Trùng Sinh Lần Nữa: Lệnh Phu Nhân Đừng Rời Xa Anh

Chương 23: Cảnh Xuân



Bị chạm đến nơi tuyệt mình Tố Yên hoảng hồn, giật lùi ra sau. Đầu óc đang mụ mị cũng dần tỉnh táo lại nhưng chưa được bao lâu lại bị một cơn khoái cảm ở nụ anh đào làm cho rơi vào khoái lạc.

Buông tha cho nụ anh đào Lệnh Khắc ánh mắt tán thưởng nhìn thành phẩm mà mình đã tạo ra, hai nụ anh đào sưng đỏ lên trông thật quyến rũ.

Tố Yên bị hắn trêu đùa cho rưng rưng nước mắt, nước mắt sinh lí chảy ra, Lệnh Khắc dịu dàng hôn lên khóe mắt cô.

“Lâu rồi không làm, em chịu đựng một chút.”

Tố Yên mím môi biết bản thân không thể thoát khỏi bàn tay nam nhân nên cũng chỉ đành im lặng chịu trận.

Bàn tay vuốt ve nơi tư mật cũng dừng lại Lệnh Khắc nằm xuống bên cạnh cô: “Lại đây! Ngồi lên người tôi.”

Tố Yên bị lời nói lưu manh của Lệnh Khắc làm cho ngẩn người, tim đập bất chấp nhịp điệu, cô từ từ nhích lại gần hắn.

Lệnh Khắc mỉm cười không có kiên nhân liền kéo Tố Yên ngồi lên bụng mình, thân thể đã không còn một mảnh mải của cô một lần nữa hoàn toàn lộ rõ trước mắt hắn.

Đôi mắt nam nhân nhìn về hướng nơi tư mật khẽ mỉm cười, hắn chạm vào nơi tư mật ấy từ từ trêu đùa.

Tố Yên mơ màng cảm thấy nơi tư mật có chút ngứa ngáy không tự chủ được mà đưa hông đẩy về phía tay hắn.

“Em muốn gì sao?”

Tố Yên mím môi đôi mắt ai oán nhìn nam nhân thập phần hận không thể cắt đi vật tư kia.

Nhân lúc cô không để ý Lệnh Khắc mạnh tay đưa vật tư thâm nhập vào trong nơi tư mật của cô, khoái cảm bất ngờ ập đến khiến Tố Yên không còn kìm được giọng mà hét toáng lên.

Hai mắt rưng rưng gục xuống lòng ngực của hắn: “Đau… ngô… đau quá, Tiểu Khắc.”

Vật tư đã hoàn toàn chui lọt nhưng không khỏi khiến hắn nhíu mày: “Em kẹp chặt quá…mau thả lỏng không thì cả hai sẽ rất đau.”

Ngoan ngoãn theo lời Lệnh Khắc cô thả lòng toàn thân, thân thể theo nhịp điệu của hắn mà đưa đẩy. căn phòng ngập tràn sự ám muội, tiếng kiều mị của nữ nhân kèm theo những tiếng thở dốc của nam nhân.

Đến tận rạn sáng Tố Yên cũng hoàn toàn ngất đi.

Dù bản thân đang hoạt động kịch liệt nhưng người trong lòng ngất đi bản thân hắn cũng không thể nào tiếp tục được nữa.

Dịu dàng bế Tố Yên đang mệt mỏi trên tay trong lòng Lệnh Khắc không khỏi sót xa, hắn cũng tự trách chính mình đã làm quá độ khiến cô hoàn toàn mệt mỏi.

“Xin lỗi em, mai tôi liền đi mua đồ ăn bồi bổ cho em.”

Lệnh Khắc xả nước ấm vào bồn tắm cận thận đo nhiệt độ rồi nhẹ nhàng thả Tố Yên vào trong, hơi ấm của nước bất giác làm Tố Yên tỉnh giấc.

Cảm nhận bản thân đang hòa mình trong bồn tắm ấm áp cô thoải mái thở nhẹ, muốn xoay người nhưng lại bị cơn đau ở hạ bộ áp đảo mà gục ngã.

Chỉ một chút nữa Tố Yên hoàn toàn bị ngã xuống bồn tắm nhưng may mắn Lệnh Khắc đã ôm lấy eo cô nhưng cũng vì thế mà đồ của hắn cũng bị ướt.

Nhìn bản thân lem luốc như này Lệnh Khắc không những không nổi giận mà còn cười tươi, giọng nói có chút lưu manh hỏi: “Em làm anh ướt rồi, phải bồi thường đúng không?”

Nói rồi không để Tố Yên phản ứng Lệnh Khắc cởi phăng đi chiếc áo tắm vào trong bồn tắm cùng cô, sở dĩ bồn tắm rất rộng nên có thêm hắn cũng chẳng nhằm nhò gì.

Ôm nữ nhân trong lòng Lệnh Khắc không khỏi thấy ấm áp, hơi ấm khi xưa đã trở lại sưởi ấm đi trái tim đơn côi, cô quạnh của hắn.

Tham lam hít lấy mùi hương nhàn nhạt nơi mái tóc của Tố Yên, nhận thấy cô cũng không thể kìm được mà lim dim sắp ngủ. Lệnh Khắc chậm chạp đưa tay tắm rửa cho cô rồi bế cô vào trong phòng ôm lấy Tố Yên chìm vào giấc ngủ.

Mong rằng khoảnh khắc yêu thương này là mãi mãi, hắn không muốn lại một lần nữa rời xa Tố Yên.