Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 146: Tầm Quan Trọng Của Việc Quyết Định Công Pháp Tu Luyện (2)



Dịch: Lạc Trần

***

Liễu Văn Ngạn nói tới đây, không khỏi dở khóc dở cười: "Nếu sau này ngươi đọc sách, thấy trên điển tịch có một vài điểm mâu thuẫn thì đừng tưởng rằng mình nhìn lầm, cũng đừng cho rằng đấy là lỗi sai của người biên soạn. không phải là sai lỗ hổng. Nói thí dụ như, ghi chép của《 An Bình sử ký 》từng viết, Đại Chu vương đã dùng《 Hắc Phong Sát 》 công pháp để đánh chết một vị Thần Ma, nhưng quyển《 Đại Chu ký 》lại viết rằng, Đại Chu vương dùng《 Thiên Quy quyết 》để lấy mạng một vị Thần Ma, đó không phải là do bọn họ ghi chép sai lầm..."

Liễu Văn Ngạn thở dài, "Nguyên nhân chính là do người sáng tạo ra công pháp đã tự mình đổi tên. Cho nên thời điểm ngươi đọc sách, nhất định phải đối chiếu thông tin kỹ càng, không nên lầm tưởng, chẳng hạn Đại Chu vương chỉ giết một tên Thần Ma chứ không phải hai người. Những người phụ trách việc ghi chép lại sử ký đều rất hỗn loạn, có đôi khi chính bọn hắn đều bối rối, năm đó ta đã từng sửa đổi cái tên này hay sao?"

Liễu Văn Ngạn dứt lời, Tô Vũ lại càng thêm bối rối.

Còn có thuyết pháp này ư?

Đại Chu vương sau này ngẫm lại, liệu có thấy ngượng ngùng vì khi xưa mình đã đặt tên loạn xạ như thế không?

Nghĩ tới chuyện này, Tô Vũ cảm thấy đặc biệt thú vị.

Tô Vũ nhịn không được cười phì thành tiếng, Liễu Văn Ngạn cũng cực kỳ dở khóc dở cười, ông hắng giọng một cái, tiếp tục giảng giải: "Lại nói tiếp, công pháp truyền thừa nổi tiếng nhất của Đại Hạ phủ tới cảnh giới Vô Địch chính là quyển《 Khai Thiên Vô Số Đao 》. Thứ hai là quyển《 Chiến Thần quyết 》mà cách đây ít năm, Chiến Thần điện đã cho lưu hành rộng rãi ra toàn quốc, đây cũng là công pháp chủ tu của Chiến Tranh học phủ."

"Thứ ba chính là《 Vạn Văn kinh 》do Cầu Tác cảnh biên soạn, đây là công pháp chủ tu của Văn Minh học phủ."

"Dĩ nhiên, nói là có thể tu luyện tới cảnh giới Vô Địch, nhưng không có nghĩa là ngươi cứ học theo công pháp của bọn họ liền có thể tu luyện tới tình trạng kia, nếu người người đều luyện thành thì cường giả Vô Địch chẳng còn giá trị gì, vạn tộc cũng sớm đã bị chúng ta san phẳng rồi!"

"Tu luyện, vẫn phải xem chính mình, xem cơ duyên, xem thiên phú, xem kiên trì, xem nỗ lực..."

Liễu Văn Ngạn nghiêm túc nói: "Trước mắt, công khai có thể hỗ trợ tu luyện tới Vô Địch cảnh chỉ có ba môn công pháp đó, dĩ nhiên, ta nói là Đại Hạ phủ! Trên thực tế khả năng còn có một vài công pháp khác, tỉ như bí mật truyền thừa, có một ít gia tộc có đỉnh cấp cường giả tồn tại, biết đâu chính họ lại thôi diễn ra công pháp vô địch riêng, nhưng chính hắn còn chưa đột phá được đến cảnh giới kia nên mới không công khai ra bên ngoài, đến cùng là được hay là không được, cái này ai cũng không thể nói chắc."

"Lão sư, vậy ta nên tu luyện《 Vạn Văn kinh 》?"

Tô Vũ hỏi một câu, Liễu Văn Ngạn lắc đầu đáp: "Cái đấy chỉ có Đằng Không cảnh mới có thể tu luyện, còn cảnh giới Thiên Quân và Vạn Thạch thì không có công pháp truyền thừa xuống, bởi vì Văn Minh sư cất bước liền là Đằng Không, ta kiến nghị ngươi nên tu luyện《 Chiến Thần quyết 》trước, Thiên Quân cảnh có thể khai khiếu 72 khiếu huyệt."

Tô Vũ nghe thế thì mơ hồ có chút thất lạc, kỳ thật hắn muốn tu luyện công pháp mạnh hơn, tỉ như khai khiếu 108 khiếu Địa giai đỉnh cấp công pháp.

Đương nhiên, lão sư đã đề nghị như vậy thì hắn sẽ nghe theo. Tô Vũ tin tưởng Liễu Văn Ngạn cũng sẽ không đề xuất thứ có hại cho mình.

Tô Vũ đang miên man nghĩ ngợi, thì Liễu Văn Ngạn như thể đã đoán được suy nghĩ của hắn, ông bỗng bật cười, đoạn bảo: "《 Chiến Thần quyết 》có hai phiên bản, một cái dành cho người bình thường, một cái lại dành cho thiên tài tu luyện. Phiên bản bình thường bản là dành cho phần lớn học viên đại chúng. Còn Chiến Tranh học phủ thì sẽ lưu truyền một phiên bản dành riêng cho các học viên thiên tài, giúp bọn họ mở ra 108 khiếu huyệt, không chỉ Chiến Tranh học phủ, Văn Minh học phủ kỳ thật cũng giống vậy."

"Khi dạy học thì các lão sư sẽ tùy theo tài năng của học viên tới đâu để lựa chọn tài liệu, nếu là đều hình thức hóa, cái kia chính là quân đội, cũng không cần thiết phải mở học phủ riêng như hiện tại."

Ánh mắt Tô Vũ sáng rực lên, vội vàng nói: "Lão sư, cái kia..."

Liễu Văn Ngạn ngắt lời hắn: "Ngươi có tự tin là chuyện tốt, kỳ thật ngươi bây giờ đã là Khai Nguyên cửu trọng, tiến bộ rất nhanh, ta cũng cảm thấy ngươi hẳn là nên tu luyện công pháp có độ khó lớn một chút, dù cho có thần văn trợ giúp thì ngươi cũng có thể trải nghiệm nhiều hơn tại cảnh giới này, có chậm trễ một chút thời gian cũng không quan trọng."

"Bất quá... Lão sư ngươi không có bản công pháp tiến giai đó."

Liễu Văn Ngạn phân tâm nói chuyện, đồ ăn trong chảo đã bị ông xào nát từ khi nào, nhưng ông nhìn thấy cũng chỉ tặc lưỡi một tiếng, sau đó tùy tiện đem món xào khét lẹt đổ vào trong đĩa, hiển nhiên đấy chính là “cơm trưa” lát nữa của Tô Vũ.

"Phiên bản bình thường thì ta còn có thể nghĩ biện pháp chuẩn bị cho ngươi, nhưng bản tiến giai thì ta không có, ngươi cũng đừng tùy tiện dùng điểm công huân ra ngoài đổi, có đổi thì cũng chỉ lấy được về bản bình thường mà thôi, chỉ tổ uổng phí điểm."

Tô Vũ vội vàng hỏi: "Vậy thì cái kia có thể đến đâu đổi, học phủ chúng ta có không?"

"Không có, chỉ có thể tới đổi ở cao đẳng học phủ thôi, ngươi cứ yên tâm, Văn Minh học phủ chắc chắn có." Liễu Văn Ngạn trấn an hắn: "Chiến Tranh học phủ còn phải tới cầu Văn Minh học phủ để các Văn Minh sư bên ấy viết cho bọn họ một bản《 Chiến Thần quyết 》 ý chí chi văn, hơn nữa còn phải là loại mà các Văn Minh sư đã từng tu luyện qua mới được."

"Cho nên tại Văn Minh học phủ, cũng không ít cường giả sẽ tu luyện《 Chiến Thần quyết 》, Văn Minh học phủ có rất nhiều loại người, tu luyện đủ loại công pháp đều có, bằng không sẽ không viết ra được ý chí chi văn đối ứng, có vài Văn Minh sư vì kiếm tiền, muốn viết thêm một ít ý chí chi văn để bán cho Chiến Tranh học phủ mà không ngại tu luyện hơn mười loại công pháp khác nhau..."

"Thế này cũng được sao?" Tô Vũ kinh ngạc hỏi: "Sẽ không bị xung đột à?"

"Khẳng định là có, thế nhưng nếu ngươi lựa chọn công pháp kĩ càng một chút, vậy thì chưa chắc sẽ xảy ra xung đột, dĩ nhiên, đây chỉ là trò mà những Văn Minh sư không có tiền đồ mới làm."

Liễu Văn Ngạn tiếp tục giảng giải: "《 Chiến Thần quyết 》 phiên bản bình thường và phiên bản dành cho thiên tài kỳ thật có khoảng cách không lớn, bất quá một bên mở ra được 72 khiếu huyệt bên ngoài, một bên thì lại tăng lên thêm 36 khiếu huyệt, cho nên ngươi trước tiên có thể tu luyện 《 Chiến Thần quyết 》phiên bản bình thường, về sau có cơ hội ngươi lại đi đổi lấy phiên bản tiến giai để bổ sung thêm."

"Ngươi đang là Khai Nguyên cảnh, nếu tu luyện phiên bản bình thường thì chỉ cần mở ra 8 cái khiếu huyệt là có thể tiến giai Thiên Quân cảnh. Nhưng nếu tu luyện phiên bản nâng cao, ngươi cần mở ra 12 khiếu huyệt mới được. Như thế có nghĩa là gì? Nghĩa là phiên bản nâng cao sẽ hoàn thiện năng lực của ngươi hơn. Cho nên ngươi phải nhớ, trước tiên ngươi chỉ nên mở ra 8 cái khiếu huyệt cầm chừng thôi, đợi đến học phủ lại đi đổi phiên bản tiến giai, cấp tốc tu luyện 4 cái khiếu huyệt bổ sung, khi đó hẵng tiến giai lên Thiên Quân cảnh, bằng không nếu ngươi lỡ chạm đến cảnh giới Thiên Quân rồi thì sẽ không có cách nào sửa lại được..."

Liễu Văn Ngạn lắc đầu, "Đây cũng là nguyên nhân mà rất nhiều tiểu gia hỏa một mực dừng lại tại Khai Nguyên cửu trọng, nhất quyết không chịu đột phá. Ngươi hẳn phải biết, không ít học viên Khai Nguyên cửu trọng đều đang đợi tới thời gian nhập học rồi mới chính thức tiến giai."

Tô Vũ gật đầu, trước đó hắn còn kỳ quái, Đại Hạ phủ rất nhiều học viên giống như đều dừng lại tại Khai Nguyên cửu trọng chứ không tiến giai, hắn còn tưởng rằng đối phương vô phương đột phá, hiện tại xem ra cũng là đang chờ đợi.

"Cái kia… có vài người đột phá Thiên Quân thì sao?"

"Nếu không phải là đối phương vô tri vô giác, đã tự làm hỏng tiền đồ tương lai của mình, thì nghĩa là trong nhà có người đưa cho y phiên bản tu luyện của thiên tài."

Tô Vũ kinh ngạc hỏi: "Truyền thừa như vậy là không có hạn chế sao?"