Vĩ Lam

Chương 31: Trốn chạy (8)



"Mẹ kiếp!"

Gương mặt tuấn tú của Lâm Huân trở nên hết sức dữ tợn, trán nổi đầy gân xanh, hắn giơ chân đá lên cạnh bàn, muốn phát tiết lửa giận. Cái bàn vì lực đá của hắn mà lùi về phía sau, tạo ra âm thanh ken két chói tai.

Con ả khốn khiếp, thà cắn lưỡi tự vẫn cũng không muốn hầu hạ hắn. Ánh mắt khinh miệt, giễu cợt của cô ta như một cây kim sắc nhọn đâm sâu vào lòng hắn. Lâm Huân đã quen với việc luôn có đàn bà vây quanh, đem hắn làm tâm điểm, hành động của cô khiến hắn không thể nào chấp nhận được.

Thấy Hạ Lam sắc mặt trắng bệch, hơi thở khó khăn nằm trên mặt bàn, khóe miệng máu vẫn không ngừng chảy. Đáy mắt lộ ra một tia quỷ dị.

Muốn chết sao?Đừng có hòng!Mày nên sống để nếm mùi bị tao hành hạ mới phải.

"Gọi bác sĩ, bằng mọi giá phải để nó sống!"Lâm Hiên ra lệnh cho thủ hạ, tầm mắt vẫn dính chặt và cô gái đang cận kề giữa sự sống và cái chết.

"Dạ"Tên thủ hạ hoảng hốt, nhanh tay gọi cho bác sĩ.

...

Hạ Lam cảm thấy toàn thân vô cùng đau đớn, nhất là phần bụng và lưỡi, đôi mắt bị đánh cho sưng tím thật to nên cô mở mắt cực kỳ khó khăn, hai mắt cứ như bị cái gì đè lại, khó chịu vô cùng.

"Tỉnh?"Giọng người đàn ông từ tính, trầm thấp rất dễ nghe, nhưng truyền vào tai Hạ Lam lại trở thành giọng nói của ác ma. Hắn ngồi đối diện giường cô, vẫn một thân tây trang thẳng tắp, bộ dạng hung tợn đã biến mất hoàn toàn, giờ phút này trông hắn vô cùng phong độ và lịch lãm, là hình mẫu yêu thích của chị em phụ nữ thời nay.

"Tôi cứ tưởng xác của mình đã được ngài đây hưởng thụ sau đó vứt một xó nào đó rồi cơ đấy."

Nghe được ý châm chọc trong câu nói của Hạ Lam, sắc mặt thoáng chốc trở nên khó coi, Lâm Hiên nhìn chằm chằm cô gái bị đánh thành cái đầu heo đang nằm liệt trên giường, mỉa mai "Dung mạo xấu xí của cô, tôi không cứng được."Ngữ khí của hắn vô cùng bình thản, giống như hắn chưa từng có ý định cưỡng bức cô vậy.

Mặt cô bị biến dạng không phải do hắn mà ra sao? Giờ còn dám chê cô xấu.

Nghĩ đến đã hai lần cô suýt chút nữa bị cưỡng gian, à không ba lần. Nhớ đến lần đầu tiên, đôi mắt cô trở nên âm trầm, liền cười lạnh.

Đàn ông đúng là lũ chỉ biết sống bằng nửa thân dưới.

"Tôi không ngờ anh có sở thích vừa đánh vừa xoa đấy."

"Một khi đã bước chân vào đây, sống chết là do tôi quyết định"Lâm Hiên đứng dậy, nói tiếp: "Nên đừng dùng trò cắn lưỡi mà thoát khỏi tôi, tôi không ngại nhét giẻ lau vào miệng cô đâu."

Ngữ khí của hắn mang theo uy hiếp, đe dọa giống hệt một đế vương độc tài, luôn tự cho mình là đúng.

Khóe miệng Hạ Lam nhếch lên thành một độ cong nhỏ.

Một khi người ta đã muốn tự vẫn thì có rất nhiều cách. Điều này anh cũng không hiểu?

"Chỉ cần ngài không nhét thứ bẩn thỉu kia vào người tôi là được."Giọng cô mang theo ý khinh thường, bỡn cợt.

Lâm Hiên bị lời nói của hắn chọc tức,tới gần chỗ Hạ Lam, đạp cô ngã lăn xuống giường.

Theo động tác ngã xuống của Hạ Lam, kim truyền dịch bỗng quay thành một hình vòng cung trong cổ tay cô, sau đó bứt ra, làm Hạ Lam đau tái mặt.Máu từ cổ tay từ từ thấm vào lớp băng.

Mắt thấy Hạ Lam đau đớn, hắn cười hả hê "Nói nhiều như vậy thì chắc đã khỏe rồi."Cô vẫn còn giữ được mạng thì hắn cũng không cần kiêng nể gì nữa.

Hạ Lam vịn tay vào cạnh giường, làm điểm tựa đứng lên, đột nhiên bàn tay cô ấn mạnh xuống giường, dùng tư thế nâng hai chân lên đá vào bản mặt đang đắc ý của hắn.

Toàn thân Lâm Hiên bị cú đá bất ngờ của Hạ Lam đánh vào người, theo quán tính ngã xuống.Đỉnh đầu đập vào cái tủ nhỏ bên cạnh giường.Lâm Hiên chịu đau đớn, hắn không nhịn được rên rỉ.

Hạ Lam lấy chân đạp lên bụng hắn, chân ấn sâu xuống, Lâm Hiên ăn đau đến mặt trắng bệch. Sau đó, cô quỳ trên người Lâm Hiên tay tạo thành nắm đấm không ngừng đấm vào gương mặt điển trai của hắn.

Mặt bà thành đầu heo chứ chân tay bà không có què.Đánh mày thì bà vẫn còn sức đấy.

Nhiều ngày qua phải đóng vai 'bạch liên hoa' khiến cho tinh thần và thể xác của Hạ Lam bị suy giảm rất nhiều. Lâu lắm mới được sống là chính mình, cô không thể bỏ qua cơ hội ngàn vàng này được.

Nghĩ đến đây, cô càng đánh càng hăng, lực đạo rơi xuống cũng mạnh hơn.

Tuy nhiên, để dẫn dắt được một tổ chức tội phạm lớn, Lâm Hiên cũng không phải là người tầm thường.So với Hải Xu đã từng đối nghịch với Hạ Lam trước đây thì vẫn hơn vạn dặm.

Bàn tay mạnh mẽ hữu lực của hắn giơ lên, dễ dàng khống chế được cánh tay đang rơi xuống trên mặt mình, hắn nhanh gọn nâng cơ thể nhỏ bé của cô lên, ném sang vách tường bên cạnh.Lưng gầy yếu bị đập mạnh vào tường, xương sườn như muốn gãy ra từng đoạn.

Nhưng Hạ Lam hồi phục tinh thần rất nhanh, cô dùng chân quét ngang khiến hắn té ngã, gương mặt điển trai đập xuống sàn nhà lần nữa.

Tiếng ồn ào trong phòng làm kinh động đến thủ hạ đang đứng canh bên ngoài, bọn họ xông vào, cảnh tượng Lâm Hiên và Hạ Lam đang đánh nhau khắp phòng, đồ đặt vì trận ẩu đả của hai người mà vỡ vụn.

Lâm Hiên nhìn thấy thủ hạ đang đứng ngoài kia, hắn phun ra hai chữ "Kìm điện"

"Vâng"Tên thủ vệ lấy kìm điện từ trong vạt áo, chạy đến chỗ Hạ Lam đang bị Lâm Hiên kìm hãm.

Hạ lam đang điên cuồng giãy dụa trong tay hắn, đột nhiên có một luồng điện chạy dọc theo cơ thể cô,trước mắt cô bỗng nhiên tối sầm.

____

Hôm nay mệt quá nên lết từng chữ và đăng 1 chương thôi. Khen tui siêng đi nek.