Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 21: Tôi có gì mà phải hối hận chứ?



Nhìn thấy Thiệu Vĩ đi ra, ánh mắt mọi người đều tập trung vào hẳn.

“Tập hợp các anh em, chúng ta bắt đầu làm việc thôi!” Thiệu Vĩ hít sâu một hơi

Mặc dù việc kinh doanh kiểu cũ không còn có thể thực hiện được, nhưng việc thu thập dược liệu quý giá cho Trương Phàm, bất kế là gái bao nhiêu, cũng sẽ được nhận hơn 30%, đây là nguồn thu quá ổn định.

Về phần Trương Phàm có nhiều tiền như vậy hay không, hoàn toàn năm ngoài dự tính của Thiệu Vĩ. Mấy chục triệu mà hản cũng không thèm để tâm, không hề cân nhäc, người như. vậy mà thiếu tiền sao?

Cho nên, Thiệu Vĩ bây giờ rất có động lực, ông ta muốn thu thập một lượng lớn dược liệu quý giá, muốn gây ấn tượng với Trương Phàm,

“Ông chủ..” Tên võ giả chuấn bị lên tiếng.

“Đừng nói nữa, tôi biết cậu đang định nói gì. Nghe tôi nói đây, phục vụ tốt cho hản ta, đây là cơ hội tốt của cậu! Đây cũng là trực giác của tôi!” Thiệu Vĩ trầm giọng nói.

Tên võ giả lập tức im lặng!

Trực giác của Thiệu Vĩ rất bí ẩn.

Trương Phàm lại tu luyện thêm một đêm nữa, tiêu thụ bốn viên Luyện Thế Đan và thành công nâng cấp. Thành công nâng Thiên Hoàng Càn Khôn Thể qua giai đoạn Trung Kỳ.

Tiếp theo đó, hẳn dự định lên đường đến phòng khám Trung Y Hoa Hưng.

Đã đến lúc xử lý dược liệu quý giá của Thiệu Vĩ, và Trương Phàm đã lên kế hoạch sẽ luyện chế ra loại đan dược nào.

Tuy nhiên, trước khi ra khỏi nhà, Khương Nhạc Nhạc gọi ên: “Trương Phàm, anh đang ở đâu?”

“Chúng ta có thể nói chuyện được không?” Hôm qua Khương Nhạc Nhạc. dám uống hết nước Nhạc Khang, tính toán thời gian thì bây giờ hẳn là đã hoàn toàn tới lúc kiếm tra được tác dụng của nó.

“Chúng ta có thể nói chuyện không? Anh đang ở đâu, tôi sẽ đến chỗ anh!" Khương Nhạc Nhạc cố gắng làm cho giọng. nói của mình có vẻ bình tĩnh.

Hôm qua, cô đã uống thử năm lần, hiệu quả là có giấc ngủ rất ngon vào ban đêm, điều này thực sự tốt hơn bao giờ hết. Mọi thứ không khác gì những gì Trương Phàm nói.

Hơn nữa, cô không phải là người duy nhất như vậy, cô đã tìm thấy hơn chục người và sử dụng bột trong túi thuốc do Trương Phàm đưa cho, kết quả xét nghiệm cũng giống như của cô!

Thật đáng sợ!

Khương Nhạc Nhạc biết rất rõ, khi một nước Nhạc Khang mới này được tung ra thị trường, nó chắc chắn sẽ có tác dụng bùng nổ. Đến lúc đó, quy mô của Nhạc Khang sẽ được mở rộng gấp vô số lần so với hiện tại!

Đúng như Trương Phàm đã nói, khi thời cơ đến, trong lĩnh vực nước giải khát tăng sức sẽ do Nhạc Khang thống trị hoàn toàn!. Đọc t𝗋uуện tại { 𝖳𝙍u𝑀𝖳𝙍 UYeN.𝐯n }

Trương Phàm báo địa chỉ của nhà hẳn, trong vòng nửa giờ, Khương Nhạc Nhạc đã xuất hiện.

“Khương tổng... cô đừng vội nói gì cả. Cô có thể thỏa mãn sự tò mò của tôi trước không?” Trương Phàm không đợi Khương Nhạc Nhạc lên tiếng, liền nhìn chăm chằm chiếc mặt nạ trên mặt cô.

Không có tinh thần lực thật sự không tốt. Nếu như tu luyện tới cấp độ Trúc Cơ thì có thế sinh ra tinh thần lực, lúc đó. hẳn sẽ không cần phải tò mò nữa rồi. Dựa vào tỉnh thần lực sẽ dễ nhìn thấu lớp mặt nạ này của Khương Nhạc Nhạc.

“Không thế!” Khương Nhạc Nhạc hít sâu một hơi, nói chắc nịch: “Nếu anh cứ khăng khăng như vậy, thì tôi chỉ còn cách từ bỏ hợp tác!”

“Vậy được! Mời cô!" Trương Phàm nhún nhún vai

Khương Nhạc Nhạc cay đẳng...

Cô đương nhiên không thế rời đi, nếu bỏ lỡ cơ hội này, cô sẽ không bao giờ có cơ hội nữa.

“Anh xem rồi thì đừng hối hận!” Khương Nhạc Nhạc. nghiến răng.

“Tôi có gì mà phải hối hận chứ?” Trương Phàm xoè tay ra

Khương Nhạc Nhạc đầu tiên là quay người lại, cẩn thận cởi bỏ mặt nạ rồi mới từ từ quay lại

Nhìn thấy bộ mặt thật của Khương Nhạc Nhạc, ánh mắt Trương Phàm đột nhiên hơi nheo lại

Thật sự là một khuôn mặt rất đáng sợi

Trên mặt cô ta có bảy vết sẹo, giống như bảy con rồng quái dị và hung ác, muốn hủy diệt hoàn toàn tất cả những điều tốt đẹp.

“Bây giờ anh hài lòng chưa?” Khương Nhạc Nhạc có chút ủy khuất, lại có chút nhẹ nhõm mà nói.

Đã bao nhiêu năm trôi qua, rốt cuộc cũng có người nhìn thấy mặt thật của cô. Cô lo lắng nhưng cũng có cảm giác nhẹ nhõm không thế giải thích được.

“Không hài lòng lảm! Điều này quá khác so với những gì tôi nghĩ! Xấu! Xấu! Xấu quát" Trương Phàm lắc đầu nói

“Trương Phàm, tên khốn kiếp!” Mặt Khương Nhạc Nhạc đỏ lên, cô vô thức lấy tay che mặt lại