Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 104: Chèn ép Cố Thị



Dịch Bách nhăn mặt nhíu mày, cúi đầu nhỏ giọng nói.

Lời vừa nói xong, mặt Mộ Bắc Ngật đã đen như đít nồi.

“Đến đồn cảnh sát xem tình hình.”

Bữa ăn của nhà họ Mộ kết thúc, Cố Lan Tâm có chút lúng túng, Mộ phu nhân và Mộ Thiếu Lãnh đều không ưa gì cô, cô ta vốn có thái độ không gây phiền phức, tránh xa bọn họ.

Bữa ăn kết thúc, cô ta chủ động gọi ông Mộ đến phòng sách nói chuyện, Mộ phu nhân và Mộ Thiếu Lãnh nhìn Cố Lan Tâm đi theo ông Mộ vào phòng sách, Mộ phu nhân cảm thấy e ngại, bàn tay nắm chặt.

Sắp đến ngày cưới, ông Mộ lại coi trọng Cố Lan Tâm như vậy, đã đến lúc phá hỏng việc rồi, Mộ phu nhân cười tươi, ánh mắt tinh ranh.

Một đêm trôi qua, Mộ Bắc Ngật chống chọi với cơn sốt, ở Mộ Thị làm việc cả đêm.

Buổi sáng ngày hôm sau, Cố Thị vốn bình an vô sợ bỗng nhiên cổ phiếu sụt giảm, vài hạng mục trong tay đều bị cướp mất, nhất thời tất cả hạng mục trong tay đều không còn nữa, khách hàng ít đi rất nhiều, đối với một Cố Thị vẫn luôn ổn định thì đây là một chấn động rất lớn, một biến cố rất lớn!

Mới sáng ra Cố Chấn Hải đến công ty đã nghe thấy tin tức này, sắc mặt tái mét, tài liệu trong tay rơi xuống đất!

Người ông ta lảo đảo, có chút không chấp nhận được ngã về phía sau, may mà thuộc hạ kịp đỡ lấy ông ta nếu không đã ngã đập đầu xuống đất rồi.

Cố Chấn Hải hít một hơi thật sâu, “Lan Tâm đang ở đâu? Mau gọi Lan Tâm đến đây, chuyện này là như thế nào?”

Mộ Bắc Ngật mặt lạnh lùng, hai chân vắt chéo, ngón tay gõ trên bàn, chậm rãi nhìn số liệu cổ phiếu trên màn hình máy tính, đây chính là một cú đánh lớn vào Cố Thị!

Dịch Bách ở bên cạnh, cậu ta có thể cảm nhận được lần này Mộ Bắc Ngật đã phẫn nộ tức giận như thế nào mới không chút nể tình ra tay với Cố Thị!

Nam Thần An ở bên cạnh Cố Tiểu Mạch cả một đêm, thuốc gây mê vẫn chưa hết, Cố Tiểu Mạch vẫn chưa hề có dấu hiệu tỉnh lại, anh ta nhẹ nhàng đưa tay ra làm giãn đôi lông mày đang cau lại của Cố Tiểu Mạch.

Làm xong tất cả mới đi ra khỏi phòng bệnh nghe báo cáo của thuộc hạ.

Biết được người đứng đằng sau ra lệnh, Nam Thần An nheo mắt đầy nguy hiểm, không ngờ lại là Cố Chấn Hải.

Anh ta nắm chặt hai tay, nhưng vì Cố Chấn Hải là bố của Cố Tiểu Mạch nên anh ta vẫn có chút kiêng dè, anh ta quyết định đợi Cố Tiểu Mạch tỉnh lại rồi tính tiếp!

Nhưng câu tiếp theo của thuộc hạ khiến trái tim Nam Thần An đập lỗi nhịp, Mộ Bắc Ngật đã trực tiếp ra tay chèn ép Cố Thị hơn nữa còn ra tay không chút nể nang. Cái kiểu bảo vệ một cách quang minh chính đại này khiến Nam Thần An sững sờ, ánh mắt lạnh lùng, “Đến Mộ Thị!”

Nam Thần An đến Mộ Thị một lần nữa, lúc anh đi theo nhân viên đến phòng làm việc, Mộ Bắc Ngật đang nhìn chăm chú màn hình máy tính.

Nghe thấy tiếng, anh ngẩng đầu lên nhìn, hai người đàn ông từ trước đến giờ mỗi lần gặp nhau đều như đi đánh trận, đao súng luôn trong tư thế sẵn sàng.

Mộ Bắc Ngật đứng lên, chỉ vào ghế sofa, “Ngồi.”

“Tôi không ngồi đâu, tôi đến chỉ để hỏi Tổng giám đốc Mộ một chuyện.”

Nam Thần An bước đến trước bàn làm việc, ánh mắt thẩm vấn.

“Tổng giám đốc Nam có chuyện gì?”

“Tôi nghe nói Tổng giám đốc Mộ đã ra tay với Cố Thị rồi, nhưng tôi cảm thấy rất kỳ lạ, đó là nhà vợ của Tổng giám đốc Mộ, Tổng giám đốc Cố là bố vợ tương lai của Tổng giám đốc Mộ, vậy mà Tổng giám đốc Mộ lại ra tay với ông ấy, hình như không tốt lắm, lý do là tại sao?” Nam Thần An nói từng câu từng chữ rất rõ ràng, không hề che giấu đi mục đích thăm dò của mình.

Mộ Bắc Ngật gật đầu, “Bởi vì Cố Tiểu Mạch.”

Nam Thần An không hề muốn nghe câu trả lời này, anh ta có chút phẫn nộ, liếc nhìn anh một cái, “Tổng giám đốc Mộ, Tiểu Mạch cô ấy không phải là người phụ nữ mà anh có thể tùy tiện chơi đùa, nếu anh chán cô Cố rồi, Kinh Đô có rất nhiều phụ nữ, anh có thể tùy ý chọn, nhưng Cố Tiểu Mạch thì không được, cô ấy không chỉ có một mình, cô ấy còn có tôi, Tổng giám đốc Mộ!”

Nam Thần An không chút chần chừ do dự tuyên bố chủ quyền, mặt Mộ Bắc Ngật tối sầm, ánh mắt lạnh lùng, “Ai nói cô ấy là của anh?”

“Tôi có thể bảo vệ cô ấy.”

Nam Thần An có chút phẫn nộ, hai tay chống xuống bàn làm việc, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm anh.

“Cô ấy sẽ không đồng ý.” Mộ Bắc Ngật hiểu rõ tính cách của Cố Tiểu Mạch, với nguyên tắc của cô, tuyệt đối sẽ không chịu khuất phục!

Chỉ sáu chữ như con dao sắc nhọn đâm vào tim Nam Thần An, anh ta nổi giận, sắc mặt có chút khó coi.

Cuối cùng Nam Thần An không biết mình đã rời khỏi Mộ Thị như thế nào, câu nói của Mộ Bắc Ngật cứ văng vẳng bên tai anh ta.

Cho đến lúc lên xe, hai tay vo thành nắm đấm, tức giận đấm lên ghế, tất cả sự ấm áp dịu dàng trên khuôn mặt anh ta đều biến mất, trở thành một áng mây lạnh lẽo, đôi mắt sâu thẳm không biết ẩn chứa thứ gì mà khiến người ta có chút sợ hãi.

Tin tức Mộ Thì chèn ép Cố Thị rất nhanh đã truyền đến nhà họ Mộ, sau khi Mộ phu nhân nghe thấy, sắc mặt hiện lên sự kinh ngạc và vui mừng, sau đó bà cười khinh bỉ.

Mặt Cố Lan Tâm cực kỳ khó coi bước từ phòng Mộ Bắc Ngật ra, nhưng dù cô ta có như thế nào cũng không thể nổi giận lúc ở nhà họ Mộ!

Ở một nơi khác, Mộ Bắc Ngật đứng lên đi ra bên ngoài, chuẩn bị dặn dò Dịch Bách lái xe đến bệnh viện thăm Cố Tiểu Mạch thì chuông điện thoại reo lên.

Là điện thoại của ông Mộ, Mộ Bắc Ngật có chút không vui nghe máy, “Ông nội.”

“Bây giờ về nhà ngay lập tức, không quan tâm cháu đang ở đâu!”

Giọng ông Mộ cực kỳ lạnh lùng, còn có chút phẫn nộ.

Bởi vì chuyện của Cố Thị sao?

Mặt Mộ Bắc Ngật lạnh như băng, nhất thời không nói được anh có cảm xúc gì, nhưng chỉ có thể nghe lời ông Mộ, quay về nhà họ Mộ.

Ngón tay run run, Cố Lan Tâm vịn vào lan can, không ngờ Mộ Bắc Ngật lại vô tình như vậy…

Cô ra hít một hơi thật sâu, chuẩn bị quay người đi xuống tầng, lúc đi qua phòng của Mộ Thiếu Lãnh, cô ta bị chặn lại.

Mộ Thiếu Lãnh đứng dựa vào cửa, khoanh tay trước ngực, lạnh lùng liếc nhìn Cố Lan Tâm, khóe miệng nhếch lên lộ nụ cười trêu chọc.

Cố Lan Tâm nhìn thấy Mộ Thiếu Lãnh liền muốn đi ngang qua nhưng Mộ Thiếu Lãnh lại giơ chân ra, Cố Lan Tâm bất ngờ vấp vào chân cậu ta.

“A”, Cố Lan Tâm hoảng hốt hét lên một tiếng, trơ mắt nhìn mình sắp ngã xuống đất.

Nhưng cô ta chưa chạm vào đất thì Mộ Thiếu Lãnh đã đưa tay ra đỡ lấy cô ta, ôm người đẹp vào lòng, cậu ta ôm eo Cố Lan Tâm, ánh mắt nhìn Cố Lan Tâm đầy thích thú, trêu chọc nói, “Cô Cố, cô đây là chủ động lao vào lòng tôi à?”

Cố Lan Tâm hoảng hốt, vội vàng đưa tay muốn đẩy Mộ Thiếu Lãnh ra, “Cậu buông tôi ra!”

Mộ Thiếu Lãnh lại không làm theo ý cô ta, người phụ nữ đã đi theo Mộ Bắc Ngật năm năm, Mộ Thiếu Lãnh muốn nếm thử xem cô ta ngon như thế nào.

Cậu ta ôm Cố Lan Tâm đi vào trong phòng, quang minh chính đại kéo cô ta vào phòng, đến cửa cũng không thèm đóng lại.

Cố Lan Tâm sợ hãi, cố gắng đẩy Mộ Thiếu Lãnh ra, hét lên, “Mộ Thiếu Lãnh, cậu buông ra! Nếu ông Mộ biết sẽ không bỏ qua cho cậu đâu.”

Bỗng nhiên Mộ Thiếu Lãnh đẩy Cố Lan Tâm vào tường, chống hai tay ở hai bên, đôi chân dài kẹp chặt chân cô ta không cho cô ta cử động, đồng thời lên tiếng uy hiếp, “Kể cả ông nội nhìn thấy, ông cũng chẳng làm gì được tôi, nếu cô còn cử động, tôi sẽ hôn cô đó.”

Mộ Thiếu Lãnh ở trước mặt Cố Lan Tâm giống như một con ác quỷ, nhan sắc của cậu ta so với Mộ Bắc Ngật thì còn kém một bậc, Cố Lan Tâm run rẩy, hôm nay sao lại xui xẻo thế chứ??

Nhưng cô ta vẫn kiên quyết phản kháng lại, “Cậu mau buông tôi ra!”

“Suỵt!”

Ngay giây sau, Mộ Thiếu Lãnh chặn miệng cô ta lại.

Cố Lan Tâm trợn trừng mắt, cô ta vô cùng kinh ngạc, sau đó lập tức nổi giận, không hề quan tâm điều gì nữa mà đẩy Mộ Thiếu Lãnh ra, hung dữ tát cho Mộ Thiếu Lãnh một cái.

Cố Lan Tâm tát Mộ Thiếu Lãnh xong mới cảm thấy lo lắng, cô ta vừa tát cháu trai cưng của nhà họ Mộ, Mộ Thiếu Lãnh ôm mặt, bộ dạng kinh ngạc nhìn Cố Lan Tâm, sau đó nổi giận, “Người phụ nữ này, cô dám đánh tôi? Không nhìn ra một người có bộ dạng yếu ớt lại hung dữ như vậy, có điều tôi rất thích.”

Mộ Thiếu Lãnh quyết định phải nếm thử mùi vị của Cố Lan Tâm người phụ nữ này, cậu ta buông tay xuống, đi đến nhấc bổng Cố Lan Tâm lên, ném xuống giường.

Cố Lan Tâm hét lên, “Cứu mạng.”

Người làm ở tầng dưới dù có nghe thấy nhưng ở trước mặt Mộ Thiếu Lãnh cũng không dám đứng ra.

Cũng may có Mộ Bắc Ngật, anh vừa bước đến phòng khách thì nghe thấy tiếng kêu cứu của Cố Lan Tâm, tiếng kêu phát ra từ phòng của Mộ Thiếu Lãnh.

Anh nhíu mày, sải bước đi lên tầng, vừa đến trước cửa phòng Mộ Thiếu Lãnh đã nhìn thấy Mộ Thiếu Lãnh đang đè lên người Cố Lan Tâm còn Cố Lan Tâm thì đẩy Mộ Thiếu Lãnh ra.

Mộ Bắc Ngật bước thật nhanh đến, từ đằng sau kéo Mộ Thiếu Lãnh ra rồi ném sang một bên.

Cố Lan Tâm vội vàng chỉnh sửa lại váy của mình rồi ngồi dậy, khuôn mặt tủi thân vô cùng, Mộ Bắc Ngật liếc nhìn Mộ Thiếu Lãnh một cái, hung dữ cho cậu ta một cú đấm.

Không chút nể nang đấm vào miệng Mộ Thiếu Lãnh, máu tươi chảy ra, anh vẫn chưa hết sốt, cổ họng đau kinh khủng, giọng nói khàn đặc, “Mộ Thiếu Lãnh, lên cơn điên à?”

Mộ Thiếu Lãnh bị anh túm cổ áo, nhưng lại cười không hề quan tâm, “Mộ Bắc Ngật à, anh đúng là không hiểu gì cả, tôi chỉ đang dạy dỗ cô ta giúp anh để vợ chồng hai người hứng thú hơn, nếu không sau này rất khó có thai, đến lúc đó ông nội sẽ nóng lòng lắm đó.”

Mộ Bắc Ngật nhìn Mộ Thiếu Lãnh, đối với việc Cố Lan Tâm bị bắt nạt, anh chỉ muốn giúp cô ta xả giận chứ trong lòng không hề có cảm giác ghen tuông.

Chỉ là mặt lạnh lùng đấm vào mặt Mộ Thiếu Lãnh, hết cú đấm này đến cú đấm khác, xuống tay rất mạnh.