Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây

Chương 130: Chào hỏi



Sau khi đã nghịch chán chê, hắn buông tha một bên đầy đặn dính đầy nước bọt. Gương mặt điển trai dưới cái chiếu rọi của ánh nắng bình minh xán lạn nở nụ cười

'' Chào buổi sáng, vợ yêu''

Cố Giai Lệ có chút xấu hổ, nhớ đến chuyện đêm qua và vừa mới nãy, kéo chăn che kín cơ thể

Hắn nhoài người ngậm lấy đôi môi đang mím lại. Dụ.c vọ.ng sáng sớm hiện rõ trong từng hành động mạnh mẽ, càn quét khiến cho cô thở thôi cũng cảm thấy khó khăn

Sau khi đã dày vò đôi môi nhỏ nhắn, hắn chôn đầu vào cổ cô thực hiện thêm vài nụ hôn như đang tặng thêm. Hại cho cô ngứa ngáy sắp phát điên

Tống Tư Duệ vừa hôn vừa mở miệng nói với vợ mình

'' Chúng ta phải ngày ngày chào nhau để tình cảm có thể tiến triển tốt đẹp, đúng không vợ~?''

Tiến triển tốt đẹp gì chứ? Hắn chỉ muốn chiếm lợi từ chỗ cô mà thôi

Đến khi người dưới thân vất vả thở dốc, hắn mới luyến tiếc rời khỏi đôi môi đã sưng đỏ. Gương mặt điển trai với đôi mắt cún như đang muốn nói vẫn chưa đủ, còn muốn thêm

Cố Giai Lệ đẩy hắn ra rồi ôm chăn chạy vào phòng tắm

Thời khắc vừa đóng cửa, cô trượt dài ngồi xuống nền đất

Thật sự không ngờ bản thân lại để cho hắn làm đến bước đó

Sau khi đã vệ sinh cá nhân sạch sẽ, cô đi ra ngoài với tâm trạng thấp thỏm. Ngó đông nhìn tây tìm kiếm con gấu đen hôm qua đã ăn mình sạch sẽ

Mà hắn cũng không làm cô thất vọng, núp ở ngay cửa phòng tắm. Vừa nhìn thấy bóng dáng liền vồ lấy

Tống Tư Duệ siết lấy, cọ cọ qua lại trên đầu làm cho tóc cô rối như tổ quạ, hắn chiếm được lợi giọng nói cực kỳ cao hứng

'' Em lén la lén lút làm gì? Hệt như trộm. Có phải đang định... trộm trái tim của anh không?''

'' Á, trộm tim anh làm gì? Buông em ra. đi... tự dưng lại đứng đây làm gì?''

Hắn gặm lấy một bên tai, ám muội cười cợt

'' Bắt trộm ~''

Mặt cô đỏ lên, Cố Giai Lệ cảm thấy nóng như ai đó đem cô nung dưới lò than đỏ rực

Giãy như cá mắc cạn, vậy mà hắn lại còn ôm chặt với vẻ thích thú

Bần cùng sinh đạo tặc, cô mở miệng thét lớn

''Mẹ... mẹ ơi~''

'' Anh buông rồi'' - hắn giơ cả hai tay lên, đứng yên không cử động

Cô lườm hắn, phồng má như hamster

Tống Tư Duệ cười méo mó. Xong rồi, đùa quá trớn. Lỡ như cô giận thật, đêm nay không cho hắn vào phòng hoặc ngủ với mẹ thì kiếp này coi như bỏ

'' Anh đùa chút thôi mà''

Cố Giai Lệ không thèm để ý, một mạch đi xuống nhà

Châu Vỹ ngồi bên dưới xem tin tức, trong lòng lấy làm vui vẻ vì cuối cùng con trai và con dâu đã hoà thuận

Nếu sau này chúng dọn ra ở riêng, bà cũng sẽ không cần lo lắng Giai Lệ bị bắt nạt

'' Vợ à, anh đùa thôi mà~''

Đang đắm chìm vào suy nghĩ thì nghe thấy âm thanh vang vọng, thu hút tầm nhìn. Bà nhìn lên lầu, liền thấy đứa con trai cao cao tại thượng chẳng biết nhún nhường ai đang lẽo đẽo phía sau vợ của nó mè nheo lấy lòng

'' Vợ anh tốt tính thế này, sẽ không vì chuyện nhỏ mà giận anh đâu, đúng không?''

Châu Vỹ súyt thì làm rớt điều khiển cầm trong tay. Ôi trời, thê nô đến thế này sao?

Bà nhếch mép, vờ như đang đọc báo không nghe thấy gì. Có chuyện vui để xem rồi

Ai đó lúc đầu hùng hồn nói cưới vợ để thoả mãn tâm nguyện của mẹ, chứ bản thân không mấy mặn mà. Bây giờ nhìn đi...

Người xưa có một câu rất hay. Trời tạo nghiệp có thể tránh, tự tạo nghiệp không thể sống

Tự vả hay lắm con trai à. Giờ nếu có thể tự nhìn bản thân mình thật sự không biết nên đào bao nhiêu cái lỗ để chui xuống. Nhục nhã quá mà

Châu Vỹ gấp nhẹ tờ báo, hắng giọng

'' Chuyện liên quan đến nhà họ Cố đã khiến cổ phiếu của chúng ta giảm giá thê thảm. Có đoạn video nhưng không định làm gì sao con trai?''

Hắn lột bỏ bộ dạng cún, trở về dáng vẻ lạnh lùng vốn có, câu lên nụ cười mê hồn

'' Để bọn chúng vui thêm vài ngày nữa, biết đâu sẽ có trò vui gì thì sao?''

Đúng như hắn dự đoán, Cố Minh Châu thấy tình hình yên ổn. Mọi bất lợi đều hướng vào Cố Giai Lệ, thích thú mở họp báo

Phơi bày vết thương trước mặt bàn dân thiên hạ xem như chứng cứ xác thực sự độc ác của em mình