Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 126: Sau là main sẽ đi dị giới



Đầu tiên là cho khoai tây vào nấu một lúc, đến khi khoai tây sắp chín lại cho tiếp cà rốt và khoai lang vào, đun thêm một chút cho cà rốt cùng khoai lang chín liền hoàn thành.

Khoai tây chứa nhiều tinh bột, khi nấu chín có thể làm cho nước dùng thêm sánh đặc, hơn nữa khoai tây cũng sẽ hút bớt muối trong nước dùng.

Khoai lang cùng cà rốt cung cấp rất nhiều vị ngọt thanh từ thực vật cho nước dùng, mặc dù có độ ngọt từ nước cốt xương hầm, nhưng bởi vì nước cốt xương hầm nấu từ xương và da thịt cho nên lượng chất béo khá lớn.

Khoai lang cũng có chứa nhiều tinh bột, tinh bột của khoai lang dễ dàng chuyển hóa thành đường khi phản ứng với nước ở nhiệt độ cao, hơn nữa khoai lang cũng có tác dụng hút bớt lượng chất béo làm nước dùng không ngán mà càng thêm thanh ngọt.

Như vậy khi ăn, nước dùng cũng sẽ không cảm thấy mặn cùng béo, nhưng bởi vì ăn kèm cả khoai tây, khoai lang, cà rốt cho nên cũng không lo lắng nhạt vị.

Cuối cùng Lộc Động Đình lại mở tủ lạnh lấy ra một hộp nấm hương khô, từ bên trong lấy ra 5 cây cắt ra làm 4 phần sau đó cho vào nồi.

Nấm này chính là do nhà của Lộc Động Đình tự làm, ở phía sau núi có một khu vực được đào thành hang, làm các lỗ thông khí thoáng mát.

Sau đó dùng ống ống tre cùng xe nước dẫn nước từ suối chảy qua trong hang, bên trong hang làm một bể nước nông nhỏ, nước sẽ chảy vào bể nước nông sau đó được dẫn ra ngoài bằng một đường ống tre khác.

Cuối đem các khúc gỗ khô đã được cấy phôi nấm hương treo lên bên trong, không cần thiết là gỗ mục, có thể sử dụng loại gỗ nào cũng được, nhưng không nên dùng loại gỗ có độc như gỗ xoan.

Như vậy không cần phải chú ý hằng ngày, chỉ cần lâu lâu xem xét để tránh các loại sâu bọ hoặc nước trong bể quá vẩn đục là được.

Cũng cần chú ý đến hướng của miệng hang, phải làm sao cho hang thông thoáng, nhưng không được chính diện với hướng gió cũng tránh mặt trời chiếu vào trong hang.

Đến mùa đông nên che lại miệng hang chỉ để một số lỗ nhỏ thông khí, tuy rằng cách làm này năng suất không cao, nhưng có thể có nấm hương quanh năm, hơn nữa từ mùi hương cho đến vị hay độ lớn của nấm đều là tốt nhất.

Sau đó lấy thêm mấy quả cà chua, cắt đôi bỏ đi phần đầu cuống lại tiếp tục chia mỗi nửa thành 4 phần, để chút nữa nếu có ai thích có thể ăn sống hoặc nhúng cùng nguyên liệu nấu ăn khác.

Sindragosa rửa rau xong, Nguyễn Linh Trúc cũng rửa tay chân mặt mũi xong đi vào nhà, cùng với Sindragosa nghe Lộc Động Đình phân phó.

Bởi vì rau được tách ra theo từng loại để rửa, cho nên lúc này cũng là từng loại từng loại rau đặt vào trong rổ sau đó rảy mạnh, sau một vài lần rảy thì đảo nhẹ sau đó rảy tiếp, như vậy lợi dụng quán tính để làm nước dính đọng trên rau bay bớt ra ngoài.

Sau khi rảy cho rau ráo nước, Nguyễn Linh Trúc và Sindragosa xếp rau ra đĩa, mỗi loại rau đều xếp riêng không lẫn vào nhau.

Bởi vì một số rau có vị hoặc mùi không phải ai cũng thích, cho nên cần để tách riêng, như vậy ai thích hay không thích loại rau nào cũng không cần lo ngại chuyện rau lẫn lộn với nhau.

Lộc Động Đình bỏ xong khoai lang và cà rốt vào nồi, thì quay sang lấy một miếng thịt lọc bớt một phần da, vì da của Deathwing quá dày.

Lộc Động Đình thuần thục nhanh chóng lọc da thành những lát mỏng, dùng sống dao dần kỹ mỗi miếng sau đó ném vào trong nồi.

Phần thịt còn lại đều có đủ cả da mỡ và thịt được Lộc Động Đình thái lát thành từng lát mỏng, không làm mỏng đến có thể nhìn thông thấu mà là từng lát khoảng tầm 2mm, độ lớn cũng chỉ vừa mồm.

Lại nhắc lại lần nữa, dù sao đây cũng không phải là nhà hàng không cần phải tìm phương pháp tối ưu để tiết kiệm nguyên liệu tới mức tối đa.

Nếu ai từng đi ăn lẩu ở nhà hàng thường có thể thấy thịt được cắt thành những lát mỏng như tờ giấy, nhưng diện tích miếng thịt thì cực kỳ lớn.

Thực chất việc này là để tiết kiệm nguyên liệu nấu ăn cho nhà hàng, miếng thịt có diện tích lớn làm cho thực khách bị thị giác đánh lừa rằng lượng thịt rất nhiều, trên thực tế bởi vì miếng thịt được thái cực kỳ mỏng cho nên lượng thịt cũng là cực kỳ ít.

Hơn nữa như với Lộc Động Đình hay Sindragosa là siêu phàm sinh vật, hoặc nói đùng là đã siêu phàm nhân loại, các loại vi khuẩn thông thường đều không thể ảnh hưởng.

Nhưng nếu là người bình thường vẫn sẽ dễ dàng nhiễm các loại bệnh do vi khuẩn gây bệnh hoặc ký sinh trùng trong thức ăn.

Đối với món lẩu, những lát thịt mỏng thường sẽ rất nhanh chín sau khi nhúng, chỉ cần trụng vào trong nước 5 đến 10 giây, người ta cho rằng như vậy sẽ giữ được vị tươi ngon nhất cho thịt.

Nhưng thực ra đây là một nguy cơ tiềm ẩn cho các bệnh liên quan đến đường ruột hoặc viêm gan.

Thực phẩm có thể bị nhiễm khuẩn bất kỳ lúc nào, ngoại trừ thực phẩm được chế biến kỹ đóng gói cẩn thận.

Nhưng khi mở đóng gói ra, thực phẩm tiếp xúc với môi trường thì đã có nguy cơ nhiễm khuẩn, các loại thịt càng là môi trường thích hợp nhất cho các loại vi khuẩn hoạt động.

Người ta thường cho rằng chỉ cẩn nhúng thịt vào nước lẩu đang sôi, như vậy các loại vi khuẩn gây bệnh đều sẽ bị tiêu diệt sạch sẽ, nhưng thực tế là không phải.

Các loại vi khuẩn thông thường chết ở khoảng khi nước 70 độ C, có một số loại vi khuẩn chết ở trên hoặc bằng 100 độ C.

Các loại vi khuẩn gây bệnh thông thường thì cần phải đun sôi tại 100 độ C khoảng 1 phút, nhưng chỉ có ở ngang mực nước biển thì nước mới sôi ở 100 độ C.

Nhưng độ cao cứ tăng 150 mét thì nhiệt độ sôi của nước giảm khoảng 0,5 độ C.

Nghĩa là ở độ cao 2.400 m, nước sẽ sôi ở nhiệt độ chỉ 92 độ C, nhiệt độ này không đủ để tiêu diệt các sinh vật độc hại có trong nguồn nước.

Nói một cách đơn giản, khi độ cao càng tăng thì áp suất không khí càng giảm, làm nhiệt độ sôi của nước cũng giảm theo.

Để khắc phục điều này và giải quyết nhiệt độ sôi thấp hơn của nước do ở vị trí địa lý cao hơn, cần phải tăng thời gian đun sôi nước lâu hơn.

Như vậy người bình thường ăn lẩu, khi nhúng lát thịt thái cực mỏng chỉ cần khoảng 10 giây liền đã chín tái sẽ có nguy cơ nhiễm các loại vi khuẩn gây bệnh như Salmonella, Escherichia coli (E.Coli), viêm gan siêu vi A, Norovirus.

Đặc biệt là hai loại Salmonella và Norovirus đều có nguy cơ nhiễm bệnh cực kỳ cao.

Vi khuẩn Salmonella có rất nhiều loại, bao gồm cả những chủng gây sốt thương hàn và các chủng gây viêm dạ dày ruột.

Đa số các trường hợp ngộ độc thực phẩm do Salmonella là do ô nhiễm chéo, nấu thịt hoặc sản phẩm thịt chưa chín kỹ, hoặc do ô nhiễm các sản phẩm tươi sống khác.

Norovirus là bệnh nhiễm trùng thức ăn phổ biến nhất và thường xảy ra khi thực phẩm bị nhiễm bẩn từ những người chế biến hoặc những người tiếp xúc với thực phẩm bị nhiễm bệnh, thường gặp nhất là trong các nhà hàng dịch vụ ăn uống.

Norovirus rất truyền nhiễm và lây dễ dàng từ người sang người, hầu hết các trường hợp nhiễm bênh đều tự khỏi mà không cần điều trị, đây chính là chứng tiêu chảy thông thường khi “ăn phải đồ lạ”.

Bởi vậy để ăn lẩu tốt nhất nên sử dụng các lát thịt dày, diện tích nhỏ vừa ăn, nhúng trong nước lẩu đang sôi tầm một phút hoặc hơn.

Như vậy miếng thịt vừa có thể chín kỹ lại vẫn giữ được độ tươi ngon của thịt, các loại vi khuẩn gây bệnh cũng có khả năng bị tiêu diệt hoàn toàn.

Lộc Động Đình xem xét nồi nước lẩu, cho thêm một chút ớt, hạt tiêu, bột quế và hồi hương, các loại này đều có vị cay nên mỗi loại chỉ cần cho một ít để dậy mùi hương cùng với điều vị.

Để nồi nước lẩu sôi một chút, Lộc Động Đình kêu một tiếng gọi cả hai người đang ngồi nói chuyện với nhau cách đó không xa, phân phó nói:

“Trúc, em lấy chén đũa cùng với rau lên đi.

Còn Sindragosa, cầm cái bếp nhỏ ở bên cạnh đi lên để trên bàn là được, sau đó xuống cầm thịt lên.”

Nói xong tự mình nhắc nồi đi trước lên nhà, Sindragosa một tay cầm lấy chiếc bếp điện nhỏ, một tay cầm lấy đĩa thịt đi theo Lộc Động Đình lên nhà.

Nguyễn Linh Trúc cũng nhanh chóng mang rau và chén đũa lên, bày ra bàn.

Lộc Động Đình kéo dây, cắm điện bật bếp lên, sau đó cả ba người bắt đầu ăn, bởi vì đổi khẩu vị, cho dù là Nguyễn Linh Trúc cũng là ăn được khá nhiều.

Cả ba người vui vẻ ăn bữa tối, bởi vì Lộc Động Đình không làm quá nhiều nước lẩu, lại cũng không dùng nhiều muối, nước lẩu không chỉ không mặn mà còn thơm ngọt.

Trong nước lẩu cũng có khoai tây cùng khoai lang nên cũng không cần đến thực phẩm chính khác như cơm, bún, phở...

Xong bữa cơm khách chủ tẫn hoan, à mà không có khách nào ở đây cả, Sindragosa hiện nay cũng là người nhà của Lộc Động Đình.

Ăn xong cả ba người cùng nhau dọn dẹp, Lộc Động Đình nói với Sindragosa và Nguyễn Linh Trúc:

“Anh quên mất vấn đề lớn, cả hai đứa đến ở tại đây, nhưng anh lại quên dẫn đi giới thiệu và làm quen với những người trong làng.

Bởi vì ở đây đất rộng người thưa, gần như mỗi nhà một ngọn núi, bởi vậy hàng xóm cùng khó biết được trong nhà có người mới đến.

Hai đứa nghỉ ngơi một chút rồi thay quần áo, chút nữa anh rửa chén xong dẫn hai đứa đi.

Sindragosa đừng mặc gợi cảm quá nhé, ở đây là làng quê Địa cầu, không phải Azeroth.

Mà thôi, Trúc xem cho Sindragosa mặc bộ nào cho đúng mực là được.”

Nói xong ôm chén bát đi ra đằng sau rửa, Nguyễn Linh Trúc cùng Sindragosa lại đi vào phòng của Nguyễn Linh Trúc để thay quần áo.

Sindragosa mặc dù có phòng riêng, trong không gian cá nhân cũng là có đầy đủ các loại quần áo, nhưng đều là kiểu dáng của Azeroth, ở Địa cầu ăn mặc như vậy hơi kỳ lạ lại phần nhiều đều là khá hở hang.

Hơn nữa bình thường Sindragosa cũng không mặc quần áo, bên ngoài quần áo nhìn thấy đều là vảy biến thành.