Vợ Tôi Là Xã Hội Đen

Chương 2: Những chuyện về mẹ



Khi ba của Lý Hà nói dứt câu thì cũng đã rom rớm những giọt nước Lý Hà thấy ba của mình như vậy thì chỉ biết cuối người xuống ôm lấy ba mà xoa xoa vai ba an ủi, Lý Hà nhẹ nhàng cất giọng:

"Không sao đâu ạ, dù cho Lý Hà không thể gặp mẹ khi Lý Hà lớn lên, nhưng bên Lý Hà còn có ba, anh Lý Vũ, Lý Thường, Lý Đạt và anh Lý Mạc, cả ba và bốn anh ấy điều yêu thương Lý Hà vô điều kiện nên Lý Hà không cảm thấy buồn một chút nào hết, và ba cũng vậy đừng buồn nữa ạ nếu mẹ nào biết thì mẹ cũng sẽ không vui vẻ gì đâu."

Ba nghe Lý Hà an ủi thì nỗi buồn cũng vơi đi phần nào, vỗ vỗ vào tay của Lý Hà đang đặt trên vai của mình rồi nói: "Được được ba sẽ không buồn nữa, Lý Hà của ba trưởng thành rồi đã biết an ủi người khác rồi."

Lý Hà vui vẻ đáp lại: "Lý Hà còn muốn trưởng thành hơn thế này nữa đó ạ, Lý Hà muốn khi trưởng thành rồi có thể sang sẽ chăm sóc ba và các anh thật tốt, để ba không còn phải mệt mỏi mà có thể thư giãn một tí có thể khỏi bận tâm về chúng con mà tìm hạnh phúc riêng cho mình, Lý Hà cũng muốn các anh có thể bớt đi gánh nặng nữa."

Ba của Lý Hà cười cười rồi nói: "Rồi rồi ba biết rồi mà, Lý Hà con mau đi học đi không thôi là trễ bây giờ."

Lý Hà đáp lại: "Dạ vậy con đi học đây ba cũng mau nghĩ ngơi hoặc là đi đâu đó thư giãn đi ạ đừng đặt công việc lên hàng đầu sẽ mệt lắm đó ạ, mọi công việc đã có các anh và Lý Hà lo rồi ba yên tâm."

Lý Hà nói xong thì đứng thẳng lên vẩy tay tạm biệt ba rồi rời đi, ba của Lý Hà nhìn theo bóng dáng của Lý Hà rời đi rồi hạnh phúc nhìn vào ảnh của vợ mình rồi nói: "Em có thấy không con của chúng ta đã lớn hết rồi, mấy đứa nó đã không còn cần anh phải bảo vệ nữa chúng nó đã biết phải tự làm gì rồi, nhưng anh chỉ mong Lý Vũ có thể dẹp bớt công việc có thể tự dành thời gian chăm sóc cho mình có thể tìm hạnh phúc riêng cho bản thân, nhưng thằng bé cứ đặt hết tất cả gánh nặng trong nhà lên người mình vì trong tư tưởng thằng bé luôn nghĩ mình là anh lớn phải chăm sóc tốt cho tất cả những đứa em, anh cũng lớn tuổi rồi nên thằng bé không muốn anh phải làm nhiều việc cực nhọc, nên cứ dành hết tất cả việc về chỗ mình"

"Và anh cũng mong là Lý Thường có thể như bản tính ở bên ngoài của nó phóng thoáng vui vẻ chứ không phải là bên ngoài vui vẻ bên trong lại u sầu suy nghĩ nhiều việc."

"Còn Lý Đạt và Lý Mạc hai đứa nó tính tình rất giống nhau vui vẻ lạc quan nhưng có nhiều lúc lại là chỗ để mọi người dựa dẫm."

"Cuối cùng là Lý Hà là đứa mà anh lo lắng nhất, con bé chưa từng trải lòng về mình cho anh nghe luôn cố gắng làm đứa con ngoan ngoãn nhưng những điều đó anh điều không cần, anh chỉ mong con bé có thể làm những gì nó thích tự do tự tại thôi."

"Thôi tạm biệt em anh đi làm đây."

Ba của Lý Hà hôn vào trong ảnh vợ mình một cái rồi đứng lên đặt ảnh ngay ngắn vào chỗ cũ luyến tiếc nhìn một cái rồi nói rời đi, dù là thiếu tình thương và thiếu vắng đi bóng dáng một người nhưng cả nhà của Lý Hà vẫn cố gắng mỉm cười vui vẻ và tự biết chăm sóc lo lắng bảo vệ cho nhau.

...----------------...