Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây

Chương 129: Mặt dày (H+)



Cố Giai Lệ giữ chặt lấy bả vai hắn, mười đầu móng tay cắm sâu trong da thịt người đàn ông. Cái miệng nhỏ phun ra nuốt vào trư.ợng thịt to lớn, gò bồng đầy đặn trắng mịn rung lắc theo cơ thể, đè ép cọ xát ngực hắn

Khoái cảm kịch liệt đánh cho đầu óc choáng váng, tầm mắt cũng bắt đầu trở nên mơ hồ... Chỉ còn người đàn ông trước mắt đang chiếm đoạt toàn bộ cơ thể lẫn lý trí cô. Cũng không biết đã trải qua bao lâu, cơ thể của Cố Giai Lệ không còn chịu thêm được mà co thắt lại, căng chặt, run rẩy tiết ra như xuân triều ấm áp, đạt đến khoái cảm

Cô gục lên vai hắn, vô lực thở dốc

Cả cơ thể chẳng còn chút sức lực nào, hai chân mềm nhũn. Trái tim nằm trong ngực đập bình bịch như xuống xông ra ngoài

Cô cảm nhận được hơi thở và nhịp đập của hắn chẳng khác gì mình

Tư thế ngồi khiến cho vật nào đó vẫn cắm sâu trong cơ thể chưa ra ngoài . Tiên Hiệp Hay

Tống Tư Duệ bế lấy cô, cứ thế đi vào phòng tắm

Sau khi đã sạch sẽ liền ẵm cô gái đang được bọc trong khăn đã ngủ say đi ra ngoài

Hắn cẩn thận đặt cô lên ghế sofa

Drap giường nhàu nhĩ bị hắn ném xuống giường không thương tiếc

Tống thiếu sau khi đã thay mới cho chiếc giường liền bế vợ mình lên

Những vật lộn xộn bị ném ra ngoài, dù sao cũng sẽ có người đến dọn dẹp thôi

Hắn đang mong chờ sáng hôm sau thức giấc, kể lại chính tay dọn dẹp giường cho vợ mình nghe

Tống Tư Duệ ôm lấy cô gái đang ngủ say dần tiến vào giấc ngủ

Cứ ngỡ phải đợi cả năm mới có thể thân mật. Ai mà ngờ...

Hạnh phúc đến quá bất ngờ, thật khiến người ta trở tay không kịp

...

Không lâu thì trời đã sáng, cô gái nằm trên giường còn chưa ngủ đủ thì đã bị ánh nắng quấy nhiễu

Cố Giai Lệ lười biếng than nhẹ bằng giọng mũi. Sao hôm nay lại nhanh sáng như vậy chứ?

Cơ bản ngày và đêm thời gian đều giống nhau. Nhưng bởi là vì, đêm qua thức khuya cho nên...

Cô nhớ ra gì đó, chậm rãi mở mắt. Còn chưa kịp để bản thân tỉnh táo, ập vào mắt lại là khuôn ngực màu nâu đồng của ai đó

Bắp tay cứng cáp tựa như vận động viên thể hình của hắn cứ thế hiện rõ trong tầm mắt. Cố Giai Lệ hít vào một hơi sâu, cả cơ thể hoàn toàn bị quan cảnh trước mặt làm cho đông cứng

Oa, chuyện gì xảy ra vậy?

Đại não truyền đến những hình ảnh cháy bỏng vào tối qua làm cho cô bất giác đỏ mặt. Luống cuống kiểm tra quần áo trên cơ thể liền phát hiện cả người không mảnh vải, đang bọc trong chăn còn được người nào đó ôm lấy

Cảm nhận nhịp tim đang đập trong lồng ngực hắn, cô lại càng thêm ngượng ngùng

Cố Giai Lệ khẽ nhích, muốn thoát ra nhưng thật sự không thể. Chẳng lẽ hắn cứ ôm cô thế này mà ngủ suốt đêm sao?

Cô lén lút như tên trộm, cố lui về phía sau thoát khỏi cái ôm vững chắc. Bất thình lình trên đỉnh đầu truyền đến tiếng cười

Đôi chân thon đột nhiên bị bắp đùi rắn rỏi chèn vào

Lúc này,cô không thể nhẹ nhàng được nữa. Lập tức đẩy mạnh lồng ngực vạm vỡ của gã đàn ông đang ngả ngớn cười phía đối diện

Tuy để cho cô khoảng trống, nhưng Tống Tư Duệ vẫn cố chấp không chịu buông

Cố Giai Lệ chỉ có thể đưa ánh mắt đề phòng về phía hắn, từ ánh mắt đến mọi cử chỉ đều toát lên vẻ giận dỗi

'' Anh dậy rồi sao còn. nằm đây?''

Tống thiếu nhún vai, chân mày khẽ nhếch, nhàn nhạt lên tiếng

'' Em cũng vậy mà, sao lại bắt bẻ anh''

Cố Giai Lệ đang muốn nói lý, nghe thấy hắn không biết xấu hổ mà nói ra câu đó không nhịn được liền véo mạnh lên cánh tay chắc khoẻ

'' Anh. buông em ra''

Người đàn ông xuýt xoa than đau, vòng tay càng thêm dùng lực siết lấy. Đôi gò bồng cứ thế dính vào lồng ngực tinh tráng

Độ mềm mại căng mọng khiến hắn phải chú ý. Tầm mắt Tống Tư Duệ liếc xuống, liền thấy được rãnh sâu mê người lấp ló trong chăn bông ấm áp

Vì từ nãy đến giờ có chút vùng vẫy nên cô vô tình để lộ nửa bầu ngực tròn. Hắn thở dài đôi chút, cô có hơi khó hiểu

Ngay sau đó, hắn đã nhích cơ thể xuống. Đến khi vừa tầm liền há to miệng ngoạm lấy một bên

'' Á! Anh...'' - cô thoáng chốc giật nảy, từng tế bào trong cơ thể lần nữa được kích thích