Vua Phong Thủy: Tôi Là Tái Sinh Của Nàng Tiên Cáo

Chương 11: [11] Hoạn nạn năm sáu tuổi



Chuyện của vợ Mã lão tam được giải quyết xong, ngày hôm sau có người phát hiện thi thể vợ Mã lão tam bị cha tôi vứt ở phía sau núi, chỉ là cái xác này không còn bộ dáng dữ tợn đêm qua, không còn răng nanh, móng tay sắc bén kia cũng không thấy đâu, biến thành một cỗ thi thể bình thường, được Mã lão tam một lần nữa an táng.

Đêm đó trong nhà tôi gây ra động tình lớn như thế, hơn nửa đêm quỷ khóc sói gào, các loại âm thành kì quái đều có, nhưng không có ai dám đi ra xem, chủ yếu là bởi vì động tĩnh kia quá dọa người, ngay cả Mã lão tam cũng hoài nghi đêm đó có thể là vợ hắn tìm tới, cũng không dám đến nhà tôi hỏi, chuyện này cứ vậy mà được giải quyết.

Ba ngày sau, tôi tỉnh lại, nhưng sốt cao liên tục mấy ngày, cả người mê man, khiến cha mẹ cùng ông nội đều sợ hãi.

Lúc sốt cao, trong đầu tôi luôn xuất hiện một con hồ ly lông trắng thập phần xinh đẹp, an tĩnh nằm yên, nó có tám cái đuôi màu trắng, thỉnh thoảng sẽ mở mắt, chỉ là trông rất suy yếu

Lo lắng tôi sốt cao, ông nội còn cố ý chạy đến bệnh viện trên trấn để hỏi Lưu bà bà chuyện của tôi.

Lưu bà bà trấn an ông nội, bảo ông yên tâm, nói tiên gia trong cơ thể tôi vốn suy yếu, vẫn đang trong cơ thể tôi để tĩnh dưỡng, lần này vì cứu tôi mà hiện thân, đã thương tổn đến bản nguyên, tôi cùng tiên gia kia nhất thể song hồn, tiên gia bị thương bản nguyên, tôi cũng sẽ suy yếu theo, qua vài ngày nữa sẽ không có việc gì.

Ông nội trong lòng vẫn có nghi hoặc trở về nhà, không nghĩ tới tôi thật sự giống như lưu bà bà nói, sau vài ngày sốt cao thiig khôi phục như lúc ban đầu.

Mà sau khi khỏe lại, cũng không biết là nguyên nhân gì, tôi đối với máu khong còn ham muốn mãnh liệt như trước nữa, cũng có thể ăn một ít đồ ăn khác, điều này khiến cả nhà rất vui vẻ, cảm thấy đây là trong họa có phúc.

Lúc mới sinh ra, quả thực tôi rất giống hồ ly, gương mặt đến lớp lông trắng khắp người, trong miệng còn mọc ta răng nanh nhỏ, hiện tại hơn ba tuổi, đặc điểm lúc trước đều biến mất, chỉ còn lại tật xấu uống máu này, hiện tại tật xấu này cũng được cải thiện rất nhiều.

Kỳ vọng của cha mẹ và ông nội đối với tôi cũng không lớn, chỉ là hy vọng tôi có thể khỏe mạnh trưởng thành, có thể sống, nhưng trong lòng tất cả bọn họ đều đeo nặng đá, những lời mà Ngô Bán Tiên lúc trước, còn có Lưu bà bà sau đó, đều nói tôi là người ứng kiếp, ba năm một kiếp, không phải tôi chết chính là người khác chết, đây là một lời nguyền không thể thoát, canh cánh trong lòng người trong nhà.

Không thể không nói là, sau chuyện của vợ mã lão tam, đám chồn cùng hồ ly kia, vẫn sẽ thường xuyên nửa đêm chạy đến nhà tôi tặng chút dã vật, chỉ là không thường xuyên như trước, đây có thể là bởi vì tôi không còn khát máu mãnh liệt như trước đây.

Sau ba tuổi, tất cả mọi thứ bắt đầu trwor lại bình thường, tôi cũng giống như một đứa trẻ bình thường, khỏe mạnh mà lớn lên.

Chỉ là tôi vẫn bị cả thôn coi như là quái vật, vẫn không có đứa trẻ nào muốn chơi với tôi, khiến tôi cảm thấy rất cô đơn cùng tủi thân.

Trong nháy mắt, ba năm lại trôi qua, tôi đã lên sáu tuổi, đã là một đứa trẻ rất hiểu chuyển, thường giúp gia đình làm việc nhà.

Gần sáu tuổi, tôi đã hoàn toàn ngừng uống máu, ăn uống bình thường giống người khác khiến cả nhà cho rằng tôi đã hoàn toàn trở thành một đứa trẻ bình thường.

Đôi khi lúc ra đồng làm việc cha mẹ sẽ cho tôi cùng ra đồng, bởi họ không yên tâm để tôi một mình ở nhà.

Mỗi khoảng thời gian này, không biết từ đâu một đám hồ ly cùng chồn xuất hiện ở gần tôi.

Ở trong thôn, mọi người cho rằng, chồn và hồ ly đều là loài có linh tính, vì thế mà đa só mọi người đối với chúng sẽ vừa kính vừa sợ, bất giác mà sợ hãi mà tránh xa.

Nhưng mà tôi đối với chúng lai không bất cứ sự sợ hãi nào, thậm chí còn sinh ra cảm giác thân thuộc, mà đám chồn cùng hồ ly cũng tự nhiên không sợ hãi tôi, tất cả đều nằm cạnh bên cạnh tôi, vây thành một vòng. Tôi có thể tùy ý vuốt ve chơi đùa, chúng nó cũng không chạy, cho dù làm đau chúng, chúng cũng không vì thế mà cắn tôi, Mà chỉ khi nhìn thấy cha mẹ tôi trở về, chúng mới bắt đầu tránh né.

Đám chồn cùng hồ ly thực sự là những người bạn tốt nhất của tôi khi còn nhỏ.

Mặc dù ba năm qua, tất cả mọi thứ đều bình thường, nhưng trong trái tim ông nội vẫn còn nhớ kiếp nạn ba năm của tôi.

Một ngày trước sinh nhật lần thứ sáu của tôi, ông nội tự mình đi tới tiệm Tam Thập Lý để tìm Lưu bà bà, dự định mời bà ấy đến, giúp tôi vượt qua kiếp nạn năm sáu tuổi.

Thật ra mấy năm nay, bà Lưu vẫn không cắt đứt liên lạc với nhà tôi, ngày lễ tết, ba mẹ tôi đều mang lễ vật đến nhà bà thăm.

Dù sao lúc trước bà ấy vì cứu nhà tôi một mạng mà bị mù một con mắt.

Mà Lưu bà cũng không có com, bạn già qua đời sớm, trong nhà chỉ có một mình bà.

Kỳ thật, Lưu bà bà trước kia cũng từng có hài tử, hơn nữa không chỉ có một đứa, bất quá cũng không sống qua ba tuổi liền chết non.

Bởi vì bà Lưu đã cứu cả nhà chúng tôi, ông nội liền để cho cha mẹ tôi hiếu kính bà Lưu giống như mẹ ruột.

Mắt thấy ngày mai tôi sẽ sinh nhật sáu tuổi, ông nội lo lắng có chuyện gì không ứng phó được, vì thế liền đi mời Lưu bà bà tới, chuẩn bị trước.

Không nghĩ tới ông nội vừa đi, trong nhà liền xảy ra chuyện.

Nguyên nhân sự tình là Trương gia trong thôn tổng cộng có năm anh em, trong đó lão Ngũ đến tuổi kết hôn, liền tính toán xây nhà mới cưới vợ, chiếm dụng một mảnh đất mà nhà chúng tôi dùng để trồng rau, cũng không nói với cha tôi một tiếng, cha tôi sau khi nghe nói, liền đi tìm Trương gia lão Ngũ lý luận, kết quả một lời không hợp, trực tiếp động tay chân, Trương gia lão Ngũ tuy rằng tuổi trẻ cường tráng, cũng không phải là đối thủ của cha tôi, bởi vì khi ông nội tôi còn trẻ từng làm linh, luyện quyền cước, cũng truyền thụ cho cha tôi một chút công phu.

Kết quả Trương gia lão Ngũ chịu thiệt thòi, buổi chiều hôm đó liền mang theo mấy anh em đi tìm cha tôi gây phiền toái, liền đánh nhau ở trong sân nhà tôi.

Tục ngữ nói, song quyền khó địch bốn tay, huống chi là năm anh em bọn họ cùng nhau động thủ, ba tôi rất nhanh liền bị đánh ngã xuống đất, Trương gia lão ngũ là hung dữ nhất, cái xẻng gần như đứt lìa.

Mẹ tôi đi lên ngăn cản, cũng bị đẩy ngã xuống đất, bất lực khóc lớn.

Tôi sáu tuổi, thấy cha bị đánh, trán nóng bừng, trực tiếp vọt tới, ôm lấy đùi trương gia lão Ngũ, liền cắn hắn một cái.

Trương gia lão Ngũ bị tôi cắn kêu lên thảm thiết, mắng tôi là quái thai, tát một cái khiến tôi lăn trên đất.

Khi nằm trên đất, tôi thấy trên mặt đau đớn bỏng rát, trong lúc đó bất chợt liền nhìn thấy trên tường sân nhà mình, xuất hiện mấy con chồn cùng hồ ly, đôi mắt tràn đầy oán độc nhìn chằm chằm Trương gia lão Ngũ.

Lần trước, lúc vợ Mã lão tam đánh tôi, cũng xảy ra loại tình huống này.

Cha bị đánh đầy máu, thấy tôi bị đánh, nhất thời tức giận không thể lao vào, cố gắng gượng dậy trên đất, đứng lên vọt vào phòng, đem thanh đao của ông nội lấy ra...