Viết Lại Những Vì Sao

Chương 17



“Hy Hy, em nói xem, ngày mai em có thể xuống giường không?”

“Hy Hy, anh sướng quá, em mút chặt anh quá!”

“Hy Hy, côn th*t có to hơn 3 năm trước không?”

“Hy Hy, em rên to hơn một chút đi, để mọi người đều biết em sướng thế nào!”



Từng lời nói phóng đãng làm cô đỏ mặt, nhưng cô rất thích nghe anh nói những lời này, vì lần nào cô cũng ướt hơn và tim càng đập loạn hơn.

Chỉ là sức lực anh quá mạnh, cô chỉ có thể ngâm nga dưới thân anh, khó có thể trả lời liền mạch. Cô đã lên đỉnh không biết bao nhiêu lần mà anh vẫn còn chưa bắn ra.

Cuối cùng, Triệu Lạc Hy không chịu nổi nữa, đành phải co rút hoa huy*t và cầu xin anh: “Bác Thần … Anh … Mau bắn đi … Em … Em mệt quá …”

Cô gái mềm oặt dựa vào vai anh, mặc kệ cho anh rút ra đâm vào như cái máy dập, Phong Bác Thần thở hổn hển đáp lời: “Em kẹp chặt chút!”

Ngoan ngoãn nghe lời, cô kẹp chặt hoa huy*t làm cho anh sướng tê dại, mồ hôi trên trán của anh cũng dần chảy xuống khuôn mặt anh tuấn, càng thêm tà mị. Phong Bác Thần ôm cô trở lại giường, nhưng anh vẫn đứng bên dưới giường, ôm thẳng hai chân của cô lên và nghiêng người về trước dập thật mạnh.

Triệu Lạc Hy thét chói tai, cô chịu không nổi, cảm giác lên đỉnh lại ập đến, côn th*t chọc vào quá sâu làm cô vừa đau vừa sướng. Phong Bác Thần cũng cảm giác được mình muốn ra bèn nói: “Bảo bối, chúng ta cùng nhau nào.”

Nói rồi, anh tăng tốc thêm vài trăm lần, cuối cùng cảm giác tê dại lan tràn đánh vào não, quy đầu chọc vào tử cung bắn toàn bộ tinh dịch tích lũy cho cô, mà Triệu Lạc Hy cũng tương tự phun ra âm tinh xối lên quy đầu của anh.

Bụng nhỏ cô trướng lên vì anh vẫn chưa rút côn th*t ra, sau khi bắn hết, anh mới từ từ rút ra làm cho hỗn hợp d*m thủy và tinh dịch ào ạt trào khỏi hoa huy*t đang sưng đỏ mấp máy.

Cảnh tượng dâm mỹ làm cho anh lại muốn thêm một màn giao hoan nhưng biết cô đã kiệt sức nên anh hôn nhẹ lên trán cô, rồi bế cô vào phòng tắm rửa sạch.

Khi hai người ngả lên giường lần nữa đã là 3 giờ sáng, cô mệt mỏi rúc vào trong lồng ngực ấm áp rồi ngủ say, còn anh lắng nghe tiếng ngáy nhè nhẹ của cô, nhìn thấy cô gái nhỏ mình nhớ thương suốt 3 năm nay đã cuộn trong lòng, cảm thấy yên bình vô cùng.

Hai người tỉnh dậy đã là 12 giờ trưa, cái bụng nhỏ của cô kêu vang làm anh bật cười vội gọi nhà hàng gần đó giao nhanh một set ăn trưa đầy đủ dinh dưỡng gồm món mặn, cơm và canh. Sau đó, anh rất ra dáng người chồng yêu thương vợ, bày toàn bộ đồ ăn ngon lành lên một cái bàn nhỏ bưng lên giường cho cô.

Sau khi hai người ăn no nê thì anh lại đè cô lăn giường thêm vài lần, đến khi cô giận dỗi mới chịu bắn ra. Cả hai người lại ngủ đến tối mịt mới ăn khuya.