Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y

Chương 194: Tôn Đáp Ứng ủy khuất!



“Hoàng thượng, hoàng thượng người ấy…”

Tôn Đáp Ứng sống chết cắn chặt môi, những lời tiếp theo có vẻ như rất khó để mở miệng.

Trước cái nhìn ngày càng mất kiên nhẫn của Triệu hoàng hậu, lúc này nàng ta mới nghẹn ngào, nhỏ giọng nói: “Nương nương, hoàng thượng chưa từng sủng ái thần thiếp!”

“Cái gì?”

Triệu hoàng hậu cả kinh!

Bởi vì quá bất ngờ nên tách trà trong tay bà ta rơi xuống... đúng lúc lại rơi trúng đỉnh đầu của Tôn Đáp Ứng.

Nàng ta đau kêu lên một tiếng, tách trà lăn xuống đất, mảnh vỡ trải đầy đất.

Nước trà bắn tung tóe khắp nơi, bắn ướt cả y phục của Tôn Đáp Ứng.

May mắn nước trà ấm nóng, nếu không sợ rằng đã làm bỏng mặt của nàng ta!

Cho dù là vậy nhưng Tôn Đáp Ứng vẫn bị dọa sợ kêu lên một tiếng, nắm lấy mái tóc ướt sũng đứng lên: “Nương nương...”

“Ngươi vừa nói cái gì?”

Ánh mắt Triệu hoàng hậu u ám nhìn chằm chằm nàng ta.

Không hổ danh là hoàng hậu, rất nhanh đã lấy lại tinh thần.

“Thần thiếp nói, nói...”

Nhìn thấy vẻ mặt u ám của Triệu hoàng hậu, Tôn Đáp Ứng không nhịn được mà run cầm cập, run giọng nói: “Thần thiếp đã vào cung lâu như vậy, hoàng thượng chưa từng sủng ái thần thiếp!”

“Làm sao có thể?”

Triệu hoàng hậu cắn răng: “Không phải những ngày trước đêm nào ngươi cũng ở lại Cần Chính Điện sao?”

“Không phải hoàng thượng cũng nhiều lần ở lại Tích Nguyệt cung sao?”

Cũng bởi vì vậy mà trong cung mới loan truyền tin tức: Tôn Đáp Ứng thay thế Đức Phi nương nương, trở thành phi tần được hoàng thượng sủng ái nhất.

Đến cả Triệu hoàng hậu cũng nghĩ như vậy.

Nhưng bây giờ Tôn Đáp Ứng lại ở trước mặt bà ta nói rằng hoàng thượng chưa từng sủng ái nàng ta?

Không lẽ đến tận bây giờ nàng ta còn chưa mang thai!

“Nếu như hoàng thượng chưa từng sủng ái ngươi, vậy ngươi lấy đâu ra tư cách gì mà hoành hành ngang ngược ở trong cung? Hoàng thượng làm gì khi ở cạnh ngươi?”

Câu nói này giống như được phát qua kẽ răng của Triệu hoàng hậu.

“Hoàng thượng người ấy, người ấy...”

Tôn Đáp Ứng lấy hết dũng khí, nhắm mắt vừa khóc vừa nói: “Hoàng thượng để thần thiếp ngủ dưới đất!”

Triệu hoàng hậu: “...!”

Trương ma ma cũng kinh ngạc, dè dặt nhìn Triệu hoàng hậu: “Nương nương, rốt cuộc là hoàng thượng làm vậy là có ý gì?”

“Nói không chừng đối với Đức Phi nương nương vẫn là tình cũ không quên?”

Triệu hoàng hậu đang bất ngờ phản ứng lại: “Bổn cung làm sao biết được?”

“Bổn cung vốn đã khinh thường Đức Phi tiện nhân này! E rằng cãi nhau với hoàng thượng, chiến tranh lạnh lâu như vậy, vì vậy hoàng thượng mới không nguyện ý chạm vào nữ nhân khác?”

Bà ta cười lạnh: “Trước kia khi hoàng thượng lạm tình, mỗi phi tần hậu cung đều có được sủng ái.”

“Bổn cung không thể ngờ được rằng, khi hoàng thượng tuổi càng cao lại càng chung tình?”

Lại vì Đức Phi mà không nguyện đụng vào nữ nhân khác?

Nếu không phải vì bà ta đã cao tuổi và xuống sắc, bị Mặc Tông Nhiên chán ghét, lại là chủ của lục cung...

Bà ta cũng muốn đi xem có thật là Mặc Tông Nhiên thật sự không nguyện đụng vào nữ nhân khác hay không!

Nhưng bà ta thân là hoàng hậu, việc không có liêm sỉ như vậy, bà ta không thể làm được.

Tôn Đáp Ứng chỉ khóc.

“Khóc thì có tác dụng gì?”

Triệu hoàng hậu hận đến sắt không thành thép nhìn nàng ta: “So với việc khóc không bằng nghĩ cách, lam sao có được sủng ái của hoàng thượng!”

“Ngươi vẫn còn trẻ, nhân lúc còn sớm mà mang thai một đứa trẻ là chuyện cấp bách.”

“Hoàng thượng đến tuổi trung niên, nếu như ngươi mang thai, mang danh vì người tuổi cao mà sinh con, hoàng thượng nhất định sẽ càng yêu chiều ngươi.”

Bà ta gợi ý cho Tôn Đáp Ứng.

Dù sao tốt xấu gì thì Tôn Đáp Ứng cũng là một vương giả.

Suy cho cùng vừa vào cung, có thể có được sủng ái của hoàng thượng, thay thế vị trí của Đức Phi trong lòng hoàng thượng...

Ai ngờ chỉ là một thứ để làm cảnh.

Cho tới tận bây giờ vẫn còn ngủ trên đất?

Nếu như điều này được truyền đi chỉ sợ rằng sẽ bị người đời cười rụng răng!

“Nhưng mà nương nương, hoàng thượng không nguyện đụng vào thần thiếp! Thần thiếp đã cố gắng thử rất nhiều lần, nhưng hoàng thượng vẫn không có hứng thú.”

Không có hứng thú?

Mặc Tông Nhiên không có bất cứ hứng thú gì với nàng ta!

Mỗi khi về đêm chỉ kéo chăn qua đầu rồi ngủ, căn bản không muốn nhìn nàng ta.

Có lúc Tôn Đáp Ứng còn lén trèo màn che, nhưng vẫn bị Mặc Tông Nhiên đuổi ra ngoài.

Trong đêm lệnh cho nàng ta hướng ra ngoài cửa lưng quay lại với giường, không phép được nhìn ông ta...

Tôn Đáp Ứng vô cùng ủy khuất: “Nương nương, thần thiếp thật sự không có cách nào, mong nương nương tội nghiệp thần thiếp, xin nương nương chỉ dạy!”

Triệu hoàng hậu thở dài thườn thượt.

Chuyện đã đến nước này cũng chỉ có thể cố gắng một lần.

Bà ta thâm sâu nhìn nàng ta: “Ngươi có biết rằng trên đời này, nam nữ không động lòng thì còn có thể động tình không?”

Câu nói này quá sâu sắc, Tôn Đáp Ứng là kẻ ngốc số một căn bản nghe không hiểu!

Nàng ta ngẩn người lắc đầu: “Thần thiếp không hiểu.”

Triệu hoàng hậu: “...”

Cạn! Lời!

“Hoàng thượng không những không động tình với ngươi, thậm chí đến trên giường còn không muốn động tình với ngươi, nam nhân ấy mà, đều là động vậy suy nghĩ bằng nửa thân dưới.”

Bà ta hít sâu một hơi, kìm nén hỏa khí trong lòng.

Kiên nhẫn giải thích cho kẻ ngốc số một: “Ngươi trẻ tuổi xinh đẹp, nhìn cũng là một kẻ thông thạo chuyện chăn gối.”

Tuy rằng Tôn Đáp ứng chưa từng trải qua chuyện người lớn.

Nhưng trước khi nàng ta tiến cung, thì cha mẹ nàng ta đã đặt rất nhiều kỳ vọng, hy vọng nàng ta có thể tóm chặt được... cơ thể của hoàng thương.

Tim của hoàng thượng đã nằm trên người Đức Phi, mọi người đều biết.

Không nắm được tim, vậy chỉ có thể tóm được cơ thể.

Vì vậy mẹ của nàng ta đã nhét không ít hình ảnh, tranh vẽ và những thứ khiến người khác đỏ mặt tía tai. Thậm chí là trước khi tiến cung, mẹ nàng ta còn dạy rất nhiều lần, làm thế nào để hầu hạ một nam nhân...

Sau khi nghe lời Triệu hoàng hậu nói, nàng ta xấu hổ cúi đầu, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Vâng.”

“Nếu đã như vậy, ngươi chỉ cần sử dụng kỹ năng của cơ thể ngươi, để hoàng thượng mê mệt.”

Triệu hoàng hậu nói: “Bây giờ ngươi không leo lên được giường của hoàng thượng, thì phải nghĩ cách để hoàng thượng chủ động ôm ngươi lên giường!”

Tôn Đáp Ứng cảm thấy khó khăn: “Điều này là không thể, hoàng thượng tuyệt đối sẽ không nguyện ý.”

Triệu hoàng hậu: “...”

“Bổn cung biết! Vì thế bổn cung mới bảo ngươi nghĩ cách!”

Tiếng nghiến răng nghiến lợi rất rõ.

Tôn Đáp Ứng rụt cổ lại: “Thần thiếp ngu dốt...”

“Bổn cung cũng thấy ngươi thật sự ngu dốt!”

Triệu hoàng hậu tức giận lập tức cười: “Ngươi có thể bảo cha ngươi ở ngoài cung tìm thuốc khiến nam nhân động lòng! Đến lúc đó không cần hoàng thượng động lòng với ngươi, cũng sẽ động tình!”

“Hiểu chưa?”

Bà ta đã nói rất rõ ràng, coi như Tôn Đáp Ứng đã hiểu.

Nàng ta kinh ngạc đáp lại: “Thần thiếp lập tức phái người ra cung chuyển lời cho cha!”

Tôn Đáp Ứng vui mừng hớn hở ra ngoài.

Thật không thể nghĩ tới Triệu hoàng hậu thật sự có kế sách này, nhưng những năm gần đây tại sao còn không địch nổi Đức Phi ‘ngốc nghếch’ như vậy?

Nói đến đây bản thân Triệu hoàng hậu cũng ngu ngốc mà thôi!

Kẻ ngốc thứ hai cho kẻ ngốc đầu chủ ý, thật khiến cho người ta mong chờ.

Rốt cuộc thì hai kẻ ngốc liên thủ với nhau, sẽ có thể làm ra loại chuyện gian trá gì!

Quả nhiền Tôn Đáp Ứng không khiến cho Triệu hoàng hậu ‘thất vọng’.

Rất nhanh đã cha nàng ta đã lấy được loại ‘thuốc mật’ từ ngoài cung.

Sáng sớm hôm sau, Tôn Đáp Ứng đã trang điểm lộng lẫy đi vào Ngự Thư Phòng... là Triệu hoàng nói với nàng ta rằng vào buổi sáng nam nhân dễ động tình nhất.

Lúc này trời mới chỉ vừa sáng, qua thêm nửa canh giờ nữa sẽ là buổi sáng rồi.