Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3068



“Lê Quốc Nam anh không có đầu óc, tôi có thể giúp anh!” Tư Mộ Hàn liếc mắt một cái, nghiến răng nghiến lợi nhìn Lê Quốc Nam vẫn còn đang sững sờ: “Còn không mau đi, đợi ở chỗ này tham gia hôn lễ sao?”

Biết Nguyễn Tri Hạ không đi Mỹ, thậm chí hiện tại còn có thể bị tổn thương, Tư Mộ Hàn cảm thấy trái †im vô cùng đau nhói. Đáng lẽ lúc trước anh không nên để cô đi chỉ vì giấu tài, bây giờ lại khiến cô xảy ra chuyện như vậy dưới sự chăm sóc của Lê Quốc Nam.

Anh lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Lâm Tiến Quân lên kế hoạch tìm người, vừa bắt đầu tận dụng mọi quan hệ tìm người vừa bước nhanh ra ngoài, sắc mặt cực kỳ u ám.

Dáng vẻ hiện tại của anh hoàn toàn khác xa với Tư Mộ Hàn vui giận không biểu hiện lên mặt thường ngày, lúc này anh như biến thành một con người khác vậy.

Mái tóc được chăm chút tỉ mỉ có chút rối bời vì bước nhanh, khuôn mặt anh tuấn vô cảm nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ sợ hãi.

Anh lên xe đến bệnh viện trước, hi vọng kiểm tra giám sát lần nữa thì có thể biết được ai đã đưa Nguyễn Tri Hạ đi.

Trong không gian nhỏ bé im lặng dị thường, Lê Quốc Nam ngồi ở một bên không có biểu hiện gì. Nhà họ Lê sẽ không cung cấp cho anh ta bất kỳ giúp đỡ gì, vào những lúc thế này, cho dù anh ta có tâm cũng không đủ sức.

Tư Mộ Hàn cầm điện thoại chưa từng dừng lại chút nào. Bởi vì không có manh mối nên chỉ có thể bắt đầu tìm kiếm từng chút, tiến độ chậm đến mức khiến người ta tức giận giậm chân.

Sau khi đã bố trí xong, Tư Mộ Hàn cầm điện thoại sững sờ. Anh nghĩ tới cuộc gọi không thể giải thích được lúc sáng liền sửng sốt, mồ hôi lạnh lập tức trên trán rồi rơi xuống.

Nhanh chóng gửi số điện thoại này cho Lâm Tiến Quân, đồng thời yêu cầu anh ta kiểm tra số máy đã xuất hiện ở đâu từ đêm qua đến sáng nay.

Lòng bàn tay Tư Mộ Hàn đầy mồ hôi, anh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Nếu thật sự là như trong tưởng tượng, cả đời anh này sẽ không bao giờ tha thứ cho mình.

Hôn lễ sắp bắt đầu, ông cụ Chánh đã có mặt ở tiền sảnh để chào hỏi quan khách.

Những vị khách đến dự đều là bạn bè của gia đình họ Tư và gia đình họ Trần, cũng như các công ty niêm yết ở Hải Phòng. Toàn cảnh có thể nói là số lượng khách VỊP từ mọi tầng lớp.

Nhưng vào một dịp quan trọng như vậy, một trong những nhân vật chính đã biến mất.

Ông cụ Chánh biết Tư Mộ Hàn không muốn nên sau buổi sáng cúng bái tổ tiên thì cũng tùy anh, không bắt ép anh ra phía trước chào hỏi mọi người. Thế nhưng đã đợi một lúc lâu, vậy mà vẫn không có ai đi ra.

Khi thời gian gần đến, bọn họ đi tìm anh thì phát hiện người đã biến mất.

Ông cụ Chánh chỉ có thể ra vẻ dường như không có chuyện gì trấn an khách khứa, đồng thời nắm bắt thời gian phái người đi tìm anh.

Trần Mộc Châu lúc này đã lo lắng đến mức như con kiến bò trên chảo nóng, trong lòng âm thầm tùng xẻo Đinh Tiến Đạt và Nguyễn Tri Hạ một vạn lần.

Lúc này cô ta đã đến nhà họ Tư rồi, tuy cô dâu chưa được chú rể đón đã tự mình đến thì có chút mất mặt nhưng trong nhà họ Trân quá nhiều phiền muộn.

Cô ta chỉ đơn giản thương lượng với ông cụ Chánh việc hủy bỏ bữa tiệc của nhà họ Trần, kế đến mọi người đều đến nhà họ Tư nên cô ta cũng cùng với Vũ Tuyết Phương đến đây.

Cô ta lo lắng đi vòng quanh trong phòng. Tuy thời gian đã gần đến nhưng Tư Mộ Hàn vẫn chưa ra ngoài, cô dâu ra ngoài gặp khách trước cũng không tốt.

Cô ta ghé người vào cửa kính nhìn xuống, dưới ánh nắng chiếu xuống, mọi người dường như đều hiện lên ánh vàng rực rỡ. Xuyên qua cửa sổ nhìn xuống, mọi người trên bãi cỏ với những dáng vẻ khác nhau, sắc mặt cô ta âm u, ánh mắt đầy vẻ nôn nóng.

Đột nhiên điện thoại di động “ding dong” vang lên.