Vận May Đổi Đời

Chương 338: Làng Thế Vận Hội



Mặc dù không đủ tư cách để gia nhập vào giới thượng lưu, nhưng Diêu Chí Quân đã ở Yến Kinh nhiều năm như vậy, ông ấy biết rằng chuyện một vợ một chồng chỉ là đối với những người bình thường thôi.

Những người quyền lực thật sự, ai mà không có hàng tá phụ nữ vây quanh chứ?

Nhất là con cháu xuất thân đại viện thì bên cạnh càng không thiếu.

Hơn nữa còn không phải loại ong bướm õng ẹo bên ngoài, người nào người nấy cũng là tiểu thư đài các với xuất thân giàu có khiến người ta phải khiếp sợ.

Lý Thần trẻ tuổi giàu có, chín chắn và có năng lực, đây chẳng phải là ngôi sao đang lên trong mắt những cô gái xinh đẹp với gia thế hiển hách đó sao?

Nhưng dù thế nào, chuyện này không phải là chuyện mà người ngoài như ông ấy có thể nhúng tay vào được.

Ngồi trong xe với Hoắc Hoàn Vũ, Lý Thần quay sắng nói: “Anh đến Yến Kinh làm gì vậy?”

Hoắc Hoàn Vũ cũng không giấu diếm, ghé vào tai Lý Thần, cười nói: “Lần này là việc lớn, việc giành quyền đăng cai Thế Vận Hội của Yến Kinh đã thành công rồi, anh biết chứ?”

Lý Thần gật đầu, đây là sự kiện kỷ niệm quốc gia, sao có thể không biết được.

Nhưng… Lý Thần đột nhiên trợn trừng hai mắt.

Ngoài lĩnh vực bất động sản, nhà họ Hoắc cũng rất quan tâm đến thể thao, kiếp trước làng Thế Vận Hội chính là dự án mà nhà họ Hoắc làm.

Đây là một dự án lớn trị giá 30 tỷ tệ!

Điều quan trọng nhất không phải là dự án này lớn thế nào và nó có thể kiếm được bao nhiêu tiền.

Mà dự án này là công trình cấp quốc gia, không biết có bao nhiêu người đang nhóm ngó, có thể nói là thu hút sự chú ý của cả nước.

Một khi được thực hiện tốt, uy tín và hiệu ứng thương hiệu mà nó mang lại đủ để vô số chủ đầu tư mặc cho có thua lỗ cũng phải lao vào giành.

Tính thời gian, bây giờ Yến Kinh đã thành công giành được quyền đăng cai Thế Vận Hội, và chỉ còn chưa đầy tám năm nữa là đến Thế Vận Hội.

Làng Thế Vận Hội quả thực là sắp lên kế hoạch rồi.

“Làng Thế Vận Hội?”, Lý Thần hỏi.

Lần này đến lược Hoắc Hoàn Vũ trợn tròn mắt, biểu cảm kinh ngạc như nhìn thấy ma.

“Không phải chứ, tôi mới chỉ nói tới chuyện quyền đăng cai Thế Vận Hội, anh đã nghĩ ngay được đến làng Thế Vận Hội rồi sao?”

Lúc này Hoắc Hoàn Vũ thật sự rất muốn cạy đầu Lý Thần ra xem bên trong có những cái gì.

Trước khi anh ta tới đây, Hoắc Chấn Châu đã gọi anh ta tới phòng đọc sách, nói suốt nửa ngày anh ta vẫn không hiểu được rốt cuộc chuyện Yến Kinh giành được quyền đăng cai Thế Vận Hội có liên quan gì đến nhà họ Hoắc của mình.

Cuối cùng vẫn phải nhờ ông bố trực tiếp nói thẳng ra anh ta mới hiểu được.

Nhưng Lý Thần ở trước mặt này lại có thể hiểu ngay ra được trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, việc này khiến có Hoắc Hoàn Vũ nghi ngờ IQ của mình có phải thật sự rất thấp không?

Nghe thấy câu này của Hoắc Hoàn Vũ, Lý Thần đã biết rằng mình đoán đúng rồi. . 𝒯hử‎ thách‎ tì𝐦‎ tra𝗇g‎ gốc,‎ géc‎ gô‎ ﹛‎ tr𝙪𝐦tr𝙪ye‎ 𝗇.𝓥N‎ ﹜

Anh mỉm cười, nói: “Chuyện lớn như vậy mà chú Hoắc lại yên tâm bảo anh đi sao?”

Sắc mặt Hoắc Hoàn Vũ lập tức xám xịt, bất mãn nói: “Tôi đi thì sao, tôi cũng đâu phải loại què chân cụt tay, không ra mặt được chứ?”

Sau khi nói xong, thấy Lý Thần nhìn mình với biểu cảm cười như không cười, anh ta càng thêm hậm hực.

“Được rồi, được rồi, nói thật với anh, lần này tôi tới chủ yếu là thể thăm dò, hiện giờ toàn bộ dự án vẫn đang nằm trên giấy tờ, chưa đến lúc triển khai, khi cuộc cạnh tranh thật sự bắt đầu thì bố tôi sẽ đích thân tới bàn bạc”.

Lý Thần trịnh trọng gật đầu nói: “Như vậy mới đúng”.

Hoắc Hoàn Vũ: “…”

“Lần này, thật ra không chỉ có chuyện làng Thế Vận Hội, còn có việc xây dựng một số địa điểm chủ chốt chúng tôi cũng rất có hứng thú. Ví dụ như bể bơi, sân vận động điền kinh, phòng tập bắn súng. Những thứ này chúng tôi đều muốn thử”.

Lý Thần nghe xong những lời này liền lắc đầu: “Vẫn nên đặt trọng tâm vào một dự án chắc chắn. Toàn bộ khu Thế Vận Hội là một dự án tổng thể vô cùng lớn, làm sao một người có thể ăn hết cả cái bánh được? Không sợ nghẹn chết à?”

Hoắc Hoàn Vũ trợn to hai mắt nhìn Lý Thần, kinh ngạc nói: “Vì sao lời của anh giống hệt lời của bố tôi thế?”