Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 123: Tin xấu



Sự kháng cự và bài xích mà Cố Tiểu Mạch dành cho Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật không thể nào không biết, sau khi Dịch Bách đưa anh về nhà, anh liền suy nghĩ về chuyện này.

Tiếng xe đi lại bên ngoài càng ngày càng vắng vẻ rồi yên tĩnh hẳn, đêm đã muộn.

Cố Tiểu Mạch lén lút quay về bệnh viện, cô ở bên Nám Nám suốt một đêm, bệnh viện đang chuẩn bị phẫu thuật cho Nám Nám, Cố Tiểu Mạch bất giác chờ mong và hi vọng.

Cô chớp chớp mắt, mặc dù cô không có cảm giác gì với bố đẻ của Nám Nám nhưng nếu hắn có thể cứu được Nám Nám thì Cố Tiểu Mạch có thể bỏ qua tất cả.

Vừa sáng sớm Vương Duệ đã đến bệnh viện, hắn đội mũ lưỡi trai màu đen, mắt nhìn xung quanh như thể đang tìm kiếm gì đó, đến lúc hắn thấy Cố Tiểu Mạch bước ra từ phòng bệnh, đôi mắt hắn sáng lên, hắn đi đến chặn đường của Cố Tiểu Mạch.

Cố Tiểu Mạch chau mày, hững hờ hỏi, “Anh đến làm gì?”

“Dù sao tôi cũng là bố đẻ của con bé, đến bây giờ em vẫn không để tôi nhìn con bé một chút sao?”

Cố Tiểu Mạch bị hắn nói đến mức cạn lời, nhưng cô nghĩ một lát, cô đúng là không có quyền cấm Nám Nám và bố đẻ của con bé gặp nhau…

Hai người đi đến phòng bệnh, Vương Duệ bước vào, từ trên cao nhìn Nám Nám, hình như đang nhớ điều gì đó, sánh mắt sáng long lanh.

“Nám Nám cần nghỉ ngơi, nếu anh nhìn xong rồi thì đi ra ngoài.”

“Tôi nói này Cố Tiểu Mạch, đây là con của tôi, lẽ nào tôi không có tư cách để thăm con bé sao?” Vương Duệ đi đằng sau Cố Tiểu Mạch, lên tiếng trách móc.

Cố Tiểu Mạch trợn trừng mắt, cô đè nén sự phẫn nộ trong lòng, những cuối cùng không khống chế được.

Cô bỗng nhiên quay người lại, nhìn Vương Duệ từ đầu xuống chân, “Năm đó tôi mù rồi sao mà lại đi giúp anh chứ?”

“Em nói gì?”

Đàn ông đều có lòng tự trọng, ngang nhiên bị người khác làm nhục như vậy chắc chắn sẽ nổi giận.

Vương Duệ bất ngờ bị chà đạp lên lòng tự trọng, nghe Cố Tiểu Mạch nói lời đó, hắn bỗng cảm thấy cô giống như những lời mà Cố Lan Tâm đã nói, cô là một người phụ nữ cần được dạy dỗ!

“Cô cho rằng cô tốt đến mức nào, tối qua cô thân thiết với Tổng giám đốc Mộ như vậy, cô không kết hôn với tôi là vì không thích tôi hay là không coi trọng tôi?”

Sắc mặt Cố Tiểu Mạch chợt khó coi vô cùng.

Cố Tiểu Mạch mím môi, cô nhìn Vương Duệ với ánh mắt sắc nhọn, cô nắm chặt bàn tay của mình, đợi thời cơ chín muồi, “chát” một tiếng, một cú đấm rơi vào mặt Vương Duệ. Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Vương Duệ kinh ngạc nhìn Cố Tiểu Mạch, đây là lần đầu tiên có một người phụ nữ ngang nhiên đánh hắn!

Ánh mắt hắn rừng rực lửa giận, “Cố Tiểu Mạch!”

“Vương Duệ, tôi chỉ nghĩ IQ của anh không ổn lắm, không ngờ EG của anh cũng chỉ là con số 0? Chuyện năm đó, nếu tôi còn truy cứu, anh cho rằng anh có thể tự do tự tại nhiều năm như vậy sao? Đừng có ở đây mà phê bình cách sống của tôi, dù sao anh cũng thua kém tôi nhiều lắm.”

Kiêu ngạo, quá kiêu ngạo!

Vương Duệ lập tức nổi giận, ở nơi công cộng mà bị phụ nữ tát cho một cái, hắn không bỏ qua được, Vương Duệ giơ tay lên định tát lại một cái!

Nhưng hắn vừa đưa tay lên đã bị người ta giữ chặt, hai tay đầy sức lực của người đàn ông bóp chặt cánh tay của Vương Duệ khiến mặt Vương Duệ đỏ ửng.

Trước giờ Cố Tiểu Mạch đều cho rằng, đàn ông mà đánh phụ nữ thì không phải là thứ tốt đẹp gì!

Còn Vương Duệ ở trước mặt cô, nếu hắn không có quan hệ huyết thống với Nám Nám, cô sẽ không nương tay với hắn!

Không biết Mộ Bắc Ngật xuất hiện từ lúc nào, ma xui quỷ khiến, lúc này khuôn mặt đẹp trai của anh tối sầm, anh nhìn Vương Duệ với ánh mắt tra hỏi, lạnh lùng nói: “Làm sao, anh muốn đánh cô ấy?”

Hết lần này đến lần khác Vương Duệ bị Mộ Bắc Ngật chú ý đến, trong lòng vô cùng sợ hãi nhưng mặt vẫn không có chút biểu cảm, hắn nói: “Tổng giám đốc Mộ, đây là chuyện gia đình của tôi và Cố Tiểu Mạch, Tổng giám đốc Mộ không cần nhúng tay vào đâu.”

“Chuyện gia đình? Quả nhiên đúng như lời Cố Tiểu Mạch nói, IQ của anh đúng là không ổn.”

Trai chưa vợ, gái chưa chồng, đáng chết, lần đầu tiên của Cố Tiểu Mạch lại bị hắn chiếm mất, Mộ Bắc Ngật hận không thể xé hắn ra thành trăm mảnh.

Vương Duệ nuốt nước bọt, cầu cứu Cố Tiểu Mạch, “Cố Tiểu Mạch, cô đừng có quên, tôi sẽ ghép tủy cho Nám Nám, nếu tôi xảy ra chuyện thì không có lợi gì cho cô đâu!”

Một câu nói đã nhắm trúng vào điểm yếu của Cố Tiểu Mạch, sắc mặt Cố Tiểu Mạch bỗng trở nên khó coi, nhưng cô cũng có chút thắc mắc, nhìn sắc mặt của kỳ lạ của Vương Duệ.

Không đợi cô nói, Mộ Bắc Ngật đã túm lấy cánh tay của Vương Duệ ném hắn về phía trước, anh còn chưa đập đầu Vương Duệ vào tường đế hắn chết ngay lập tức mà từ đằng sau túm lấy cổ áo hắn, bắt hắn quay người lại rồi ép đến góc tường, đến lúc sống lưng của hắn chạm vào tường mới thôi.

Vương Duệ rên rỉ, cổ áo bị Mộ Bắc Ngật túm lấy, trước mặt là khuôn mặt lạnh lẽo của Mộ Bắc Ngật, “Không quan tâm cô ấy, tại sao lại làm tổn thương cô ấy? Hả?”

Mộ Bắc Ngật hiểu nhầm rồi!

Không chỉ Vương Duệ sững sờ mà đến Cố Tiểu Mạch cũng không hiểu chuyện gì, cô bất giác cắn chặt môi hồng hào của mình, nếu Vương Duệ nói ra chuyện năm đó, không biết Mộ Bắc Ngật sẽ nghĩ gì về cô…

Dù sao cô ở trên đường cao tốc để người ta chiếm đoạt mình như vậy, đối với cô mà nói, đó không phải là một chuyện tốt đẹp gì cả… ngược lại còn bị người ta phê bình.

Mắt Vương Duệ nhìn trái nhìn phải, “Tổng giám đốc Mộ, anh hiểu nhầm rồi, bây giờ tôi đang níu kéo Tiểu Mạch.”

“Bây giờ anh có thích cô ấy không?” Mộ Bắc Ngật lên tiếng.

Vương Duệ mới biết Cố Tiểu Mạch được vài ngày, hắn làm sao có thể thích một người phụ nữ dữ như hổ này chứ? Nhưng có Mộ Bắc Ngật ở đây, Vương Duệ chợt không thốt lên lời!

Nhưng bộ dạng này đã lọt vào mắt Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật nhận ra hắn đang chột dạ, Mộ Bắc Ngật bỗng nắm chặt tay, một cú đấm rơi xuống mặt Vương Duệ.

Đau đến mức Vương Duệ kêu lên một tiếng nhưng hắn không có sức lực mà đánh lại.

Cố Tiểu Mạch không ngờ rằng Mộ Bắc Ngật sẽ đánh người, cô muốn đi đến ngăn Mộ Bắc Ngật lại, cô bước thật nhanh, gỡ cánh tay của Mộ Bắc Ngật ra.

Hừm, sao cánh tay lại rắn chắc như thế, hình như là tức giận thật rồi!

Là bởi vì Vương Duệ không quan tâm cô? Thế nên Mộ Bắc Ngật mới tức giận.

Cố Tiểu Mạch nhất thời cảm thấy rất phức tạp, Cố Tiểu Mạch tiếp tức kéo tay Mộ Bắc Ngật ra, “Mộ Bắc Ngật, đừng đánh nữa, làm bẩn tay của anh, không tốt chút nào.”

Cách an ủi kỳ lạ của cô, mặc dù cô không nói rõ nhưng Mộ Bắc Ngật lại rất nghe lời, buông cổ áo của Vương Duệ ra, chân của Vương Duệ mềm nhũn, suýt nữa thì trôi tuột xuống dưới đất!

Rất may là Vương Duệ kịp phản ứng lại mới không để lộ bộ dạng thể thảm trước mặt hai người.

Nhưng hai người này, kẻ tung người hứng, hành hạ hắn đến mức hắn không còn chút sức lực nào cả, trong lòng Vương Duệ vô cùng tức giận, trong lòng đã lên sẵn kế hoạch trả thù.

Mộ Bắc Ngật lạnh lùng liếc nhìn Vương Duệ, “Trước khi làm phẫu thuật, tốt nhất đứng có giở trò gì, cứu Nám Nám là chuyện quan trong nhất, tôi nghĩ anh có thể phân biệt được việc nào quan trọng việc nào không quan trọng.”

Vương Duệ cười đáp lại, sau đó bỏ đi.

Nhìn thấy bóng lưng bỏ chạy không thèm quay đầu của Vương Duệ, trong lòng Mộ Bắc Ngật không vui chút nào, một con gà yếu ớt, anh chỉ cần một ngón tay là có thể giải quyết được hắn.

Vậy mà Cố Tiểu Mạch lại bày ra bộ mặt cực kỳ quan tâm, Mộ Bắc Ngật không vui, anh cười mỉa mai, “Cố Tiểu Mạch, đây là người đàn ông mà cô thích sao?”

Cố Tiểu Mạch vẫn còn đang suy nghĩ về thái độ kỳ lạ của Mộ Bắc Ngật, cô buột miệng phản bác: “Ai thích…”

Mới nói được một nửa, Cố Tiểu Mạch lập tức ngậm miệng lại, suýt nữa thì lộ sơ hở rồi…

“Anh ta cũng rất tốt.” Cố Tiểu Mạch nghĩ một đằng nói một nẻo.

Một vùng mây đen tối bao trùm trước mặt Mộ Bắc Ngật, nghe xong, anh nghiến răng nghiến lợi hỏi lại, “Thế sao? Theo như tôi thấy thì anh ta không thật lòng cho lắm, Cố Tiểu Mạch, có cần tôi giúp cô nhìn rõ bộ mặt thật của anh ta không?”

Tổng giám đốc Mộ mặt không đổi sắc trên con đường theo đuổi vợ đã gặp phải chướng ngại vật.

Cố Tiểu Mạch bất ngờ quay đầu lại nhìn Mộ Bắc Ngật với ánh mắt kiên định, từng câu từng chữ rất rõ ràng: “Cho dù anh ta là người như thế nào, anh ta cũng là bố của Nám Nám, đây là sự thật không thể thay đổi, nếu anh ta có thể cứu Nám Nám, tôi làm gì cũng được, tôi thay mặt Nám Nám cảm ơn sự quan tâm của Tổng giám đốc Mộ, đúng rồi, tôi sẽ nhanh chóng nộp bản thiết kế, ông Mộ đang chờ để đuổi tôi đi rồi.”

Cố Tiểu Mạch nói với bộ dạng không quan tâm, cái bộ dạng kháng cự né tránh này khiến Mộ Bắc Ngật đau hết cả đầu.

Vương Duệ hiển nhiên là không thể so sánh được với Mộ Bắc Ngật, nhưng hắn lại thắng ở chỗ hắn là bố của đứa bé và là người mà Cố Tiểu Mạch không thể nào quên được.

Đáng chết, thật là khiến người khác ghen ghét đố kỵ!

Còn Vương Duệ vừa mới bị đánh, hắn không nhẫn nhịn được, hắn vừa từ thành phố bên cạnh đến đây, một thời gian dài như vậy vẫn không có được tiền trong tay.

Vương Duệ trốn trong góc của bệnh viện, xem những bức ảnh trong điện thoại, nếu đăng ảnh thân mặt của Mộ Bắc Ngật và Cố Tiểu Mạch lên mạng nhất định sẽ có một làn sóng lớn xảy ra!

Khiến Cố Tiểu Mạch mất hết danh tiếng, với sự hiểu biết của hắn, chuyện này cần lấy tiền để giải quyết, hai mắt Vương Duệ bỗng sáng lên.

Nghĩ đến đây, Vương Duệ không còn chút do dự, hắn gửi ảnh cho rất nhiều tòa soạn, chỉ một buổi chiều, Kinh Đô đã dấy lên một làn sóng khổng lồ!

Mộ Thị là một công ty lớn ở Kinh Đô, hôn ước của Tổng giám đốc Mộ và Cố Lan Tâm đã được tuyên bố từ rất sớm nhưng không ngờ chỉ còn mấy tháng nữa là đến ngày cưới thì lại lộ ra tin xấu của Tổng giám đốc Mộ.

Một vị Tổng giám đốc trẻ tuổi ở bên ngoài có vài người phụ nữ cũng không có gì, nhưng Tổng giám đốc Mộ không giống thế, Tổng giám đốc Mộ là người đàn ông vô tình không có hứng thú với phụ nữ, xung quanh không hề có bóng dáng của cô gái nào!

Lúc này lại bị lộ ảnh hôn nhau, hơn nữa vừa nhìn đã nhận ra là Tổng giám đốc Mộ chủ động hôn người ta…

Trang mạng của Mộ Thị sắp bị đánh sập, ai ai cũng muốn tìm xem người phụ nữ trong lòng Tổng giám đốc Mộ là ai.

Lúc Cố Lan Tâm ở nhà nhìn thấy tin tức này, cô ta lập tức nắm chặt tay, đồng thời nhìn thấy một bình luận, “Tôi nhất định sẽ tìm ra người phụ nữ không biết mặt mũi đó, dám cướp anh chồng hoàn hảo của chúng ta!”

Sau đó, hai mắt Cố Lan Tâm sáng lên, chi bằng nhân cơ hội này làm lộ thân phận của Cố Tiểu Mạch.