Vô Tình Cưới Được Tổng Tài

Chương 255: Lời đồn thái quá



Kết thúc một ngày làm việc, Đường Nhã Phương và các đồng nghiệp cùng ra khỏi văn phòng.

Sắc trời vào mùa thu ở Hải Phòng luôn tối rất sớm, đèn đường cũng đã bật sáng lên, những hàng đèn nối liền thành một đường trông rất đẹp.

Sau khi chào tạm biệt đồng nghiệp, Đường Nhã Phương đi bộ đến bến buýt.

Đột nhiên bên cạnh có một chiếc xe dừng lại, cô kinh ngạc quay đầu lại, thì thấy cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú của Lương Phi Mạc.

Đường Nhã Phương không khỏi nở nụ cười: “Phi Mạc, là cậu à.” “Chị dâu, để em đưa chị về.” “Không cần, tôi sẽ tự mình bắt xe buýt về.” Đường Nhã Phương từ chối anh ta, sau đó nói tiếp: "Không phải cậu đi giúp An Nhi sao? Nhanh đi đi, cứ kệ tôi.”

Lương Phi Mạc nhíu nhíu mày: “Chị dâu, hôm nay chị không lái xe sao?”

Đường Nhã Phương “Ừ” một tiếng rồi nói: “Ngày mai không phải cuối tuần nên hôm nay tôi muốn đi xe buýt về, để nhân tiện thưởng ngoạn cảnh đường phố,đã lâu rồi tôi không thưởng thức.

Trong khoảng thời gian này, chuyện cô phiền lòng nhiều lắm khiến toàn bộ thần kinh cô đều căng thẳng, khó khăn lắm mới thả lỏng nên cô muốn sống chậm lai.

Mà đi xe buýt là một lựa chọn tốt.

“Chị dâu, hay là em đưa chị đi.

Đi xe bus về đến nhà cũng khuya lắm rồi, em và anh đều sẽ không yên tâm.

Lương Phi Mạc mở cửa xe, rồi bước tới giúp cô mở cửa với thái độ rất kiên quyết.

Đường Nhã Phương bất đắc dĩ thở dài: “Từ đây đến biệt thự Long Thành cũng chỉ mất hai mươi phút đường xe, không bao lâu nữa tôi có thể về đến nhà rồi...”

Lời còn chưa dứt, Đường Nhã Phương đã chạy đi chạy mất.

Nhìn bóng dáng cô chạy đi, Lương Phi Mạc không nhịn được bật cười, anh ta còn tưởng chị dâu là người trưởng thành và chững chạc nhất trong ba người, nhưng không nghĩ chị cũng có một mặt tinh trẻ con như thế.

Nếu chị dâu không muốn để anh ta đưa về nhà, vậy anh ta cũng sẽ không miễn cưỡng nữa.

Anh ta đóng cửa xe, sau đó lên xe, khởi động xe và phóng đi.

Sau khi chạy được một đoạn đường, Đường Nhã Phương mới từ từ chậm lại, cô dừng để nhìn lại đằng sau, thấy vị trí Lương Phi Mạc vốn đang đậu xe giờ đã không thấy tăm hơi đầu.

Cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục đi tớibến xe buýt.

Bến xe chật cứng người, Đường Nhã Phương chen lên phía trước, rồi ngửa cổ xem xe buýt đã đến chưa.

Xe buýt không thấy đâu, nhưng lại thấy một chiếc xe màu đỏ có rèm che lái qua, rồi dừng ở bên cạnh cô.

Lúc đầu cô tưởng tới đón ai ở bến xe nên lui về phía sau, nhưng thấy cửa kính xe hạ xuống, kèm theo đó là một giọng nói quen thuộc vang lên.

“Nhã Phương.”

Nghe thấy tiếng động, cô vội vàng cúi xuống nhìn vào trong xe, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ của cô hiện lên vẻ kinh ngạc.

Lại là Lê Na.

“Quản lý Na, đây là...”

Cô ta đậu xe ở bên cạnh cô, thì chắc chắn có dụng ý của cô ta.

Quả nhiên, giọng nói nhàn nhạt của Lê Na lại vang lên.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sau Khi Linh Khí Trở Lại
2. Săn Tìm
3. [ABO] Thỏa Thuận Hôn Nhân Có Độ Phù Hợp Cao
4. Học Ngoan
=====================================

“Có tiện dùng bữa tối cùng nhau không?” Như là sợ cô hiểu lầm, Lê Na bổ sung một câu: “Dùng quan hệ bạn bè cùng nhau ăn cơm.”

Đường Nhã Phương kinh ngạc nhướng mày, Lê Na lại xem cô như bạn bè!

Đây là chuyện khiến cô rất ngạc nhiên.

Vì vậy, cô trực tiếp mở cửa xe rồi ngồi xuống, kéo dây an toàn, và mỉm cười nói với Lê Na ở bên cạnh: “Bạn bè mời, không đến thì quá không nên.”

Lê Na cười đáp lại, không nói gì thêm, lập tức nổmáy xe, sau đó chiếc xe hòa vào dòng xe cộ.

“Ừ, em cơm nước xong thì về.

Em sẽ

Đường Nhã Phương đang đứng ở cửa nhà hàng nói chuyện điện thoại, cô quay đầu đi vào trong xem.

Lê Na đang nói chuyện với người phục vụ, chỉ thấy người phục vụ gật đầu rồi rời đi.

“Ừ, em sẽ gọi cho anh ngay sau khi em ăn xong và đợi anh đến đón.”

Trò chuyện thêm vài câu, cô cúp máy, rồi bước vào trong.

Lê Na thấy cô ngồi xuống phía đối diện, thì khỏe môi khẽ nhếch: “Đang nói chuyện điện thoại với bạn trai à?" “Không phải, là chồng”

Đường Nhã Phương cầm ấm trà lên rót một cốc nước cho mình và Lê Na, cũng không chú ý tới một câu hời hợt mà mình trả lời đã khiến trong lòng Lê Na chấn động như thế nào.

Cô ấy đã kết hôn rồi?

Lê Na nhìn cô, lông mày cô ta nhưởng lên, cô ta không tin tưởng lắm mà hỏi: “Cô kết hôn rồi?”

Đường Nhã Phương gật đầu: "Đúng vậy, được một thời gian rồi.”

Chuyện kết hôn này, cô không cố ý muốn giấu giếm, chỉ là thuận theo tự nhiên, người nên biết thì cuối cùng cũng sẽ biết.

Chính vì vậy, ở trước mặt Lê Na, cô đã rất thẳng thắn nói ra chuyện bản thân đã kết hôn.Tuy nhiên, dường như Lê Na rất kinh ngạc! Vì vậy, cô cười hỏi: “Quản lý Na, có phải cô cảm thấy rất nghi ngờ không?” “Đúng vậy, tôi còn tưởng cô và tổng giám đốc Mạc là một đôi...!Lời nói vừa nói ra khỏi miệng, Lê Na lập tức ý thức được không đúng, nên vội giải thích: “Trên dưới công ty đều truyền ra như vậy, tôi tưởng thật mà.”

Dù sao từ lúc tổng giám đốc Mạc vừa đến công ty, ai cũng có thể cảm nhận được anh ta luôn giúp Đường Nhã Phương, nếu không phải là một đôi thì có người đàn ông nào lại sẵn sàng giúp đỡ một người phụ nữ nhiều như vậy chứ?

Hơn nữa vừa rồi cô ta cũng thấy Lương Phi Mạc dừng xe lại, hình như là muốn đưa Đường Nhã Phương về.

Đường Nhã Phương không thèm để ý cười cười: “Không có chuyện gì, những lời đồn đãi này tôi cũng nghe qua rồi.” Tuy bị công ty khai trừ, nhưng mấy người ngưu tầm ngưu, mã tầm mã với cô ta kia vẫn còn ở bộ phận truyền thông, nên không phải tin đồn đều từ miệng các cô truyền đi sao.

Nghe nhiều cô cũng miễn nhiễm rồi!

Nhìn dáng vẻ hờ hừng của cô, Lê Na không nhịn cười được.

“Quả nhiên tôi không nhìn lầm người, cô là một người rất thông minh, sẽ không bao giờ bị chuyện nhàm chán mà ảnh hưởng đến công việc.

Cô biết Lê Na cực kỳ thưởng thức mình, nên tronglòng cô ít nhiều cũng hơi kiêu ngạo, nhưng nét mặt vẫn rất khiêm tốn nói: “ So với quản lý, tôi còn kém hơn.”

Cô vừa nói câu này, nụ cười trên mặt Lê Na càng sâu hơn: “Cô cũng học vuốt mông ngựa từ khi nào thế?” “Tôi nịnh hót à?” Đường Nhã Phương vô tội mà trừng mắt nhìn: "Tôi nói thật, không chấp nhận phản bác.”

Hai người nhìn nhau cười, cảm thấy tình cảm giữa họ đã trở nên thân thiết hơn.

Lê Na nâng chén trà lên uống một hớp, cô ta suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Vậy cô và tổng giám đốc Mạc là quan hệ như thế nào?”

Đây cũng là nghi vấn lớn nhất quanh quẩn trong lòng cô ta.

“Ừ...! Đường Nhã Phương cần nhắc lời nói: “Gần hơn quan hệ bạn bè một bước, thuộc về phạm trù người thân.” Cô không muốn trực tiếp nói Lương Phi Mạc là em họ của chồng mình, nếu không Lê Na nhất định sẽ đoán được thân phận Đình Vỹ.

“Tổng giám đốc Chiêu thì sao?” Lê Na lại hỏi.

Công ty cũng không chỉ tung tin đồn về Đường Nhã Phương và Lương Phi Mạc, mà còn có Lục Đình Chiêu và Đường Nhã Phương.

“Cũng vậy.” Đường Nhã Phương nhấp một ngụm trà, rồi bất đắc dĩ nói: “Một khi tin đồn này lan ra, thật đúng là thái quá đến không thể thái quá hơn.”.