[Vong Tiện] Thiếu Niên Sự

Chương 16



16.

"A Tiện? A Tiện?"

Ngụy Vô Tiện bừng tỉnh, lại bị ánh sáng trong phòng chiếu rọi đến chói cả mắt, trong chốc lát không biết bây giờ là giờ nào khắc nào. Hắn chớp chớp mắt, còn chưa kịp phục hồi tinh thần thì đã có một bóng người ngồi xuống cạnh giường, đưa tay lên thử thăm dò nhiệt độ trên trán hắn. Cảm giác mềm mại lại có chút lạnh lẽo áp vào trán làm cho Ngụy Vô Tiện tỉnh táo hơn một chút, nhận ra ngươi đến chính là sư tỷ của mình lên mở miệng gọi:

"Sư tỷ!"

"Ừ, A Tiện tỉnh rồi."

Giang Yếm Ly sửa sang lại mấy sợi tóc mai rối tung vì ngủ cho Ngụy Vô Tiện, dịu dàng hỏi:

"Bây giờ đã cảm thấy tốt hơn chưa?"

Ngụy Vô Tiện ngẩn người, lúc này mới nhớ đến chuyện phân hóa, vội vàng muốn ngồi dậy:

"Sư tỷ, sao đệ lại ngủ thiếp đi thế? Đệ... ngủ lâu chưa?"

Mặt trời ngoài cửa sổ đã lên cao, Giang Yếm Ly đỡ Ngụy Vô Tiện dậy, dịch lại góc chăn cho hắn, đáp:

"Đã ngủ một ngày rồi, bây giờ là giờ Tỵ, lúc nãy đã đút cho đệ ăn Thanh tâm đan, đây là lần đầu đệ ăn, chắc chắn là có chút không thoải mái. Nếu như thấy mệt thì đệ cứ ngủ tiếp đi."

"Không ngủ không ngủ, ngủ đến mức đệ đau hết cả thắt lưng rồi."

Ngụy Vô Tiện ngủ một giấc, cảm giác khô nóng trong người đã thối lui, tự thấy không có gì là không khỏe, bèn xốc chăn lên muốn xuống giường đứng dậy. Nhưng vừa mới ngồi thẳng lên thì động tác của hắn đã khựng lại. Bởi vì vừa cựa một cái thì sống lưng mỏi nhừ làm cho hắn suýt nữa thì không nhịn được mà hừ nhẹ thành tiếng, nhưng thứ làm cho hắn cảm thấy kỳ quái hơn chính là cái chỗ tư mật nơi thân dưới kia tồn tại một cảm giác dính dính nhớp nháp cực kỳ rõ ràng. Giang Yếm Ly thấy hắn không nói gì thì vỗ nhẹ lên mu bàn tay hắn, nói:

"A Tiện? Ta đi chuẩn bị nước ấm cho đệ, tắm rửa trước đã có được không?"

Ngụy Vô Tiện vẫn duy trì động tác nhỏm dậy im lặng ngồi trong chốc lát, sau đó mới ngẩng đầu, tươi cười với Giang Yếm Ly:

"Được ạ, vậy làm phiền sư tỷ."

"A Tiện..." Giang Yếm Ly nắm lấy tay hắn.

"Sư tỷ, đệ không sao, tỷ đi đi." Ngụy Vô Tiện lắc lắc đầu: "Bây giờ đệ cảm thấy tốt hơn nhiều rồi."

"Ừm." Giang Yếm Ly đứng dậy, sau đó đặt một chiếc bình nhỏ xuống bàn, nói: "Đây là Thanh tâm đan, nếu cảm thấy không khỏe thì dùng một viên... A Tiện, có chuyện gì phải lập tức đến tìm sư tỷ."

"Biết rồi ạ, sư tỷ còn không yên tâm đệ sao?"

"A Tiện của chúng ta lợi hại như vậy, đương nhiên là yên tâm rồi... Nhưng mà A Tiện, mặc kệ có ra sao, đệ vẫn là A Tiện của chúng ta."

Ngụy Vô Tiện ngâm mình vào trong thùng tắm đầy nước nóng, nhẹ nhàng thở ra một hơi. Giang Yếm Ly cẩn thận chuẩn bị nước có nhiệt độ vừa đủ cho hắn, nước ấm áp bao trùm lấy cơ thể, làm giảm bớt đi cảm giác đau nhức của hắn. Ngụy Vô Tiện im lặng mà ngâm mình trong nước chốc lát, không muốn nghĩ đến nguyên nhân khiến mình cảm thấy toàn thân đau nhức không khỏe chút nào, lại còn có sự khác thường xảy ra ở chỗ tư mật làm hắn khó có thể ngồi vững kia nữa. Hắn do dự trong chốc lát, vẫn là vươn tay xuống thử thăm dò.

Thân thể nóng lên, trên người có cảm giác đau nhức xa lạ, Thanh tâm đan, trong phòng chỉ có mình Giang Yếm Ly thân là Khôn trạch chăm sóc... Tất cả những điều này đều chứng minh một việc, việc này lúc trước Ngụy Vô Tiện cũng đã từng buột miệng nói đùa qua, nhưng là việc mà hắn cự tuyệt không muốn nghĩ đến nhất.

Hắn, Ngụy Vô Tiện, phân hóa thành Khôn trạch.

Mỗi thiếu niên phân hóa thành gì mặc dù không thể khẳng định, nhưng cũng có thể nương theo một vài dấu vết mà phỏng đoán. Những người có các phương diện về thiên tư thể hình hơn người đa số sẽ phân hóa thành Càn nguyên, những người thiên tư bình thường thì phần nhiều là Trung dung. Cho nên mặc dù là phân hóa nhưng trong đám thiếu niên thì Trung dung là nhiều, vẻn vẹn chỉ có ít người phân hóa thành Càn nguyên, còn Khôn trạch nam tính lại là đã ít càng thêm ít. Thêm nữa Khôn trạch nam tính sau khi tự phân hóa sẽ phải đón Tin kỳ cùng với nỗi khổ sinh sản, việc tu hành cũng kém xa Càn nguyên và Trung dung. Bởi vậy nếu có nam giới phân hóa thành Khôn trạch thì đều bị người nhà giữ ở trong phủ, cùng nữ quyến học tập và xử lý những việc vặt vãnh, rất ít người tiếp tục tu hành.

Ngụy Vô Tiện ở Giang gia từ trước đến nay đều thích làm gì thì làm thích đi đâu thì đi. Giang Phong Miên đối xử với hắn như con ruột, Ngu phu nhân mặc dù đối với hắn có chút bất mãn, quản giáo rất nghiêm, nhưng phần lớn thời điểm đều là không quản được hắn. Bởi vậy nên thật ra Ngụy Vô Tiện không thèm đến chuyện để ý sau khi phân hóa sẽ bị nhốt lại trong nhà, hắn thích làm gì sẽ vẫn làm đấy. Chẳng qua là hiện tại trần trụi ngâm mình trong nước, đầu ngón tay chạm vào chỗ đó toàn là cảm giác ẩm ướt trơn nhớt. Chất lỏng mà Tin kỳ lúc trước lưu lại đã sớm chảy ra hết, vừa rồi chẳng qua là hắn vươn tay xuống sờ soạng lung tung một chút, dưới động tác đó bên trong hậu huyệt dường như lại trào ra một ít chất lỏng trơn dính, làm Ngụy Vô Tiện lập tức rụt tay lại, dùng sức mà lau, thầm nghĩ phải rửa sạch hết dâm dịch trên tay mình đi.

Hôm qua hắn vừa phát sốt thì đã hôn mê bất tỉnh, những việc sau đó hắn chẳng biết gì cả. Lại có Giang Yếm Ly ở bên chăm sóc, Thanh tâm đan lúc nào nàng cũng mang theo người, bởi vậy nên Tin kỳ đầu tiên của Ngụy Vô Tiện trải qua đúng là hữu kinh vô hiểm, lúc này nhớ lại hắn cũng chẳng có ấn tượng gì. Nhưng mà cơ thể bởi vì căng cứng trong thời gian dài mà đau nhức, dưới thân không ổn, thập chí là cảm giác trống rỗng xa lạ còn mơ hồ lưu lại trong hậu huyệt lúc này, đều làm cho Ngụy Vô Tiện vì lúng túng mà trở nên kích động.

Cho dù là tu hành hay việc học, trong số bạn cùng trang lứa hắn đều là người nổi bật, ngay cả thân hình thì cũng có ít người cùng tuổi mà cao như hắn, bởi vậy luôn nghĩ chính mình nếu không có chuyện ngoài ý muốn thì sẽ phân hóa thành Càn nguyên. Đợi đến khi lớn lên săn mấy con yêu vật nổi danh, lập vài cái công lớn, sau đó cưới một tiên tử mỹ mạo động lòng người làm vợ, trở thành một đôi thần tiên quyến lữ lưu lạc giang hồ hành hiệp trượng nghĩa. Nhưng bây giờ vận mệnh lại mông lung như một trò đùa thế này, phân hóa so với người khác lận đận nhiều chuyện hơn so với người khác đã không nói thì thôi, lại còn là thân nam tử phân hóa thành Khôn trạch. Từ nay về sau đừng nói đến chuyện nổi danh lập vạn, ngay cả đến chuyện có thể tu hành tiếp hay không còn chưa dám nói chắc.

Ngụy Vô Tiện cắn răng miễn cửa tắm sạch toàn thân một lần, thay quần áo sạch sẽ, ngồi xuống giường, hiếm khi không biết nên làm gì tiếp theo. Bây giờ vẫn còn sớm, bình thường tiếp đến hắn sẽ đến giáo trường luyện kiếm đùa giỡn với các sư đệ, bị Ngu phu nhân răn dạy, bị phạt đứng phạt chạy, sau đó lại tiếp tục vui đùa. Nhưng bây giờ các sư đệ vẫn đang nghiêm túc tu hành dưới ánh mặt trời, hắn lại một mình trong phòng không biết làm gì, chỉ biết đi lại vòng quanh. Sau đó nhìn liếc qua Thanh tâm đan mà vừa nãy Giang Yếm Ly để lại, bình nhỏ tinh xảo xinh xắn lẳng lặng đứng trên bàn.

Ngụy Vô Tiện cảm thấy tâm phiền ý loạn, cầm cái bình nhỏ lên ném bừa vào trong tủ, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài có người nhẹ nhàng gõ cửa hai tiếng.

"A Tiện, đã tắm xong chưa?"

Ngụy Vô Tiện vừa nghe thấy giọng Giang Yếm Ly đã vội vàng tiến lên mở cửa:

"Sư tỷ!"

Giang Yếm Ly mang theo hộp đựng thức ăn bước vào phòng, sau đó bắt đầu bày biện đồ ăn ra bàn:

"Ta lấy cho đệ một chút đồ ăn trước, đã một ngày đệ không ăn gì rồi, ăn đi đã rồi muốn ngủ thì ngủ sau."

"Cảm ơn sư tỷ!" Ngụy Vô Tiện có chút tinh thần, bước theo nàng đến bên cạnh bàn, đã nhìn thấy Giang Yếm Ly lấy thứ gì đó ra từ bên dưới hộp đựng:

"Đói lắm rồi phải không? Mau ăn đi. À đúng rồi, đây là thư gửi đến từ Cô Tô Lam thị, nói là gửi cho đệ."