Thông tin truyện

Vũ Trụ Có Hai Kiểu Tình Yêu

Vũ Trụ Có Hai Kiểu Tình Yêu

Tác giả:

Thể loại:

Nguồn: Tieuthiendi.wordpress.com
Trạng thái: Đang ra
Hãy là người đầu tiên đánh giá!
Giới thiệu

Tôi nhớ trước kia mình cũng được xem là một cô gái phóng khoáng, thích gì thì làm, nghĩ gì nói thẳng.

Nhưng rồi ai cũng phải trưởng thành, mà tôi cũng không thể trốn thoát điều đó.

Tôi phải trở nên chín chắn, đúng mực hơn, tôi phải để ý đến mọi người xung quanh, học cách không làm phật lòng mọi người, học cách nhìn mặt đoán ý,…

Nói ra thì có vẻ bản thân cũng được lợi đó, nhưng luôn có những bài học đắt giá phải trả để đạt được những điều này…

Tôi nghĩ là nỗi đau, là sự mất mát, là khi những thơ ngây hồn nhiên của tuổi trẻ, khi dũng khí và nhiệt huyết thanh xuân đều phải bị mài mòn…

Tôi nhớ ngày xưa khi tôi tập đi xe đạp, không biết đã ngã biết bao nhiêu lần, nhưng hồi đó chỉ cần khóc một cái rồi thôi, hôm sau có thể lại vác xe ra tập tiếp, cứ như thế cho đến khi thật sự đi được xe đạp, có thể vi vu quanh những khu phố gần nhà, để cơn gió mùa hạ khẽ vờn qua mái tóc, trên người không biết có bao nhiêu vết sẹo.

Rồi chúng ta lớn lên, bỏ quên dũng khí và sự can đảm của ngày thơ bé… chúng ta sẽ sợ ngã, sợ những vết sẹo… Những nỗi sợ không thành tên ấy cuối cùng tích góp lại và giết chết cái gọi là dũng khí ấy

Vì thế nên qua bao nhiêu năm, tôi thực sự rất sợ, không chỉ sợ làm tổn thương người khác, thật ra tôi còn sợ làm tổn thương chính bản thân mình hơn.

Lời tác giả:

Mình có một câu truyện đã ấp ủ từ rất lâu rồi. Vốn cũng định hoàn thành xong để có thời gian ngắm nhìn lại và chỉnh sửa cho tươm tất, nhưng có lẽ vì lo sợ quá nhiều thứ nên nó vẫn mãi dang dở như vậy. Dang dở đến mức từ một đứa vốn thích viết như mình đến nay đã không còn nhiều thời gian để viết nữa.

Mình sợ rằng, rồi một ngày nào đó khi cuộc sống với những bộn bề lo toan cứ thế cuốn mình đi và mình sẽ quên mất mục đích ban đầu khi mình viết cuốn truyện này là gì. Là để gửi gắm một vài những ký ức vụn vỡ? Hay là dệt một giấc mộng mà bản thân mình vẫn mong muốn với cuộc sống này?

Mình nghĩ rằng, ai cũng có một giấc mộng, là giấc mộng của “những đứa trẻ đã lớn”. Nó khác xa với những giấc mơ khi chúng ta còn thơ bé không có lo toan. Ở đó là những thước phim đủ đầy những “chua cay mặn ngọt” nhưng khác ở chỗ chúng ta được lựa chọn cho mình một cái kết hoàn hảo hơn.

Thân gửi “những đứa trẻ đã lớn” tìm thấy bản thân trong cuốn truyện này của mình. Mong rằng tất cả chúng ta đều sẽ ổn và sẽ thực sự hạnh phúc! Vì ai cũng xứng đáng được hạnh phúc!

Bình luận truyện