U Minh Đêm Dài: Ngày Tàn Của Thánh Thần

Chương 1: Q1-C1: Trần U (1)



*Lý Đức và Đức Mai là một người rất già nên kêu bằng lão sẽ hợp lý hơn là ông.

- Quyển 1: Điêu Tàn và Sụp Đổ

Chương 1: Trần U (1)

"Các em có tin vào Thánh Uyên Thú không? Nó là sinh vật duy nhất có thể chống lại U Minh, kẻ hủy diệt Pháp Ma đại lục. Nhưng các em có biết câu chuyện đằng sau nó không? Hãy cùng tôi bước vào bài học lịch sử, để khám phá bí ẩn của Thánh Uyên Thú và U Minh."

Lý Đức, một thầy giáo giàu kinh nghiệm, bắt đầu bài giảng lịch sử cho lớp học của mình. Lão mặc áo choàng xanh lam, ở trên ngực có một cái huy chương bằng đồng, ở trên huy chương đó có khắc hình một cuốn sách. Nó đại diện cho thân phận thầy giáo của Lý Đức.

Lão đứng trên bục giảng, cầm một cuốn sách nâu có chữ "Lịch sử Pháp Ma". Lão mua được cuốn sách này ở thư viện trong thành với giá rẻ. Lão mở sách ra, đọc to những dòng chữ trên đó. Còn các em nhỏ ngồi dưới lắng nghe chăm chú. Họ muốn biết về quá khứ của đại lục mình.

"Pháp Ma đại lục từng là một mảnh đất phồn vinh. Bầu trời xanh thẳm, ánh quang chiếu rọi khắp nơi. Dân cư yên bình dưới sự cai quản của các đế quốc. Các đế quốc có Thần Hành Giả hùng mạnh bảo vệ. Họ có sức mạnh siêu phàm, có thể làm được những điều phi thường."

Lý Đức dừng lại một chút, nhìn xem phản ứng của các em nhỏ. Lão thấy họ có vẻ thích thú và tò mò. Lão tiếp tục:

"Nhưng mọi thứ đã thay đổi vào năm 2682 lịch Pháp Ma. Một biến cố kinh hoàng xảy ra. Bầu trời bỗng dưng bị màn đêm bao phủ. Ngay cả ánh quang cũng bị dập tắt. Chỉ còn lại một thế giới đen tối. Không ai biết nguyên nhân. Nhưng mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo và u ám."

Lý Đức lại dừng lại, nhìn thấy một số em nhỏ run rẩy và ôm chặt lấy nhau. Lão biết chúng đang sợ hãi. Nhưng lão không thể che giấu sự thật. Lão phải dạy cho họ biết những gì đã xảy ra.

"Màn đêm này kéo dài gần ba năm. Nó đã tạo nên một thời kỳ đen tối trên Pháp Ma đại lục. Dân chúng bất an, lo sợ. Và rồi, vào năm 2685 lịch Pháp Ma, ác mộng cuối cùng cũng ập đến. Những khí đen từ màn đêm phủ xuống mặt đất, tạo thành những sinh vật hắc ám. Và chúng ta gọi những sinh vật này là U Minh.

Lý Đức nói đến đây, thở dài. Lão chưa từng nhìn thấy U Minh. Nhưng lão đã nghe nhiều câu chuyện kinh hoàng về chúng. U Minh không có hình dạng cụ thể. Chúng cũng không có tình cảm và chỉ biết phá hủy và giết chóc.

"Điểm đáng sợ của U Minh là chúng vô hạn, giết mãi không hết. Ngay cả Thần Hành Giả đứng đầu của các đế quốc cũng bó tay với chúng. Nơi U Minh đi qua, không một bóng dáng của sự sống. Các đế quốc và thế lực lần lượt suy vong. Cuối cùng, chỉ còn lại Thánh Uyên Thú trấn thủ Thánh Thần Sơn. Nó là sinh vật duy nhất có thể chống lại U Minh và nó đã ra tay, để bảo vệ Pháp Ma đại lục."

"Nhưng cho dù là Thánh Uyên Thú xuất hiện, nó cũng không thể đánh bại được U Minh. May thay, ở đỉnh Thánh Thần Sơn đột nhiên bay ra một tia sáng. Tia sáng này tăng phúc lực lượng cho Thánh Uyên Thú, khiến nó có thể đấu lại U Minh.

Trận chiến này diễn ra gần một tháng, sức mạnh của Thánh Uyên Thú sau khi được tăng phúc quá khủng khiếp, nơi nó chiến đấu với U Minh, núi lở, mặt đất nứt toác.

Sau cùng, Thánh Uyên Thú bị thương nặng nhưng U Minh cũng bị phong ấn một phần. Tuy vẫn có sinh vật u minh xuất hiện nhưng cũng sẽ không nhiều tới mức mà giết mãi không hết.

Tuy phần thắng nghiêng về Pháp Ma đại lục, nhưng những thứ mất đi thì không thể lấy lại. Bầu trời không còn màu xanh thẳm trước đó, mà giờ đây chỉ còn một bầu trời tối đen. Thế giới hòa bình cũng không còn, mọi người giờ đây phải sống trong những tòa thành, trốn tránh màn đêm và những nguy hiểm rình rập ngoài kia.

Một thời đại đen tối được mở ra, lịch Pháp Ma chính thức khép lại, lịch sử được mở đầu lại từ năm 1 lịch U Minh, mà bây giờ chính là năm 4691 lịch U Minh."



Lão Lý Đức kết thúc bài giảng, nhìn quanh lớp học, nói với giọng nghiêm túc: "Được rồi, các con đã nhớ kỹ lịch sử Pháp Ma đại lục chưa?"

Đây là một phòng học rộng rãi, có hai cửa ra vào ở hai đầu bức tường bên phải. Trong phòng, hàng loạt bàn ghế được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp.

Các học sinh nghe thấy Lý Đức hỏi, cả đám đều cùng nhau nói to: "Dạ, các con đã học kỹ rồi, thưa thầy!"

"Ừ, giỏi lắm." Lão Lý Đức vuốt râu trắng, cười nhẹ nhìn các học sinh. Lão hỏi tiếp: "Vậy, có ai có thắc mắc gì không?"

Một học sinh ngồi ở giữa lớp, có mái tóc nâu, mặc áo quần đơn giản, hơi rách rưới, giơ tay lên, nói: "Thưa thầy, con vẫn chưa hiểu tại sao bầu trời lại bị màn đêm bao phủ, và Thánh Uyên Thú đã dùng cách nào để phong ấn nó?"

Lão Lý Đức nghe thấy câu hỏi, cười khẽ, lắc đầu, nói với giọng dịu dàng: "Đó là một câu hỏi hay đấy. Nhưng thầy cũng chỉ biết một ít, không thể trả lời cho con được."

Học sinh vừa hỏi nghe vậy, chỉ biết cúi đầu, ngồi xuống.

Lão Lý Đức nhìn quanh lớp, cười nói: "Các con cứ thoải mái hỏi những gì mình chưa hiểu. Thầy sẽ cố gắng giải đáp cho các con, miễn là nằm trong phạm vi kiến thức của thầy."

Lão vừa nói xong, một số học sinh khác cũng đứng lên, đưa ra những câu hỏi của mình. Lão Lý Đức trả lời từng câu một, rất kiên nhẫn.

Sau khi trả lời một hồi, lúc này mới có một học sinh đứng lên. Học sinh này là một bé trai, mặc áo quần đơn sơ, có một mái tóc đen, gương mặt hơi có vẻ non nớt, nhưng trong mắt cậu bé này lại có vẻ kiên định khác xa người đồng lứa.

Cậu bé này đứng lên, nói với giọng hoài nghi: "Thưa thầy! Con nghe thầy nói trên đại lục này còn có những người có sức mạnh siêu phàm, không biết nó được chia ra như thế nào?"

Câu hỏi của hắn khiến cho các học sinh khác cũng tò mò, quay đầu nhìn về phía lão Lý Đức.

Lão Lý Đức nhìn thấy sự tò mò của các học sinh, vuốt râu vài cái, rồi nhìn về phía học sinh vừa hỏi. Lão cười nói: "Về vấn đề này, thầy cũng biết một chút..."

Giọng nói của lão vang lên. Các học sinh khác thì chú ý lắng nghe thầy nói.

"Trên Pháp Ma đại lục, không chỉ có những người bình thường, mà còn có một loại người đặc biệt. Họ được gọi là Thần Hành Giả."

"Họ có sức mạnh siêu phàm, mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được. Sức mạnh của Thần Hành Giả được chia thành tám cấp bậc."

"Cấp bậc thứ nhất là Siêu Phàm Giả, gồm năm bậc nhỏ, mỗi bậc cách biệt rất lớn. Siêu Phàm Giả có sức mạnh gấp nhiều lần người bình thường. Một Siêu Phàm Giả yếu nhất cũng có thể đánh bại năm người trưởng thành hợp sức lao lên."

"Cấp bậc thứ hai là Thần Phàm Giả, cũng gồm năm bậc nhỏ. Đây là cấp độ tối thiểu để có thể rời khỏi những tòa thành, và du ngoạn ở thế giới bên ngoài đầy nguy hiểm."

"Cấp bậc thứ ba là Liệp Thần Giả, cụ thể thế nào thì thầy cũng không rõ. Hơn nữa, nếu nói cho các con thì cũng vô ích."

Lão định nói tiếp, thì bỗng dưng tiếng chuông "ring ring" vang lên từ bên ngoài cửa.

Lão Lý Đức nghe thấy tiếng chuông, lão liền cười, quay về phía các học sinh nói: "Đã hết giờ học, các con cũng nên về nhà đi."

Nghe lời lão nói, các học sinh đều phấn khích, hướng về phía thầy hét lên: "Tạm biệt thầy!" Rồi cả đám vui vẻ, chen nhau chạy ra ngoài, chỉ để lại lão Lý Đức đang cất dọn đồ.

Đang cất dọn đồ, lão Lý Đức lại nghe thấy tiếng quét dọn vang lên, lão nghi hoặc quay đầu lên, nhìn về phía nơi phát ra tiếng động thì nhận ra một bóng dáng quen thuộc.

Bóng dáng đó chính là cậu bé lúc nãy hỏi về sức mạnh siêu phàm. Nhưng lão Lý Đức chỉ nhìn cậu một cái, rồi lại cúi đầu tiếp tục cất đồ.

Bởi lão vừa nhìn liền nhận ra được thân phận của cậu bé kia chính là một học viên tạp dịch, nghĩa là những học viên trả phí bằng sức lao động.

Những học viên như thế này không cần trả học phí, nhưng sau mỗi buổi học, họ phải ở lại dọn dẹp, và định kỳ vào một số ngày trong tháng dọn dẹp cả học viện.

Mặc dù là một người có học thức, lão Lý Đức không thích việc bắt trẻ con phải làm việc, nhưng nếu không có những công việc này thì họ cũng không có chỗ để học, nên lão cũng chỉ có thể gật đầu chấp nhận.

Đang suy nghĩ miên man thì lão phát hiện bản thân đã dọn đồ xong. Rồi lão cũng như những đứa trẻ khi nãy, hướng về cánh cửa rồi đi ra ngoài, chỉ để lại cậu bé vẫn đang dọn dẹp ở đó.

...

Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ một lúc 20 phút đã trôi qua.

Sau khi cất chổi đi, cậu bé này mới thở dốc vài cái, lấy tay lau lau mồ hôi trên trán.

"Thời gian trôi qua thật nhanh, từ ngày đến tòa thành này thời gian thoáng chốc đã trôi qua 3 năm, không biết loại cuộc sống này sẽ kéo dài bao lâu nữa."

- --