí nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Ngụy Vô Lan, chua chát nói: " Tên thối tha nhà ngươi lớn lên như con gái vậy. Chúng mày cởi quần nó ra, tao muốn xem nó có JJ không, tại sao Dao Dao lại thích nó, Hừ!"

Bình thường Lam Trí được người nhà nuông chiều đã quen nên hình thành tính khí của một tiểu bá vướng. Vì còn nhỏ tuổi, cậu ta không ý thức được lời nói vô tình của mình sẽ để lại hậu quả gì cho đối phương.

" Lam Trí!". đam mỹ hài

Ngụy Vô Lan tức giận giãy giụa nhưng lại bị hai bạn nam ở hai bên giữ chặt lấy.

Lam Trí hừ một tiếng, nhìn từ trên xuống dưới.

" Mày buông tao ra %#@%¥. . . . . ."

" !@#$%$@, Còn dám mắng ông đây! Được, tụt quần nó ra, kéo một vòng quanh bãi tập."

Đồng phục học sinh tiểu học ở đâu không phải loại kéo khóa nên không dùng thắt lưng, hai cậu bạn túm lấy cạp quần của cậu kéo xuống. Chỉ thoáng chốc liền kéo được cả quần nhỏ của cậu, cái mông nhỏ của Ngụy Vô Lan bị lộ ra ngoài. Tiếng nữ sinh thét chói tai ở chung quanh, giáo viên thấy có điều không ổn liền chạy đến xem xét.

Cuối cùng chuyện này khiến cha Lam phải tự mình đến gặp hiệu trưởng, mạnh mẽ đánh Lam Trí một trận ngay trước mặt mẹ Ngụy. Lúc còn trẻ, cha Lam xuất thân từ trong quân đội, vì vậy ra tay cũng không nhẹ, đánh đến khi Lam Trí phải chạy trốn tứ phía.

Về sau, Ngụy Vô Lan chuyển trường, mà mấy vết thương của Lam Trí khỏi thì cũng quên đau, vụ này cũng quên mất rồi. Cho đến vài năm về sau, hai người tựa như oan gia, một lần nữa lại được phân học cùng trường . . . .

Phía dưới là một cuộc phỏng vấn nhỏ.

Tác giả: Xin hỏi mối tình đầu của cậu là lúc nào?

Lam Trí: Bảy tuổi.

Tác giả: Đối tượng là ai?

Lam Trí mặt đỏ lên: Lưu Ly . . . .

Tác giả: Về sau tại sao lại chia tay?

Vẻ mặt Lam Trí đen lại: . . . . . . Tôi có mập không?

Tác giả vò đầu: Đối với tôi thì mập.

Lam Trí: Lâm vào trầm tư. . . . . .

Tác giả: ( ⊙ o ⊙) cậu cảm thấy Ngụy Vô Lan là người thế nào?

Lam Trí: Ta X con mẹ nó&%¥#@! ¥. . . . . . ( đằng sau tỉnh lược hai ngàn chữ )

. . . . . .

Tác giả: Xin hỏi mối tình đầu của cậu là lúc nào?

Ngụy Vô Lan cười: Tôi không có mối tình đầu, chỉ có đêm đầu tiên.

Tác giả: . . . . . . Vậy đêm đầu tiên của bạn là lúc nào?

Ngụy Vô Lan cười: Bí mật.

Tác giả: ( ⊙ _ ⊙) cậu cảm thấy Lam Trí là người thế nào, nghe nói hai người có quan hệ mập mờ. . . . . .

Ngụy Vô Lan:. . . . Đúng vậy, tôi bị cậu ta nhìn thấy thứ quan trọng nhất trong cuộc đời.

Tác giả: ( ⊙ o ⊙)! Thứ gì?

Ngụy Vô Lan mập mờ cười: Cậu muốn nhìn sao?

Tác giả ( nuốt nước miếng ): Muốn.

Ngụy Vô Lan: %¥##@#. . . . . . &. . . . . . &( cảnh tượng bên dưới vô cùng máu tanh bạo lực, tốt nhất đừng xem )

Sau đó, là hình ảnh tác giả đã chết và được hóa vàng mã.

Cuối cùng cũng đã kết thúc cuộc hành trình. Cám ơn mọi người đã theo dõi đến chương cuối này và đồng hành với mình đến tận giờ. Mặc dù tốc độ dịch rùa bò nhưng đã về đích rồi! Nếu các bạn có đề cử truyện nào cần lấp hố thì giới thiệu mình với nhé!!!

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!