Vạn Cổ Luân Hồi Tháp

Chương 12: Ở giữa vòng tròn



Cho nên, Lục Nhân thật sự muốn đạt đến Linh Khê cảnh càng sớm càng tốt.

Nhưng mà không bột đố gột nên hồ!

Hắn cần tiền, cần rất nhiều tiền.

Phải mất ít nhất 100.000 đồng mới có thế tu luyện Linh. Miêu Bộ đạt đến viên mãn.

“Rèn luyện?”

Lục Nhân chợt nhớ tới lời miêu tả trong “Đệ tử quy”.

Đệ tử nhập môn đã mở ra sáu linh khiếu trở lên có thể nhận nhiệm vụ để đạt được điểm cống hiến, chỉ cần có điểm cống hiến thì có thế đến Võ Kỹ Các mượn võ kỹ nhân giai thượng phẩm, cũng có thế mua một số tài nguyên dùng đế tu luyện trong tông môn.

Tuy nhiên, trong quá trình thực hiện nhiệm vụ có rất nhiều rủi ro, nhất là với đệ tử nhập môn có thực lực yếu kém, thiế kinh nghiệm, chỉ có thể gia nhập vào đội ngũ của những đệ tử cũ như một cách rèn luyện, kiếm được một số chiến lợi phẩm.

Đương nhiên điều quan trọng nhất vẫn là tự trau đồi bản thân trong lúc thực hiện nhiệm vụ.

Tu luyện võ kỹ có lợi hại đến đâu, nhưng nếu không trải qua thực chiến thì cũng vô nghĩa, không thế chuyến hóa thành hiệu quá chiến đấu.

“Hiện tại đã có hai môn võ kỹ đạt đến viên mãn, Linh Miêu. Bộ cũng đã tu luyện đến đại thành, cũng đã đến lúc kiểm tra thực lực của mình trong thực chiến!”

Nghĩ đến đây, Lục Nhân đi dọc theo cầu khóa sắt, đi về phía tòa núi trước mặt.

Khu vực ngoại môn của Thanh Vân Môn có ba tòa núi.

Một tòa chỉ có biệt viện của đệ tử và nhà ăn, một tòa có. Võ đường và Võ Kỹ các vân vân, một tòa khác là Cống hiến đường,

Lúc Lục Nhân đi tới quảng trường phía trước Cống hiến đường liền nhìn thấy trên quảng trường đang có không ít đệ tử tụ tập, rất nhiều đệ tử tụ tập theo nhóm hai đến ba người, khí tức đều vô cùng cường đại.

“Những người này chắc đều là đệ tử ngoại môn cũ!" Lục Nhân âm thầm suy đoán. Những đệ tử ngoại môn như bọn họ, những người đã mở ra linh khiếu nhưng trong vòng ba năm không thể bước vào. Linh Khê cảnh thì cũng sẽ bị trục xuất khỏi tông môn

Lúc này, rất nhiều đệ tử đang tụ tập ở một góc quảng. trường, đang xếp thành vòng tròn

Ở giữa vòng tròn là một thiếu nữ có dáng vẻ hoạt bát, khuôn mặt tính xảo, trên người mặc một bộ đồng phục tu luyện màu xanh lam, bộ ngực gồ cao căng phồng, dáng người kiêu ngạo.

Mà bên cạnh thiếu nữ còn có hai thanh niên đang đứng, trên mặt đều lộ vẻ hưng phấn.

“Tân Ngọc sư tỷ, chiêu mộ ta đi, ta đảm bảo sẽ nghe lời, phụ trách ở bên cạnh ngươi hô lớn 6661"

“Tân Ngọc sư tỷ, ngươi cũng biết thiên phú của ta rồi, nhập. môn hai năm, chỉ mở ra ba linh khiếu!”

“Chiêu mộ ta chiêu mộ ta, ta nhất định sẽ ăn không ngồi rồi"

'Vừa chen vào vòng tròn, Lục Nhân đã nghe thấy tiếng cãi Lục Nhân tò mò, nhịn không được hỏi vị sư huynh ở bên cạnh: “Vị sư huynh này, nàng ta là ai thế?”

Sư huynh liếc nhìn Lục Nhân, nói: “Ngươi là đệ tử mới nhập môn à? Ngay cả Tân Ngọc sư tỷ cũng không biết?”

“Ta thật sự là đệ tử mới nhập môn, Tân Ngọc sư tý là ai thế?"

Lục Nhân mim cười.

“Tân Ngọc sư tỷ chính là đệ tử nhập môn có thực lực xếp vào hàng thiên tài!”

Sư huynh kia nói

Lục Nhân nghỉ ngờ: “Nếu nàng ta là thiên tài, vậy không phải nên trở thành đệ tử ngoại môn từ sớm rồi sao?”

“Ngươi biết cái gì? Tân Ngọc sư tỷ đã có thể tiến vào Linh Khê cảnh từ lâu, nhưng vì đột phá cực hạn, nàng ta đã sắp mở ra lình khiếu thứ tám!”

Sư huynh nói xong, trên mặt lộ ra vẻ ngưỡng mộ. “Linh khiếu thứ tám!”

Lục Nhân hoàn toàn ngơ ngác, trong cơ thể võ giả không phải chỉ có bảy linh khiếu thôi sao?

“ừm!"

Sư huynh kia gật đầu nói: “Lần này Tân Ngọc sư tỷ muốn kéo ba đệ tử có thực lực yếu kém đi rèn luyện, trau đồi năng lực thực chiến của chính mình, hiện tại Tân Ngọc sư tỷ đã chiêu mộ được hai người, vẫn còn thiếu một người!"

“Tại sao phải kéo đệ tử có thực lực yếu kém?”

Vẻ mặt Lục Nhân đầy tò mò.

Sư huynh kia đáp: “Đệ tử nhập môn muốn nhận nhiệm vụ phải thành lập một đội bốn người, với thực lực của Tân Ngọc sư tỷ, kéo ba người có thực lực mạnh hoàn toàn không có tính khiêu chiến

“Thảo nào!“

Lục Nhân khẽ gật đầu, đột nhiên nói: “Hóa ra đám đệ tử này đang so xem ai vô dụng hơn!"