Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây

Chương 64: Đòi hỏi vô độ



Cô sợ hãi lùi về sau. Tống ác ma ung dung ngồi lên giường

'' Hoảng cái gì, tôi có ăn thịt em...''

Chưa nói xong, vợ mình đã chạy một vòng để tránh né hắn, khiếp vía chạy xuống lầu

''....'' - Tống Tư Duệ - '' Nữ nhân chết tiệt, quả nhiên không nên đối tốt làm gì cho phí công. Nếu lúc nãy tôi nhận lời đi gặp lão già họ Cố đó thì bây giờ em có lẽ đã không còn ngồi ở đây mà vui vẻ rồi. Còn chạy''

Hắn gãi đầu, bực dọc tự mình nói chuyện

Lần đầu tiên trong đời hắn biết được cảm giác theo đuổi là thế nào. Từ trước đến nay đều có người đuổi theo

Cho nên cũng có thể được xem là có chút kinh nghiệm

Theo như những gì từng trải, trên cương vị một người cảm thấy bị làm phiền

Thì Tống thiếu gia nhận thấy nếu muốn theo đuổi, quan trọng là mặt phải đủ dày

Tuy làm như thế, tôn ti có chút sụt giảm. Nhưng còn đỡ hơn không thể đi ngủ

Tiếp theo, Cố Giai Lệ đã chạy xuống tầng dưới và nằm trong căn phòng gỗ xinh xắn

Phòng sách cô không dám bước vào, còn phòng ngủ của hắn thì khỏi phải nói đi

Làm sao cô dám đến đó khi đêm đó và hôm qua vẫn còn ám ảnh? Ngay cả lúc nãy hắn tự dưng xuất hiện doạ cô sợ hết hồn

Chiếc chăn trắng muốt như tuyết phủ lên cơ thể non mềm nhưng có phần nhỏ nhắn càng khiến cô có thêm vài phần ủy mị, làm cho người ta chỉ muốn đè xuống yêu thương thật nhiều

Thời gian trôi qua bằng thời gian thưởng thức một tách trà ấm nóng trong đêm đông giá lạnh. Cố Giai Lệ nằm trên giường, đôi mắt đã nhắm lại, chìm vào giấc mơ

Tuy vậy, cô vẫn khá cảnh giác vì những sự việc kinh khủng. Sợ nếu như sai sót sẽ phải hứng chịu trừng phạt lần nữa

Rút kinh nghiệm từ lúc nãy doạ cô sợ mà chạy đi mất. Tống Tư Duệ mở cửa phòng rồi bước vào, di chuyển nhẹ tựa lông hồng

Nhìn cô gái đang ngủ say, hắn nở nụ cười tà, ánh mắt phát ra lửa

Cố Giai Lệ đáng thương, khi cô vùng vẫy cũng là lúc hắn trèo lên giường gắt gao dùng bàn tay vây lấy từ phía sau

Đôi mắt cô hoảng hốt mở to nhìn về phía trước. Đôi tay hắn to lớn và cực kỳ rắn chắc, giống như gông cùm xiềng xích khoá chặt lấy cô

'' Ưm...''

Cố Giai Lệ thở hổn hển, không phải vì mệt mỏi mà là do cô quá mức sợ hãi đối với tên ác ma này

Cô tự dặn với lòng, lần này không thể để hắn cứ muốn làm gì thì làm nữa

Dù sao, nằm yên một chỗ sẽ chết, chạy trốn cũng chết. Vậy thì cô thà chạy đi, biết đâu còn có cơ hội thoát thân

Áo sơ mi trắng tinh đối lập hoàn toàn với lớp da màu đồng khoẻ khoắn. 2 cúc áo mạ vàng đầu tiên được mở bung, để lộ khuôn ngực vạm vỡ

Tống Tư Duệ không kiên kỵ áp chặt lên cái lưng trơn mềm. Cách lớp áo ngủ, cô cảm nhận được nhiệt độ nóng như lửa đang không ngừng tăng lên. Phần da thịt bị hắn động chạm nóng muốn cháy

Hơi thở người đàn ông không ngừng phả lên cổ cô gái nhỏ. Bờ môi mỏng áp nhẹ lên cái cổ trắng như gốm sứ thượng hạng, mịn màn còn hơn cả da em bé

Cổ cô tê dại như bị ai đó tiêm thuốc mê. Môi hắn di chuyển từ gáy xuống cổ rồi lướt sang bờ vai đã được bọc trong lớp cổ áo hình chữ U

Bàn tay to sượt nhẹ từ cánh tay lên tay áo, kéo nó xuống đôi chút rồi gặm lấy bờ vai ấm nóng mang chút hương thơm của xà phòng

Cố Giai Lệ rùng mình, cảm thấy như có hàng trăm ngàn con kiến đang bò trên người mình, không ngừng dùng cái càng sắc bén gặm cắn

Hắn lại định làm cái điều đáng sợ đó nữa ư?

Đừng mà, tôi không thích

Không muốn đâu mà. Dừng lại đi, huhu

Hôm qua hắn vô độ đòi hỏi, cơ thể cô đặc biệt là nơi đó vẫn còn cảm thấy khó chịu

Nếu còn tiếp tục thì cô sẽ chết mất

'' Đừng... mà~'' - Cố Giai Lệ xoay đầu ra sau, giọng nói đáng thương ngắt quãng muốn van xin hắn hãy tha cho mình

Hơi thở cùng với giọng nói khủng bố như quái thú vang vọng bên tai cô. Cố Giai Lệ thút thít

Mà hắn, nhân cơ hội cô mặt đối mặt với mình bắt lấy đôi môi chúm chím đang run bần bật kia

Thật ngọt