Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 148: Sức Mạnh Của Bạo Viên Tộc



Dịch: Lạc Trần

***

Nghe Liễu Văn Ngạn nói như vậy, Tô Vũ không khỏi kích động gật đầu.

Đúng vậy!

Những vị Văn Minh sư ngày ngày ngồi ở phòng nghiên cứu, có lẽ tự thân chiến lực cũng không mạnh, thậm chí còn chưa từng đi tới tiền tuyến một ngày nào, nhưng muốn nói tới công lao thì thật không nhỏ.

Tô Vũ có chút khát vọng nói: "Về sau nếu như ta cũng có thể khai sáng một môn công pháp nào đó thích hợp cho đại chúng, tỉ như địa giai, tu luyện sẽ dễ dàng hơn so với《 Thiên Quân quyết 》, vậy thì xem như ta đây cả một đời cũng không cần phải phát sầu vì điểm công huân nữa."

Liễu Văn Ngạn bật cười lớn, "Rất nhiều Văn Minh sư đều nghĩ hệt như ngươi, thế nhưng hiện thực lại không dễ dàng như thế. Đã nhiều năm như vậy, nếu có thể phát minh ra một cái công pháp càng thêm thích hợp cho nhân tộc tu luyện, vậy thì 《 Thiên Quân quyết 》đã sớm bị đào thải."

Tô Vũ cười ngượng ngùng, không nhắc lại việc này nữa, dù sao đó cũng chỉ là hào hứng nhất thời mà thôi.

Một hồi sau, Tô Vũ lại ngập ngừng lên tiếng: “Thế còn công pháp của các vạn tộc…”

Liễu Văn Ngạn hiểu rõ hắn muốn nói gì, ông đáp: “Dĩ nhiên chúng ta cũng có công pháp của vạn tộc. Hơn nữa còn không ngừng chỉnh sửa.” Nói tới đây, giọng điệu của Liễu Văn Ngạn bỗng trở nên lạnh lùng hơn hẳn. "Vạn tộc vì thu hoạch công pháp mà đã giết không ít người của các chủng tộc khác! Thần tộc vì muốn đạt được công pháp mà không chỉ xếp gián điệp vào phủ ta, hơn nữa còn vì thu hoạch được điểm công lao nên đã giết người không nương tay...."

Liễu Văn Ngạn cười tủm tỉm kể: "Cái này cũng không tính là bí mật, đại khái hơn 80 năm trước, Vạn Tộc giáo cử một tên gián điệp trà trộn vào Văn Minh học phủ, vì để thu hoạch được công pháp 《 Vạn Văn kinh xuất bản lần đầu 》dành cho cảnh giới trên Sơn Hải mà tên kia đã lên Chư Thiên chiến trường, giết hơn mười vị Thần Ma cường giả..."

"Sau đó gã như ý thu hoạch được đủ điểm công huân để lấy công pháp mà gã muốn, nào ngờ phiên bản đó tồn tại không ít vấn đề, chỉ thích hợp cho Nhân tộc tu luyện, mà dù là Nhân tộc tu luyện thì ít nhiều cũng có thể gặp phiền toái, kết quả gã mang nó về Thanh Long tộc, sau đó các vị Văn Minh sư của Thanh Long tộc đã thử tu luyện, kết quả... Toàn bộ phát nổ!"

Liễu Văn Ngạn tặc lưỡi, khẽ lắc đầu, "Tất cả đều tự bạo, Nhân tộc coi như được lợi lớn, không chỉ lập tức phát hiện ra gián điệp, hơn nữa còn ý thức được công pháp của mình có vấn đề rất lớn, thế nhưng dưới tình huống bình thường, dù cho không thích hợp để tu luyện thì cũng sẽ không có chuyện chúng ta để cho đỉnh cấp cường giả Nhân tộc trực tiếp nổ tung như thế."

"Về sau, Văn Minh sư của Nhân tộc đã sửa đổi rất nhiều trong bản công pháp nọ, sau đấy cố ý thả ra một vài bản công pháp phiên bản chưa hoàn thiện, gián điệp trộm mang về, vạn tộc không ít người chết."

Ông kể chuyện bằng giọng điệu cực kỳ vui vẻ, nhưng Tô Vũ càng nghe lại càng cau chặt mày, chờ Liễu Văn Ngạn nói xong, Tô Vũ mới trầm giọng hỏi: "Lão sư, thế thì Văn Minh sư của chúng ta cũng sẽ có không ít người chết a?"

"Ừm." Liễu Văn Ngạn gật đầu, "Ngươi tính toán ta, ta tính toán ngươi, đây là chuyện rất bình thường. Văn Minh sư của Nhân tộc vì nếm thử vạn tộc công pháp, hằng năm cũng sẽ chết người, có kẻ điên, có người tự bạo, những chuyện này đều đã từng xảy ra, nhưng không thể bảo bọn họ đừng đi nghiên cứu. Tất cả chủng tộc đều đang ngày đêm tiến bộ, nếu Nhân tộc đứng khựng lại một chỗ, không biết người không biết ta, thế thì làm sao có thể chiến đấu lại bọn chúng?"

Hai sư đồ nói tới đây thì bầu không khí bỗng trở nên ảm đạm hẳn, cả hai không nói gì tiếp, chỉ yên lặng ăn cơm.

Chờ tới khi xong bữa, Tô Vũ chuẩn bị rời đi, Liễu Văn Ngạn mới lên tiếng: "Bạch Phong bên kia, gần nhất xác thực có chút phiền phức, ngươi rốt cuộc có muốn theo hắn học tập hay không, đợi tới học phủ rồi, chính ngươi nên tự mình cân nhắc một chút."

"Ta biết rồi."

...

Tạm biệt Liễu Văn Ngạn, Tô Vũ đi về nhà.

Ngoại trừ công pháp tu luyện nhục thân, kỳ thật hắn cũng có thể tu luyện ý chí lực bằng cách quan sát công pháp vạn tộc nguyên bản!

Thiên Quân cảnh công pháp, cần ý chí lực chứa đầy 20 - 49% mới có thể xem, hắn mới vừa đạt tới mức 20% không lâu, hiện tại cũng có thể nhìn một chút tàn phiến bản thiếu, phiên bản hoàn chỉnh thì hắn vẫn chưa đủ thực lực để xem được.

Mà trong tay Tô Vũ bây giờ vừa khéo có một bản tàn phiến.

Lần trước lúc gặp Bạch Phong, đó là lần đầu tiên Tô Vũ quan sát, cái gì cũng không thấy, hỗn loạn hết nửa ngày.

Văn Minh sư tại giai đoạn này, đều phải xem những mảnh vỡ tương tự để tu luyện, cường hóa ý chí của mình.

Ý chí lực đối kháng sẽ trợ giúp ý chí lực tăng lên.

Chờ đến giai đoạn dưỡng tính, lúc ấy sẽ có thêm nhiều phương thức khác để bọn họ nâng cao năng lực của bản thân.

...

Trong nhà.

Tô Vũ lấy mảnh vỡ xương cốt kia ra, tác dụng lớn nhất của nó chính là giúp hắn rèn luyện ý chí lực.

Hiện tại công pháp《 Chiến Thần quyết 》vẫn còn đang chờ Liễu Văn Ngạn chuẩn bị cho, Tô Vũ cũng không có việc gì quan trọng cần làm, cho nên mấy ngày này hắn chỉ định tập trung rèn luyện ý chí lực, miễn cho đến khi nhập học, ngay cả nguyên bản hắn cũng chẳng xem được, lãng phí hết cả thời gian cùng cơ duyên ở đó.

Ý chí lực của Tô Vũ nhanh chóng bao trùm mảnh xương, hắn bắt đầu tĩnh tâm quan sát.

"Đây là..."

Tô Vũ tập trung ngắm nhìn hàng chữ mông lung trên mảnh xương, hắn cẩn thận phán đoán một thoáng, rất nhanh liền nhận ra đây chính là chữ viết sở thuộc của Bạo Viên tộc!

Đây là một chủng tộc đối lập mà Nhân tộc thường gặp trên Chư Thiên chiến trường, bọn họ chiến đấu hết sức hung mãnh.

Tương truyền, ở Chư Thiên có mấy binh đoàn dưới Đằng Không cảnh cực kỳ tinh nhuệ, mà Bạo Viên tộc chính là một trong số đó. Thiên Quân cảnh Bạo Viên ra tiền tuyến, chém giết đối thủ như thể hoàn toàn không muốn sống.

Nhân tộc ngang nhau số lượng binh đoàn, thực lực tương đương với Bạo Viên tộc, bình thường xui xẻo tao ngộ với đối phương thì rất nhanh liền sẽ bị đánh tới tan tác.

Không phải Nhân tộc không mạnh, mà là chủng tộc này quá điên cuồng, chiến đấu hoàn toàn mất hết ý thức, hung ác khó tả.

Đương nhiên, đối phương chính diện chiến đấu rất mạnh, một khi tiến vào bẫy rập, cũng sẽ đần độn công kích, cho nên chỉ cần các vị tướng lĩnh bố trí kế hoạch thỏa đáng thì sẽ rất dễ dàng đẩy đối phương vào sát cục. Trên chiến trường, Bạo Viên tộc thường xuyên tổn thất hết sức thảm trọng.

Tô Vũ lắc đầu, không tiếp tục suy nghĩ về vấn đề này.

Chữ viết của Bạo Viên tộc là một môn ngôn ngữ mà hắn đã từng học qua, cho nên hiện tại hắn có thể nhận biết những văn tự trước mắt.

"《 Tí Trảm 》?"

Tô Vũ chỉ có thể đọc được chữ viết, còn về việc có thể hiểu rõ hoàn toàn ý nghĩa của nó hay không thì hắn không quá chắc chắn.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy chữ viết trong vạn tộc công pháp nguyên bản, trước đó lúc hắn học đều là dùng bản dập.

Càng xem một hồi, ý chí lực của Tô Vũ cũng bắt đầu tiêu hao nhanh chóng, bất quá Tô Vũ không mấy để ý, đọc chữ trên loại mảnh vỡ này cơ hồ không có gì nguy hiểm, nếu ý chí lực hao hết thì tự nhiên sẽ tự động rời khỏi mà thôi.

"Bạo Viên tộc có sức mạnh hai tay hùng hồn, 《 Tí Trảm 》 là chiến kỹ trong tình huống tay không tấc sắt mà Bạo Viên tộc thường dùng..."

Tô Vũ dần dần xem hiểu một chút, đây là một loại võ kỹ.

Tu luyện bằng cách tăng cường sức mạnh lên hai cánh tay.

Mơ hồ trong đó, hắn thậm chí thấy được một đầu viên hầu to lớn.

Giờ khắc này, Tô Vũ bỗng nhiên nhận ra một thứ!

"Đây là ý chí chi văn... Là vạn tộc ý chí chi văn!"

Hắn giật mình đến ngây người, cảm giác bản thân vừa mới vỡ lẽ ra một thứ.

Ngày đó, lúc Bạch Phong dạy hắn về thần văn, hắn liền cho rằng ý chí chi văn là thứ duy nhất chỉ riêng Nhân tộc mới có.

Hiện tại hồi tưởng một chút mới biết, thì ra nguyên bản thần văn chính là thu hoạch dựa theo vạn tộc nguyên bản, hoặc là nói ngay từ đầu chính Nhân tộc đã tích lũy được những thứ tinh hoa này từ vạn tộc.

"Cho nên vạn tộc nguyên bản, kỳ thật chính là ý chí chi văn, không phải chỉ Nhân tộc mới có."

"Bản này chẳng qua chỉ là tàn phiến, nhưng hóa ra vạn tộc nguyên bản sẽ kéo dài thời gian bảo tồn hơn so với ý chí chi văn của Nhân tộc."

Tô Vũ thầm phán đoán một phen, không rõ thứ mà Bạch Phong viết cho hắn lần trước rất nhanh đã mất tác dụng, ấy là do vật dẫn không đủ hữu hiệu, hay là do thực lực của anh ta còn chưa đủ mạnh.