Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây

Chương 65: Hăm doạ



Cố Giai Lệ từ sợ hãi chuyển sang ngỡ ngàng rồi lại sợ hãi.

Lưỡi hắn cuống quít xoay đảo trong khoang miệng, nuốt hết bao nhiêu ngọt ngào

Cô cảm giác tay chân mình bủn rủn cả lên, sức lực vốn yếu ớt nay chẳng còn nhiều. Linh hồn cứ như bị rút cạn

Hắn hôn đôi môi căng mọng rồi rãi rác khắp gương mặt nhỏ của cô những cái âu yếm

Nhưng Cố Giai Lệ đâu cảm thấy đó là chuyện tốt? Sợ muốn chết đi được

Lần này cô quyết tâm sẽ phản kháng

Không thể để hắn chà đạp cô mãi như thế này được

Đúng! Thà làm ngọc nát còn hơn ngói lành

'' Khô..ng ~'' - cô yếu ớt lên tiếng, tay nhỏ nắm lấy cổ tay to gấp đôi đang vòng qua eo mình

Nhưng chỉ bằng giọng nói trầm nóng của người phía sau đã khiến cô lạnh hết cả người

Tống Tư Duệ hừ giọng, đôi mắt nổi đầy lửa phát ra tia cảnh cáo

'' Nếu còn muốn sống thì nằm yên cho tôi''

Ngọc nát gì chứ, ngói lành gì chứ? Bây giờ cô sợ chết đi được

Hắn nói là làm đó. Ác ma nổi tiếng gần xa sẽ không hăm doạ thôi đâu

Nếu bây giờ cô giãy giụa, lỡ chọc hắn điên lên. Vậy... vậy thì kiếp này của cô chắc là phải kết thúc ở đây

Cô chỉ mới 20 tuổi, vẫn còn trẻ lắm. Không muốn chết sớm đâu

Vì hắn là quái vật mà cả thành phố đều run sợ khi nghe thấy tên, cho nên cô liền nghĩ, hắn nói sẽ làm

Mà không ngờ hắn chỉ muốn doạ cho cô ngoan ngoãn nằm yên

Chiêu thức này thật sự hiệu quả đối với những cô gái nhút nhát giống Cố Giai Lệ. Cô co rúm người, không dám cử động

Tống thiếu gia chèn bắp chân vào giữa đùi thon, ý đồ làm bậy

Tay hắn kéo cái áo của cô xuống, tấm lưng mềm xuất hiện trong gang tất

Hắn há to miệng, muốn gặm cắn lên

Nhưng chỉ chốc lát sau, cô liền nghe thấy tiếng hừ nhẹ đầy bất mãn

Từ màn đêm u ám, ánh mắt hắn vẫn loé sáng lên. Thông qua con ngươi đen tuyền liền nhìn thấy sau lưng cô gái chằng chịt vết hôn đỏ tím

Môi mỏng hé mở đang trong tư thế chuẩn bị cắn lấy chợt dừng lại hơn một lúc lâu, hắn cắn răng tặc lưỡi sau đó lẩm nhẩm

'' Tạm thời bỏ đi''

Sau đó kéo cô vào lòng, ôm chặt

Cố Giai Lệ đờ người, quên cả thở. Lúc nãy vẫn còn run lẩy bẩy mà bây giờ đã cứng như bức tượng sáp

Cô nhắm mắt cam chịu để hắn làm những hành động điên rồ như đêm qua. Nhưng mãi chẳng thấy động tĩnh

Hơi thở đều đều phát ra, vòng tay kia chỉ ôm chứ chẳng làm gì. Thỉnh thoảng hắn dụi dụi đầu mình vào gáy cô, tìm một tư thế thích hợp rồi chìm vào giấc ngủ

Cố Giai Lệ chợp chớp đôi mắt ngấn nước, trong lòng hoang mang

Hắn... hắn không cử động. Có phải đã ngủ rồi?

Không thể nào, chắc chắn đang có âm mưu

Chẳng lẽ muốn sử dụng biện pháp còn ghê rợn hơn để trừng phạt cô?

Đừng mà!

Đêm đó, cô nằm giữ nguyên tư thế cả đêm, kết quả sáng hôm sau cơ thể tê cứng

Còn hắn, ngủ ngon lành. Khi tỉnh giấc, da dẻ bóng mịn, quầng thâm đặc trưng dưới mắt đã giảm đi đáng kể

Tống Tư Duệ buông cô gái đang nằm cứng đờ giả vờ ngủ ra, ngồi dậy vươn người

'' Đúng là thoải mái''

Quả nhiên hắn đang muốn hành hạ cô. Để cho cô cả đêm sợ hãi không thể ngủ được

Huhu, đồ ác ma

Cô đã làm gì hắn đâu chứ?

Cố Giai Lệ nhắm chặt hai mắt, không dám cử động. Nghe thấy tiếng bước chân của Tống ác ma ngày càng tiến về phía mình, cô nắm cái chăn

Hắn ngồi xuống bên cạnh cô, chỉ nhìn ngắm chứ không làm gì hơn

Nhìn cô gái đang cố gắng nhắm mắt vờ đang ngủ say mà cứ như ăn trúng cả một quả chanh chua đến mức nhăn mặt. Gương mặt cau có mỗi ngày, nay lộ ra nụ cười hứng thú

Nói đúng hơn là cô lúc này trông khá tức cười

Dù biết cô là đang không muốn nhìn thấy mình, trong lòng cũng có chút bực dọc nhưng rất nhanh đã tan biến theo gương mặt méo xệch

'' Còn định ngủ đến khi nào?'' - hắn gõ gõ ngón tay lên giường

''.........'' - Cố Giai Lệ cứng đầu không nói

Hắn nhún nhún vai, đứng lên rời đi

Tống thiếu nhìn áo sơ mi cùng quần tây có chút vướng víu, chân mày nhíu lại

'' Xem ra mỗi tối nên thay bộ đồ thoải mái hơn''