Vợ Ơi! Đừng Trốn Nữa!

Chương 15: Ông cụ non



Hai mẹ con Tú Vy đi về nhà, cô và hai đứa trẻ ngồi xuống ghế, mệt mỏi rót nước uống rồi ngồi dựa lưng vào thành ghế thở phào tay quạt quạt cho đỡ nóng: " Haizz... ra ngoài một chút mà nắng muốn héo hon luôn rồi"

" Ở Luân Đôn mát mẻ không chịu ở, lòi đầu về đây chi rồi than trời"

An Lạc từ trong nhà bếp bước ra trên tay cầm một đĩa trái cây đặt xuống bàn rồi ngồi xuống: "Chị có chuẩn bị trái cây giải nhiệt rồi nè, ăn đi cho mát"

Nhắc đến đồ ăn là khuôn mặt cô lại rạng rỡ cầm một miếng vẻ mặt phấn khích: "Úm...trái cây là ngon nhất"

Nhìn Tú Vy quan tâm đồ ăn còn hơn cả con của mình Tiểu Khang khoác vai Tiểu An chép miệng: "Chật...Có đồ ăn là mama quên anh em mình rồi"

Tiếp tục chống cằm thở dài" Nhiều khi anh cũng thắc mắc, hình như trái cây mới là con ruột của mẹ hay sao ý"

Nghe những lời nó nói sao thấy ghét quá nhỉ cô liếc mắt đưa miếng trái cây cho nó giằng giọng" Được rồi mẹ mời ông cụ non ăn trái cây được chưa"

An Lạc thấy buồn cười với nó, lúc nào cũng như một ông già khó tính hết bắt bẻ cái này rồi bắt bẻ cái nọ nhìn Tú Vy thầm thì: " Chị nghĩ em nên cho nó đi khám bác sĩ tâm lý cho nó đi, hình như là thằng bé mắc hội chứng già trước tuổi rồi đó"

Nó là đứa thông minh mà lúc nào cũng xem như ông già giận dỗi" Ông già cụ non giận rồi, đi lên phòng đây"

Cả người nói như phát ra tiav lửa điện bước đi Tú Vy nhìn theo phì cười giả vờ trách An Lạc: "Chị này làm thằng bé giận rồi kìa"

An Lạc khoanh tay lại phẩy mũi vênh mặt: "Ai bảo lúc sáng nó chọc chị chi chị sẽ cho nó nếm mùi"

" Chiều nay chị chăm sóc hai đứa trẻ giúp em nhé, em có công việc phải làm" Tú Vy đẩy nhẹ An Lạc có ý nhờ vả.

" Được chị cũng muốn xem thử trình độ phá phách của hai đứa nhóc như thế nào mà dì Lam phải tống hai mẹ con em về đây."

" Cảm ơn chị nhiều bây giờ em cũng phải đi rồi, bye chị, con ở nhà nhớ dỗ anh hai nhé "

Cô đứng dậy chào tạm biệt An Lạc và Tiểu An rồi bước lên lầu tắm rửa bước xuống thật kiêu xa dáng vóc mĩ miều mỉm cười đi ra khỏi

nhà.

" Mama con đi rồi hai gì cháu mình cũng đi ăn trưa thôi"

Thấy Tú Vy đã đi khỏi An Lạc nắm tay dắt Tiểu An xuống bếp.

Tại tập đoàn Lý Diệp các nhân viên đang bàn tán về vị chủ tịch mới, ai nấy đều hớn hở vì họ nghe nói vị chủ tịch này rất xinh đẹp thân thiện.

Một lát sau có một chiếc xe ô tô màu đỏ dừng lại trước công ty.

Bước xuống xe là một cô gái dáng người thon thả, mặc một chiếc váy màu vàng, đeo một chiếc kính mát màu đen vừa bước xuống lấy tay tháo kính ra bước vào công ty.

Nhân viên vội vàng đứng ngay ngắn nghiêm nghị chào: " Chào Lý Tổng"

Đáp lại lời chào của nhân viên cô nở một nụ cười rạng rỡ chào lại, khiến nhân viên càng tôn trọng cô hơn.

" Lý Tổng tôi sẽ đưa cô đến phòng làm việc" Trợ lý niềm nở đưa cô vào phòng làm việc.