Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 22: Tám mươi triệu!



Không có người phụ nữ nào mà không quan tâm đến ngoại hình của mình. Đặc biệt là Khương Nhạc Nhạc thì lại càng chú ý hơn

'Ðược rồi, đến lúc nói chuyện làm ăn rồi!" Trương Phàm cười híp mắt nói: “Trước tiên nói một chứt về phương án của cô đi, để cho tôi xem cô rốt cuộc có thành ý hay khôn.

Khương Nhạc Nhạc giận dữ trừng mắt nhìn Trương Phàm, giống như Trương Phàm là tên đại ma vương đáng ghét nhất trần đời.

Hân bày mọi trò khiến cho cô phải cởi mặt nạ xuống, nhưng rồi lại không có hành động gì thêm, làm cho cô vô cùng khó chịu trong lòng.

“Vậy thì đừng trách tôi chơi khăm anh!” Khương Nhạc. Nhạc âm thầm nghĩ, đã nghĩ tới làm thế nào để trả thù Trương Phàm.

“Tôi sẽ mua công thức của anh với giá năm mươi triệu!” Khương Nhạc Nhạc xoay người lại và đem mặt nạ đeo vào lần nữa, sự tự tin của cô đã trở lại.

Trương Phàm xua tay: “Đi thong thả, không tiễn!”

“Tám mươi triệu!” Khương Nhạc Nhạc tiếp tục tăng giá

“Đi đi!" Trương Phàm đứng lên muốn đuổi người, đến cái thành ý cũng không có thì không căn thiết phải nói chuyện nữa

“Anh không định bán sao?” Khương Nhạc Nhạc chớp mắt

“Nếu là cô thì cô có bán không?” Trương Phàm không kiên nhẫn nói: “Cô còn có một cơ hội cuối cùng, nếu như còn không có thành ý như thế thì thật xin lỗi, Nhạc Khang vĩnh viễn bị loại!"

Khương Nhạc Nhạc âm thầm nhíu mày.

Cô thực sự không ngờ răng Trương Phàm sẽ khó đối phó như thế, Trước đó cô đã điều tra Trương Phàm và phát hiện ra răng hản cũng chỉ là người bình thường, vì vậy cô nghĩ rằng chỉ cần bỏ ra mấy chục triệu đập xuống thì Trương Phàm sẽ nhượng bộ.

Nhưng bây giờ xem ra... Là cô nghĩ quá đơn giản rồi.

Vi vậy, lần này cô cân nhắc một hồi mới mở miệng lần nữa: “30% cố phần công ty!”

“Đil Đi maul” Trương Phàm không do dự trực tiếp xua tay. Khương Nhạc Nhạc hoàn toàn bị sốc.

Nhạc Khang tuy rắng không thể so sánh với ông trùm giới giải khát nhưng tổng số tiền có được cũng lên tới 1 tỷ!

Ba mươi phần trăm cổ phần tương đương với 300 triệu!

Nhưng Trương Phàm vẫn không suy nghĩ gì mà đuối cô đi.

Điều này chứng tỏ kế hoạch của cô so với mong muốn của Trương Phàm chênh lệch rất lớn.

“Anh, anh rốt cuộc muốn điều kiện gì?” Khương Nhạc. Nhạc chỉ có thể đem quyền chủ động đưa ra. Không đúng, dường như quyền chủ động cho tới bây giờ chưa từng ở trong tay cô.

“70% cổ phần!" Trương Phàm cười híp mắt nói: “Không thể nào!” Lần này đến phiên Khương Nhạc Nhạc nhảy dựng lên

Bảy mươi phần trắm cổ phần, vậy công ty vẫn là của cô sao? Điều kiện như vậy là hoàn toàn không thể chấp nhận được.

“Đừng vội cự tuyệt! Tôi sẽ đưa cho cô 1 lợi ích khác! Khôi phục lại nhan sắc của cô!” Trương Phàm bình tĩnh nói:

“Anh có ý gì?” Khương Nhạc Nhạc trừng to mắt.

“Ý trên mặt chữ, mặt của cô đối với tôi mà nói muốn khôi phục nó không khó!" Khương Nhạc Nhạc hoàn toàn không thế tin được. Oô đã khám qua bao nhiêu báo sĩ, tất cả đều đưa câu trả lời là giống nhau, cô đã sớm chấp nhận vận mệnh của mình.

“Vậy cô cảm thấy công hiệu của nước Nhạc Khang mới có hiệu quả hay không?” Trương Phàm nhún vai

Khương Nhạc Nhạc trầm mặc, thật lâu sau mới rụt rè hỏi: “Thật sự có thể khôi phục được sao?”

Lúc này cô không phải là nữ tổng giám đốc dẫn dắt Nhạc Khang nữa mà chỉ là một cô gái lo được lo mất ngoại hình của mình

“Ba ngày!” Trương Phàm vươn ba ngón tay ra.

“Nếu như chỉ trong vòng ba ngày có thế làm cho tôi khôi phục, 70% cổ phần Nhạc Khang sẽ thuộc về anh, tôi cam nguyện làm việc cho anh!”

“Đi theo tôi!” Trương Phàm lựa một ít dược liệu Thiệu Vĩ đưa tới và mấy thứ khác trực tiếp mang theo Khương Nhạc. Nhạc đi tới phòng khám Trung Y Hoa Hưng.